Nghe được câu này, Sương Nguyệt cắn răng, cô bé nhìn Tôn Bình, "Không nghĩ tới tiểu thư cứu phải loại vong ơn bội nghĩa như ngươi! Hôm nay coi như ta chưa từng đến gặp ngươi!"Sau lưng cô bé, Tôn Bình lắc đầu, ánh sáng trong mắt lóe lên.Từ xa hoa sang bần tiện hắn không chịu nổi, bây giờ sống tốt rồi sao có thể cùng Diệp Thiều Hoa chịu khổ.Về phần Hoàng hậu, hắn tin tưởng ai cũng có thể ngã xuống, nhưng Hoàng hậu sẽ không.Sương Nguyệt không tìm thấy, Vũ Văn Triết lúc đầu muốn tìm người bắt Sương Nguyệt lại, không nghĩ rằng vào lúc này lại không tìm thấy Sương Nguyệt, lật tung toàn bộ Hoàng cung cũng không tìm được.Việc này càng khiến bọn họ thêm kiêng kỵ Diệp Thiều Hoa, thăng thêm thị vệ trong nhà lao."Diệp Thiều Hoa còn chưa nói ra người sau lưng sao?" Vũ Văn Triết nhìn cai tù.Cai tù cung kính xoay người, "Đánh chết không nói, cô ấy đã đói bụng hai ngày, hai ngày này ngay cả bát nước cô cũng đều không uống, cô cũng không chịu khai."Vũ Văn Triết cười lạnh, "Quả nhiên là một khối xương cứng."Hắn khoác tay để cho cai tù lui ra, đi vào trong cung gặp Vũ Văn Tĩnh.Tất cả mọi người biết rõ hôm nay là ngày mà một nhà Diệp trở về, bọn họ đã sớm bố trí bẫy rập ở cửa cung, cam đoan để cho người ta có vào không ra."Diệp Tướng quân nói Diệp Thiếu Phong cả người trọng thương không thể vào cung, cho nên một mình đến, " Vũ Văn Triết nhấc đến Diệp Thiếu Phong, dừng lại một chút, thần sắc trở nên nghiêm túc, nói, "Đây chắc hẳn là chối từ, Diệp Thiếu Phong nhất định không có vết thương, bọn họ nhất định biết rõ trong cung có mai phục, như vậy càng khẳng định, phủ tướng quân có mưu đồ phản loạn."Quân đội trở về, nhưng phó tướng quân lại không vào triều, càng nghĩ càng có vấn đề.Hơn nữa Diệp Thiều Hoa bị đánh vào đại lao, việc này hắn không tin bọn họ không biết, Diệp Tướng quân khẳng định đến có chuẩn bị, đáng tiếc bọn họ cũng không phải ăn chay."Tất nhiên Thiếu Phong trọng thương không thể tới, " Vũ Văn Tĩnh cười lạnh một tiếng, "Hoàng đệ, ngươi để cho cấm vệ quân mang lên thái y đến phủ tướng quân đi, Diệp tiểu tướng quân rốt cuộc tổn thương nghiêm trọng đến mức nào, vậy mà đến yết kiến cũng không thể!"Vũ Văn Triết lĩnh mệnh lui ra, trong mắt một mảnh huyết tinh.Diệp Thiều Hoa cùng Diệp Thiếu Phong tên được lấy từ Phong Hoa, Vũ Văn Triết mặc dù không thích Diệp Thiều Hoa, nhưng cùng Diệp Thiếu Phong tình cảm rất tốt, nhưng người có quan hệ tốt là hắn, Vũ Vân Tĩnh thì không chắc.Hắn còn trói cả Diệp Thiều Hoa, huống chi là Diệp Thiếu Phong.Hai người chia binh hai đường.Vũ Văn Tĩnh ở trêи triều đình tiếp kiến Diệp Tướng quân.Diệp tướng quân trời sinh dũng mãnh, hai mắt như sao lạnh, toàn thân nhuốm máu.Hắn đặt ly rượu xuống một cái “ba”, sau đó đứng lên, “Bệ hạ, thừa tướng có chuyện quan trọng muốn cáo từ.”Đến rồi.Tay cầm ly rượu của Vũ Văn Tĩnh nắm chặt lại, hắn bất động thanh sắc nhìn về phía Diệp Tướng Quân, "Diệp Tướng quân, chúng ta đến Ngự Thư phòng nói chuyện."Hắn mang theo Diệp Tướng quân đi đến hướng ngự thư phòng.Thời điểm quay người, hắn hướng mắt về phía Đại thống lĩnh nháy mắt 1 cái, cẩm vệ quân của đại thống lĩnh lập tức gật đầu hiểu ý.Hai người vào Ngự Thư phòng, bên ngoài im ắng bị vô số cấm vệ quân vây quanh, chỉ cần Vũ Văn Tĩnh ra lệnh một tiếng, Diệp Tướng quân chắp cánh khó thoát.Diệp Tướng quân ngoan ngoãn dễ bảo theo Vũ Văn Tĩnh đi vào, ai cũng không thấy rõ, thời điểm hắn thấp mắt, trong mắt lóe lên tia châm chọc."Chuyến này may mắn mà có Diệp Tướng quân, " Vũ Văn Tĩnh ngồi trêи ghế, lập lại 1 lần tất cả những chuyện xảy ra trêи Triều Đình, "Trẫm thỏa mãn ngươi một nguyện vọng, không biết Diệp Tướng quân muốn cái gì?"Hắn cười nhìn về phía Diệp Tướng quân.Diệp Tướng quân ngẩng đầu, vẫn như cũ một bộ dáng thất phu, "Bệ hạ, thần có chuyện quan trọng."Nói xong hắn trịnh trọng suất ra một cái hộp gấm đưa cho Vũ Văn Tĩnh.Vũ Văn Tĩnh đề phòng nhìn Diệp Tướng quân, không có nhận lấy, chỉ là để cho thái giám đại tổng quản nhận hộ, không có mở ra nhìn, hắn sợ Diệp Tướng quân hại hắn."Hoàng thượng, ngài không giữ cẩn thận?" Nhìn thấy bộ dạng này của Vũ Văn Tĩnh, Diệp Tướng quân chất phác cười một tiếng, "Ta cảm thấy ngài vẫn nên cất kỹ, thứ này có chút quý giá, vẫn là ngài tự mình cất kỹ."Nghe được quý giá, Vũ Văn Tĩnh sửng sốt một chút, sau đó để thái giám cẩn thận mở ra.Thời điểm mở hộp ra, Vũ Vân Tĩnh đã nhìn thấy