"Muốn chết à!" Đội viên của Vệ Thất ho ra máu nhìn Diệp Thiều Hoa, ánh mắt giống như nhìn một đám người chết, bọn họ luôn cho rằng những ngày qua Tô Nhiên không ở mạt thế được rèn luyện tốt, cho nên mới yếu như vậy.Ít nhất, cũng cần phải trốn chứ?Vệ Thất chỉ đơn giản là không thèm quan tâm đến nhóm người đang tìm chết này.Đám người Tô Nhiên còn đang tranh nhau canh thịt, không có tâm tư quản cầu lửa.Diệp Thiều Hoa nhìn thoáng qua cầu lửa, sau đó phất nhẹ tay, một trận cuồng phong mạnh mẽ trực tiếp quấn lấy quả cầu lửa, đưa quả cầu lửa cực kỳ mạnh mẽ này trở về đường đi ban đầu!“Làm sao có khả năng này?” Nhóm người lui tới sườn đồi nhìn thấy quả cầu lửa quay trở lại, trực tiếp đập chết zombie cấp 3 xuống hố, mỗi người đều không khỏi trợn to hai mắt.Cái gió lốc này quá nhanh.Trêи sân cũng có rất nhiều dị năng giả hệ Phong, gió lốc mạnh như vậy, coi như bọn họ cường đại gấp 50 lần cũng làm không được.Con zombie cấp 3 bị đập xuống hố.Vi Vi mới vỗ vỗ tay đi đến bờ hố kia, vươn tay sờ soạng vài lần trêи người con zombie, lấy ra một ít tinh hạch bậc nhất, sau đó vỗ đầu nó "Tiểu Hỏa, đáp ứng tôi, lần sau đừng chạy tới trước mặt Diệp tiểu thư."Tiểu Hỏa lập tức từ trong hố đứng lên, chạy như một làn khói.Mặt trẻ con rốt cục đã ăn xong, nhìn thấy Tiểu Hỏa chuồn mất, nói thẳng: "Này, mày chờ một chút, mày còn chưa có nói cho tao biết đồng bọn hệ Thủy của mày ở đâu.
.
."Tiểu Hỏa chạy nhanh hơn.Những người trong đội của Diệp Thiều Hoa tràn đầy tiếc nuối: "Lại là hệ hỏa, tại sao không có zombie hệ thủy cấp 3.""Mà Vệ Thất, thủ hạ của Vệ Thất, tùy tùng hành quân đội hơn ngàn người bình thường, nhưng một phút đồng hồ còn chưa có lấy lại tinh thần."Sương mù.
.
.
Mẹ nó, tôi thấy được, con Zombie cấp 3 kia.
.
.
Chạy trốn?" Một người hoảng hốt nói.Nhận được tin tức Tùy Vân chạy về nhìn thấy một màn cuối cùng.Lúc đầu hắn muốn xuất thủ, nhìn thấy Diệp Thiều Hoa bọc gió lốc, đáy mắt cũng dâng lên một trận ngạc nhiên."Lão đại, Zombie cấp 3 kia nhìn thấy bọn họ vậy mà lại chạy?" Người bên cạnh Tùy Vân thân thể đều đang phát run.Cô thậm chí còn chèn ép được một zombie Cấp 3.
Có vẻ như việc tiêu diệt zombie Cấp 3 rất dễ dàng.
Cô rốt cuộc đã đạt đến cấp độ nào?Cấp 3 sao? Hay là cấp 4 khủng khϊế͙p͙ kia??Lần trước bọn họ thông qua Tùy Vân biết rõ thành phố R có một con Zombie cấp 3 mang theo một đám Zombie vây công toàn thành diệt vong, nhân loại tạm thời không có người có thể giết Zombie cấp 3, cho nên căn bản cũng không có cường giả cấp 3, ngay cả cấp 2 cũng chỉ có chút ít mấy người.Bọn họ lạibnhìn thấy Zombie cấp 3 kia hận không thể chạy xa.Đây là lần thứ nhất nhìn thấy Zombie cấp 3 sợ người tới mức này!Vô số người muốn tiến lên cùng đám người kia nói chuyện, nhưng không người nào dám tiến lên.Vệ Thất chỉ nhìn về phía Diệp Thiều Hoa, nửa ngày chưa lấy lại tinh thần."Nếu như tôi đoán không lầm, cô ít nhất cũng cấp 4?" Tùy Vân nhìn thấy nguy hiểm đã không còn, mới đi đến bên đội ngũ của Diệp Thiều Hoa, thấp giọng hỏi.Diệp Thiều Hoa hừ nhẹ một tiếng, không trả lời.Nhưng đám người Tô Nhiên nghe được lời Tùy Vân nói có chút hoảng sợ.Bọn họ đã sớm đã đoán thực lực của Diệp Thiều Hoa, không nghĩ quả thật là cấp 4!Mẹ nó.
