"Cũng rất bình thường." Diệp Thiều Hoa nở nụ cười.Chỉ một câu này, những người khác nghe như từ chối.Hứa Mộng Khiết nhìn ánh mắt bạn bè chung quanh, cũng lười nhiều lời với Diệp Thiều Hoa, hô gọi nhân viên phục vụ tính tiền.Một đoàn người cãi nhau ầm ĩ đi lên phía trước, tốp năm tốp ba.Đại bộ phận đều ở lôi kéo làm quen với Nhϊế͙p͙ Hi và Nghiêm Sênh.Ánh mắt không nói, bản thân cũng rất có năng lực.Nhϊế͙p͙ Hi bây giờ còn chưa tốt nghiệp cũng đã là tiểu hoa đán đang hot, có thể quen biết đại minh tinh tương lai, nói ra mặt mũi cũng tăng lên gấp bội.Chỗ góc cua vừa vặn xuất hiện một đám người.Không giống như Nhϊế͙p͙ Hi và những người khác, người đàn ông này mặc dù xuất chúng nhưng lại toát ra một khí chất sâu xa khó có thể tiếp cận."Tô học trưởng, trùng hợp như vậy, vậy mà ở B thành phố cũng có thể nhìn thấy anh?" Nhìn thấy nam nhân trẻ tuổi kia, Nghiêm Sênh ánh mắt sáng lên.Tô Tần nghe được giọng hắn, dừng một chút, mới nhìn qua hướng Nghiêm Sênh, "Là cậu à."Nhϊế͙p͙ Hi cũng nhận ra nam nhân trước mặt, che miệng có chút không thể tin được.Nhìn bộ dáng hai người này, Hứa Mộng Khiết cũng biết Tô học trưởng không phải là người bình thường."Niếp tiểu thư, hắn là ai vậy?" Có người thấp giọng hỏi.Nhϊế͙p͙ Hi sau nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại, "Là học trưởng trực hệ của anh Sênh, Tô Tần học trưởng, cũng là học trò duy nhất của Thầy Lãnh ở đại học B, hiện tại đang nghiên cứu một đề án.
Học hơn bốn năm biết phá ba đề toán học vô cùng khó, quốc gia trao tặng một danh hiệu nghiên cứu viên, là đối tượng mà nước M trăm phương ngàn kế muốn đào."Loại trí thức thực sự khác với họ.Đại học B nhân tài đông đúc, Nhϊế͙p͙ Hi mặc dù có tên tuổi, nhưng ở đại học B cũng không hơn người này, loại nhân tài cấp bậc quốc gia như Tô Tần này, mới thật sự là nhân vật phong vân của Đại học B.Nhϊế͙p͙ Tạ và Nghiêm Sênh ngày bình thường muốn gặp cũng chỉ có thể ở diễn thuyết của đối phương gặp một lần.Chân chính so sánh, Nhϊế͙p͙ Hi và Nghiêm Sênh biết mình không sánh bằng một đầu ngón tay út của người ta.Nghiêm Sênh chỉ biết Tô Tần khi Tô Tần từng thay mặt giáo sư giảng bài cho họ.Diệp Thiều Hoa ở đằng sau đám người gửi tin nhắn cho Vân Dặc.Tô Tần đối với Nghiêm Sênh cũng gặp mặt một lần, trí nhớ hắn khá tốt, quả thực là đem Nghiêm Sênh từ trong trí nhớ tìm ra.Mà hắn cũng không cùng Nghiêm Sênh trò chuyện nhiều, gật gật đầu liền muốn rời khỏi.Trêи mặt chỉ có nụ cười xa cách.Nghiêm Sênh có chút tiếc nuối, nhưng cũng biết mình căn bản không là gì trong mắt Tô Tần."Chờ chút, Tô tiên sinh, " Thời điểm hắn muốn đi, người đàn ông trung niên bên cạnh đột nhiên chỉ về phía sau đám người, “Đó không phải là em gái nhỏ của anh sao?”Tô Tần nghe vậy, bước chân dừng lại, hướng đám người nhìn sang.Diệp Thiều Hoa cũng đúng lúc buông điện thoại xuống, sững sờ, "Đàn anh?""Thật đúng là Diệp tiểu thư kìa, hihi, " người đàn ông trung niên vui mừng nói, "Tôi với sư huynh của em vừa mới nói về em.
.
."Tô Tần tay đẩy kính mắt, sau đó nhìn lướt qua đám người Nghiêm Sênh, "Họp lớp?"Diệp Thiều Hoa vòng qua đám người đi đến chỗ Tô Tần, "Váng."Nghe vậy, Tô Tần cũng không hỏi vì sao bạn học đã học đại học, cô lại mới vừa vặn thi đại học, chỉ bất đắc dĩ cười một tiếng, "Được, đi thôi, giáo