Khi họ tách ra khỏi đám người Diệp Thiều Hoa lúc còn ở biệt thự, đám người Diệp Tưởng Tưởng cũng nghĩ mấy người Tô Nhiên đã chết rồi.
Dù sao, hướng bọn họ đi có thủy triều zombie.
Cơ hội sống sót gần như là số 0.
Giây đầu tiên nhìn thấy Vi Vi, đám người Diệp Tưởng Tưởng bắt đầu hoài nghi ánh mắt của mình.
Vi Vi cũng nhìn thấy ba người Diệp Tưởng Tưởng.
Trêи thực tế, cô cũng nhớ rất kỹ ba người Diệp Tưởng Tưởng, lời nói của ba người bên kia vẫn còn văng vẳng bên tai cô
"Tô Nhiên, cậu sẽ hối hận.
"
Vi Vi không khỏi suy nghĩ, nếu Diệp Tưởng Tưởng nhìn thấy Diệp Thiều Hoa không biết sẽ có ý nghĩ như thế nào?
Nhưng nghĩ lại, Vi Vi không có nhiều hận thù với ba người này.
Chỉ là nghe được câu kia của Diệp Tưởng Tưởng "Sao cô vẫn còn sống" Vi Vi vô ý thức híp híp mắt.
Cô lặng lẽ đi đến gần 3 người Diệp Tưởng Tưởng, giống như vô ý nói: "Tôi không thể sống sót sao?"
"Đương nhiên, mấy người đi con đường kia có thủy triều Zombie!" Diệp Tưởng Tưởng gần như không hề suy nghĩ liền trả lời.
Vi Vi nhìn bộ dạng Diệp Tưởng Tưởng, rốt cục xác định được đối phương đã sớm biết trêи con đường kia có thủy triều Zombie.
Thần sắc của cô đột nhiên trở nên lạnh nhạt: "Vì số tôi tốt.
"
Đám người Diệp Tưởng Tưởng không chú ý tới vẻ mặt biến hóa của Vi Vi, chỉ cấp bách hỏi Vi Vi, muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao cô lại ở khu A!
Đây là khu A, nơi mà chỉ dành cho người có quyền lợi cao nhất sống ở căn cứ An Toàn Bắc Kinh.
Nhưng mà Vi Vi không tiếp tục trả lời thêm gì nữa, chỉ ném cho bọn họ cái liếc mắt đầy xa cách, trực tiếp quay người rời đi.
"Vi Vi!" Hứa Kỳ hô to một tiếng, muốn đuổi theo Vi Vi.
Nhưng mà lập tức bị hộ vệ Khu A ngăn cản: "Nơi này là trọng địa khu A, người bình thường không thể tiến vào!"
Đám người Diệp Tưởng Tưởng chỉ có thể trơ mắt nhìn Vi Vi rời đi trước mặt mình, cảm giác như móng mèo đang cào xé trong lòng.
Vi Vi không phải đi theo đám người Tô Nhiên và Diệp Thiều Hoa sao?
Sao vẫn còn sống?
Không có khả năng, Diệp Thiều Hoa dựa theo phát triển ở kiếp trước, đã sớm chết rồi.
Cả đội ôm nghi ngờ, nhưng sau đó không gặp qua Vi Vi nữa.
Dù sao Vi Vi là người Khu A, không phải người bình thường muốn gặp là có thể gặp.
Diệp Tưởng Tưởng cũng không thể ngồi chờ chết, cũng nhận một cái nhiệm vụ.
Nhiệm vụ mà bọn họ nhận là nhiệm vụ phổ thông cấp 3, ban thưởng là Tinh Hạch cấp 2.
Cứ tưởng không quá khó, đám người Diệp Tưởng Tưởng bị một con zombie cấp 3 hệ Hỏa truy đuổi, tất cả đều trong tình trạng kiệt sức.
Một đoàn người đang trêи đường trở về, Diệp Trường Minh đang ngồi ở trêи xe thấy được đám người của Diệp Tưởng Tưởng.
Diệp Tưởng Tưởng so với trước tận thế biến hóa rất lớn.
Nhưng hai vợ chồng vẫn có thể nhận ra được.
Trêи thực tế, lúc biết rõ năng lực của Diệp Thiều Hoa ở căn cứ, hai vợ chồng cũng để người ta nghe ngóng tin tức của Diệp Tưởng Tưởng.
