Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Editor: Dừa
Beta: Minh Lý
Những lời này của Liễu Nhất Chu như một cái bạt tai hung hăng đánh lên mặt Triệu Di Quân.
Khiến Triệu Di Quân không hiểu là, Liễu Nhất Chu nói như vậy thì thôi đi, lần này ngay cả Úc Triết Hàm vẫn đứng bên cạnh anh ta cũng không nói chuyện giúp cô ta.
“Triết Hàm, vì sao anh cũng thay đổi thành thế này? Chẳng lẽ anh cũng bị người phụ nữ kia mê hoặc sao?”
“Di Quân, em biết tại sao từ nhỏ tới lớn Nhất Chu đều luôn bảo vệ em như vậy sao?” Úc Triết Hàm nhìn Triệu Di Quân, mặt mũi tràn đầy sự phức tạp: “Cả đời này của cậu ấy, chỉ từng thỏa hiệp với một mình em.”
“Đương nhiên là em biết.” Triệu Di Quân nghĩ lại những chuyện này, vẫn có một chút đắc ý, còn không phải vì Liễu Nhất Chu thích cô ta sao.
“Không, em không biết.” Úc Triết Hàm lắc đầu: “Vụ án bắt cóc năm đó em không có mặt ở đấy, cho nên không biết, là có một người chạy khỏi đó, người chạy đi ấy chính là Diệp Thiều Hoa, nhưng mà cô ấy không phải chạy trốn, mà vì cứu bọn anh nên dẫn dụ hai tên bắt cóc kia rời đi. Lúc ấy có người báo cảnh sát, trên người bọn cướp đeo theo cả bom, một mình cô ấy dụ tất cả mọi người đi theo, cô ấy nói cô ấy chạy nhanh hơn bọn anh.”
“Rất mỉa mai đúng không, khi đó rõ ràng bọn anh còn lớn hơn cô ấy, mà lại không có đầu óc hiểu biết như cô ấy. Cuối cùng nghe nói là cô ấy được tìm thấy trong một hốc núi, nếu như không có cô ấy, có lẽ bọn anh vĩnh viễn sẽ nằm lại ở đó. Sau chuyện ấy, đúng lúc em ra nước ngoài để bồi dưỡng, tất cả bọn anh đều coi người đó là em, đây chính là nguyên nhân vì sao Liễu Nhất Chu luôn luôn thỏa hiệp với em.”
Bây giờ Úc Triết Hàm hiểu rất rõ tâm trạng của Liễu Nhất Chu, anh ta không biết Diệp Thiều Hoa có nhận ra bọn họ hay không.
Thậm chí trong lòng anh ta còn đang thầm cầu nguyện Diệp Thiều Hoa đừng nhận ra anh ta.
Lúc anh ta nghe được quyết định của Liễu Nhất Chu, còn gọi điện thoại để chất vấn Liễu Nhất Chu, lại không nghĩ rằng sẽ nghe được cái tin này, Úc Triết Hàm cảm thấy lúc đó, máu của anh ta hoàn toàn đông lại.
Trong đầu anh ta không ngừng nhớ lại tất cả những gì xảy ra trong mấy tháng nay, còn có lần ở biệt thự, Diệp Thiều Hoa nhìn anh ta bằng ánh mắt xa lạ.
Úc Triết Hàm rất khủng hoảng, có phải cô… Đã nhận ra anh ta từ lâu rồi không?
“Cho nên, bây giờ hẳn là em nên cầu xin Liễu Nhất Chu không ra tay với em.” Úc Triết Hàm nhìn chằm chằm Triệu Di Quân một lát, sau đó đi thẳng.
Triệu Di Quân ngã ngồi trên ghế, cô ta cảm giác toàn thân mình bị bao phủ bởi một luồng khí lạnh, cũng biết mình đã làm ra một quyết định sai lầm nhất.
Nhà họ Triệu giống như hoa phù dung sớm nở tối tàn, ông cụ Triệu và đám người mẹ Triệu bọn họ hối hận không thôi, nếu biết trước Diệp Thiều Hoa có thủ đoạn sắc bén như thế, sao lúc ấy bọn họ dám có ý đồ chèn ép cô, còn có suy nghĩ ép buộc Diệp Đông Hương rời đi?
Bọn họ nào đã phải trải qua thời gian khổ cực như vậy, họ đều đã đến tìm Diệp Thiều Hoa, muốn cầu xin cô, nhưng đến cả gặp mặt cô cũng không được.
Nhất là ông cụ Triệu, nghĩ lại suýt chút nữa mình đã trở thành ông nội của gia đình giàu có nhất rồi, lại càng thêm hối hận không thôi.
Triệu Di Quân cũng không phải là không thử đến những công ty khác để phỏng vấn, nhưng những công ty đó đều biết cô ta có xích mích với Diệp Thiều Hoa, còn có một Liễu Nhất Chu âm thầm chỉnh đốn cô ta, nào dám nhận cô ta?
Nhà họ Triệu liên tiếp vấp phải khó khăn trắc trở, lại bởi vì thiếu nợ nên bắt buộc phải dọn ra khỏi biệt thự.
Vì chuyện lúc trước của Liễu Nhất Chu, tất cả mọi người đều biết Diệp Thiều Hoa không phải người chen ngang, ngược lại là do Triệu Di Quân làm loạn, nên một số kẻ có tiền cảm thấy Triệu Di Quân cũng chỉ có như thế, nhìn cô ta xinh đẹp nên tình nguyện bao nuôi cô ta, cho cô ta tiền tiêu.
Rất nhiều lần vì chuyện đó mà Triệu Di Quân bị vợ cả đánh ghen.
Hôm nay lại bị vợ cả bắt quả tang, cô ta bị mấy người phụ nữ dùng chân đá, đành căm hận che đầu mình lại, đúng lúc ngẩng đầu lại nhìn