.
.
không khác gì khủng bố!"Cô muốn gì." Tùy Vân đã thành thói quen với bộ dạng này của Diệp Thiều Hoa, cũng không để ý, chỉ ném cho Diệp Thiều Hoa một linh kiện nhỏ, "Tôi từ trong tay một con Zombie cướp được."Chờ chút.
.
.Tùy Vân vì ý nghĩ của mình mà sững sờ, cái gì gọi là bộ dạng này của cô hắn đã thành thói quen?Hắn nhìn Diệp Thiều Hoa, mấp máy môi.Những người khác không chú ý tới sự kỳ lạ của Tùy Vân, chỉ có Tô Nhiên chú ý tới, hắn nhíu mày nhìn Tùy Vân, tiện tay lùa đống lửa."Lão đại." Vệ Thất ở cách đó không xa lề mề nửa ngày, phát hiện Tùy Vân không hề rời khỏi chỗ Diệp Thiều Hoa, mới lắp bắp đi tới:"Chúng tôi vừa mới phát hiện một đoàn Zombie hướng đến căn cứ Bắc Kinh, không cẩn thận đụng phải Zombie cấp 3 hệ hỏa, mới đưa tới đại họa.""Thủy triều Zombie?" Nghe được giọng Vệ Thất, Tùy Vân cho thêm củi vào đống lửa.Vệ Thất gật đầu: "Không sai, chúng ta bây giờ phải nghĩ biện pháp liên lạc với Bắc Kinh.""Đội trưởng Vệ, không phải cô có điện thoại vệ tinh sao?" Cách đó không xa có người nhỏ tiếng nói:"Gọi cho bọn họ đi, thủy triều Zombie thật sự tràn vào Bắc Kinh, mấy trăm vạn người đều gặp nạn."Bọn họ biết rõ Vệ Thất có điện thoại."Tín hiệu điện thoại vệ tinh của chúng ta đều mất, tạm thời không dùng đến được." Vệ Thất cười khổ, bằng không thì vừa mới bắt đầu gặp được Zombie cấp 3, cô ả đã thông báo cho Tùy Vân.Tô Nhiên nghe vậy, nhìn về phía Tùy Vân, thần sắc nghiêm túc: "Lão đại, vấn đề rất nghiêm trọng sao?"Tùy Vân nói, ánh lửa chiếu đến gương mặt anh, "Có chút nghiêm trọng.""Điện thoại mấy người xảy ra vấn đề, Bắc Kinh bên kia liên lạc vẫn được phải không?" Tô Nhiên hỏi lần nữa."Cậu không hiểu về điện thoại vệ tinh, cậu hỏi mấy cái này nhiều để làm cái gì?" Vệ Thất cười nhạo một tiếng.Nhưng đối diện với ánh mắt Diệp Thiều Hoa, cô ả không dám nói thêm gì nữa.Tùy Vân liếc Vệ Thất một chút, trong mắt lạnh lẽo, nhưng rất nhanh liền bị che giấu đi, mà nhìn về phía Tô Nhiên: "Đúng, Bắc Kinh bên kia dùng một cái vệ tinh khác.""Ra vậy." Tô Nhiên gật đầu, căn bản cũng không phản ứng Vệ Thất, mà nhìn về phía Tề Phong: "Tề Phong đem điện thoại của cậu lấy ra, để cho lão đại liên lạc với căn cứ Bắc Kinh, chuyện này xác thực rất trọng yếu."Tề Phong một bên gặm túi chứa đùi gà, một bên mạn bất kinh tâm móc ra điện thoại bản thân.Thời điểm giữa chừng chợt nhớ tới cái gì, cười nói: "Không được, tôi hôm nay còn phải gác đêm, Vi Vi, đem điện thoại của cô đưa cho lão đại dùng đi."Vi Vi không biết Tề Phong cùng Tô Nhiên đang làm cái gì, nhưng vẫn rất nghe lời lấy ra điện thoại của mình.Vệ Thất và thủ hạ của Tùy Vân nhìn thấy Vi Vi là một người làm việc lặt vặt vậy mà lấy ra một cái điện thoại bình thường.Điều quan trọng nhất là khi Tùy Vân đã gọi đến tổng đài liên lạc ở Bắc Kinh, anh thực sự đã gọi được?Tùy Vân nói chuyện xong, mới đưa điện thoại trả lại cho Vi Vi.Xung quanh đã sớm có một đám người vây xem, họ đều biết sự quý giá của điện thoại vệ tinh.