Còn dặn dò Diệp Thiều Hoa rất nhiều lần, đi tìm Diệp Tưởng Tưởng.
Thời điểm hai vợ chồng ra ngoài làm nhiệm vụ, cũng không quên nhận tin tức của Diệp Tưởng Tưởng ở đại sảnh.
Hiện tại nhìn thoáng qua trong đám người, hai người hết sức khẳng định mình không nhìn lầm.
"Thiều Hoa, cha không nhìn lầm đâu.
" Hai vợ chồng Diệp Trường Minh hết sức kϊƈɦ động: "Con bé đang ở ngay trong căn cứ, lúc đầu ba mẹ cũng không muốn gây thêm phiền phức cho con, nhưng bây giờ con bé đang ở đây.
Thiều Hoa, con tìm con bé được không? "
Sau khi tận thế, hai vợ chồng rất lo lắng cho con, một người là Diệp Thiều Hoa, người còn lại là Diệp Tưởng Tưởng.
Diệp Thiều Hoa đương nhiên không nói việc đời trước Diệp Tưởng Tưởng thế nào.
Cho nên cũng không cự tuyệt: "Được, con kêu người tìm giúp ba me.
"
Nghe được lời cam đoan của Diệp Thiều Hoa, vợ chồng Diệp Trường Minh lập tức liền tâm.
Họ đương nhiên biết sức hấp dẫn của con gái họ tại căn cứ bây giờ.
Hai ngày sau, hai vợ chồng cuối cùng từ trong tay Diệp Thiều Hoa biết được tin tức của Diệp Tưởng Tưởng.
"Thiều Hoa, con không nghĩ lại sao, tình cảm của hai đứa từ trước đến nay rất tốt, con không muốn cùng cha mẹ đi gặp con bé sao?" Diệp Trường Minh hơi kinh ngạc.
Diệp Thiều Hoa trực tiếp cự tuyệt: "Không, trong phòng thí nghiệm vẫn còn nhiều việc.
"
Hai vợ chồng biết Diệp Thiều Hoa bận rộn như thế nào, cho nên cũng không quấy rầy, nhắc nhở Diệp Thiều Hoa chú ý tới thân thể của mình.
Sau đó mang tâm trạng kϊƈɦ động đi đến khu B tìm Diệp Tưởng Tưởng.
Diệp Thiều Hoa bên này xác thực có chuyện rất quan trọng.
Nghiên cứu về virus trong phòng thí nghiệm cuối cùng cũng có kết quả.
Lấy cường độ đầu óc của cô, muốn nghiên cứu một con virus, virus có phức tạp đến mấy cũng được cô nghiên cứu triệt để.
Cô chưa thử loại thuốc mới này, nên không biết nó có hiệu quả như thế nào.
Trêи thực tế, có những nhà nghiên cứu như cô ở các căn cứ khác, những người đó cũng bắt những người bình thường để làm thí nghiệm, họ là sự tồn tại đáng khinh bỉ nhất của những người ủng hộ công lý.
Mà Diệp Thiều Hoa ở đây không giống họ.
Ai cũng biết, nếu được cho thử nghiệm thuốc, chính là phúc khí đời trước.
Chưa kể thuốc của cô về cơ bản không có nhược điểm, sau khi dùng thử sẽ có tiền bồi thường, cho thức ăn, Tinh Hạch, thuốc men.
Các cơ sở khác ghét những người nghiên cứu như vậy.
Mà Diệp Thiều Hoa bên này đang gấp rút nghiên cứu.
"Chờ chút.
.
.
Cô là Diệp Thiều Hoa?" Cố Nguyên không nghĩ tới, ở căn cứ Bắc Kinh đụng phải Vi Vi coi như xong, lại còn có thể đụng phải Diệp Thiều Hoa.
Hắn giống như bị thương, tinh thần có chút không tốt.
Nhưng nhìn thấy Diệp Thiều Hoa, hắn vô cùng cảnh giác: "Thật sự là cô?"
Diệp Thiều Hoa ở phòng thí nghiệm liên tiếp bảy ngày, nhìn không có hình tượng gì.
Đều dựa vào giá trị nhan sắc chèo chống, nghe vậy, cô liếc mắt nhìn Cố Nguyên.
Ánh mắt này làm Cố Nguyên có chút kỳ quái.
Hắn biết