Nhìn người bình thường như Vi Vi cũng có, có vẻ như ...!nó tốt hơn nhiều so với chiếc điện thoại trong tay Vệ Thất, người luôn luôn thể hiện, khoe khoang.Trong lúc nhất thời bầu không khí náo nhiệt bỗng nhiên cứ như vậy dừng lại."Cô.
.
.
cô tại sao có thể có cái này?" Người thứ nhất mở miệng hỏi là người ngày đó phổ cập khoa học điện thoại vệ tinh quý giá cỡ nào.Nghe vậy, Vi Vi cực kỳ bình tĩnh nói: "Chúng tôi trong tay mỗi người đều có một cái, rất kỳ quái sao?"Rất kỳ quái sao?Chẳng lẽ không kỳ quái sao? !Phải mất một thời gian dài, một nhóm các nhà khoa học ở Bắc Kinh mới cho ra đời một lô điện thoại di động có thể liên lạc được như vậy.Có bao nhiêu người sẵn sàng đổi vô số nguyên liệu mà không đổi được, lạ kỳ không khi họ trong tay mỗi người đều có 1 cái? !Trong chớp nhoáng, vô luận là người bình thường hay là dị năng giả đều nhìn về phía đám người Tô Nhiên, đều hận không thể đem người đè xuống đất đánh một trận.Chưa từng gặp qua người vô sỉ như vậy !Tô Nhiên cười: "Là Diệp tiểu thư sợ chúng tôi nhàm chán, tiện tay làm cho chúng tôi dùng để đấu địa chủ."Một người hiểu việc nhìn về phía Diệp Thiều Hoa, "Diệp.
.
.
Diệp tiểu thư.
.
.
Cô hack vệ tinh nước chúng ta sao?""Không, sao tôi lại làm loại chuyện đó được." Diệp Thiều Hoa rất nghĩa chính nói.Có ít người thở phào một hơi, không biến thái như vậy là được.Nhưng mà ngay sau đó, Diệp Thiều Hoa đã nói câu tiếp theo, "Sao tôi có thể hack vệ tinh quốc gia mình được chứ""Diệp tiểu thư hack của nước M." Mặt trẻ con hảo tâm giải thích một câu."Ầm ——" Đây là âm thanh của người hỏi đang ngồi xuống sàn.Cái này mẹ nó càng biến thái hơn được không!Những người có mặt không biết nên nói gì, ngay cả Tùy Vân cũng kinh ngạc liếc nhìn Diệp Thiều Hoa.Nói đến việc có điện thoại vệ tinh mà khoe như Vệ Thất, cái điện thoại mà cô ả coi như bảo bối mà người ta lại dùng nó để đánh địa chủ.Cô ta hận không thể tại chỗ tìm một khẽ đất chui vào.Chính vào lúc này, người một mực ngủ ở trong xe đội của Diệp Thiều Hoa lúc này cũng đi xuống.Chuyện của Tô Mộc huyên náo rất lớn.Trêи cánh tay bị Zombie cắn một tảng lớn.Cả người và mặt đã bắt đầu xuất hiện màu xám trắng như zombie, thần chí không rõ, cho nên Vệ Thất mới chịu đem hắn ném đi.Không nghĩ tới mới hai ngày nữa mà thôi, Tô Mộc xuất hiện, sắc mặt đã giống người bình thường không khác biệt lắm."Em tỉnh rồi?" Tô Nhiên đối với chuyện Tô Mộc có thể tỉnh lại, không có nửa điểm ngoài ý muốn.Mà trêи sân những người khác thì kinh hãi nhìn về phía Diệp