"Ý tốt của Thẩm tiểu thư, tôi sẽ ghi nhớ trong lòng." Diệp Thiều Hoa khẽ cười một tiếng, “Thành viên chiến đội chúng tôi phải chịu áp lực lớn như vậy nhưng bọn họ vẫn không hề từ bỏ tôi. Đương nhiên tôi sẽ không bỏ lại chiến đội của mình."
Nói xong, cô đẩy cửa đi thẳng ra ngoài.
Bỏ lại Thẩm Vi Vi còn đang ở trong phòng tức giận đến nỗi hai tay đều phát run. Cô ta cất cao giọng: "Diệp Thiều Hoa cô phải suy nghĩ cho kỹ. Mấy người lớn tuổi của chiến đội đó căn bản không thể đi thi đấu quốc tế được. Nếu cô dám bỏ qua cơ hội lần này, tôi sẽ không bao giờ đồng ý tiếp nhận cô đến chiến đội của tôi nữa. Cô đã chọn ở cùng với bọn họ thì tuyệt đối đừng hối hận, cho dù có muốn hối hận cũng không kịp đâu!"
Diệp Thiều Hoa chỉ đáp lại bằng một cái phất tay dửng dưng rồi lập tức ra ngoài đi ăn lẩu cùng bọn lão đại.
Hiển nhiên, cô không nhìn thấy dáng vẻ tức tối của Thẩm Vi Vi ở sau lưng, mặt cô ta tối sầm lại.
**
Bởi vì các tuyển thủ tham gia thi đấu chuyên nghiệp hầu hết là học sinh, cho nên các trận thi đấu đều diễn ra vào ban đêm. Sau khi Dư Khải Thần livestream xong mới có thời gian rảnh nhìn đến kết quả của trận đấu thứ nhất.
“Thật khâm phục Diệp Thiều Hoa,” Sau khi bạn cùng phòng của Dư Khải Thần làm xong bài tập thì cầm một cái cốc đi ra chỗ anh ta trò chuyện: "Rất nhiều fan hâm mộ của nữ thần Vi Vi mang theo trứng thối đến hiện trường. Không biết hiện giờ cô ta đang ở trong tình cảnh như thế nào. Chắc là bị vây công thành chó rồi, hừ."
Nghe thấy bạn cùng phòng nhắc đến tên Diệp Thiều Hoa, hai đầu lông mày của Dư Khải Thần theo bản năng xẹt qua một tia không kiên nhẫn xen lẫn châm biếm: "Tôi đã nhắc nhở cô ta nhưng cô ta lại tự cho là mình đúng, không thèm nghe thì tôi cũng không còn cách nào."
Anh ta vừa nói vừa mở trang web KPL ra.
Hai người đều rất có hứng thú chờ xem Diệp Thiều Hoa liệu có bị dân mạng phẫn nộ ném trứng thối vào người không, xem đấu trường KPL có bị những dân mạng này đập phá không, “Đáng tiếc, nếu đại thần Y chịu tham gia đấu trường KPL thì còn chỗ cho loại tôm tép như cô ta làm loạn sao.”Chỉ khi nhắc đến Y, sắc mặt lãnh đạm của Dư Khải Thần mới tươi sáng lên một chút.
Hai người vừa nói chuyện vừa mở thông báo chính thức ra xem. Đến khi nhìn thấy tiêu đề bài viết, nụ cười bên miệng hai người trong nháy mắt cứng đờ, con ngươi co rút lại.
Chiến đội chiến thắng không phải là chiến đội của Thẩm Vi Vi, mà là chiến đội của Diệp Thiều Hoa!
Phía dưới bài viết còn có video quay lại cảnh nhân vật Gia Cát Lượng của Diệp Thiều Hoa tạo sóng thao tác giết năm, cả video đều được phủ kín bởi một màu sắc của 666. Thao tác cực hạn như vậy, bất kể là ai đều có thể nhìn ra được là kỹ thuật đỉnh cao.
Phần bình luận phía dưới lại càng điên cuồng hơn, số lượng yêu thích đã lên tới hàng chục nghìn ——. "Mẹ nó ai dám đồn Diệp Thiều Hoa không biết chơi game? Dáng vẻ này còn gọi là không biết chơi game, thì kỹ thuật của chúng ta là một đống phân à!”
“Tôi quyết định về sau ngoại trừ Y thần ra, tôi sẽ thần tượng thêm cả Diệp thần! Một diệt năm quá đặc sắc, đến bây giờ tôi vẫn còn có thể cảm giác được máu nóng toàn thân đang sôi sục đây này!"
......
Diệp Thiều Hoa rất có sức thu hút, sau lần tranh tài này độ nổi tiếng lại càng lên đến đỉnh cao.
Ngược lại trên Weibo của Thẩm Vi Vi trước đây được hàng chục nghìn người theo dõi, dưới bài viết về việc bày tỏ sự thất vọng đối với hội thi đấu E-Sports lúc trước đều là các bình luận tỏ vẻ đồng tình, ủng hộ.
Hiện tại trông thấy những bình luận đăng trên Weibo vừa buồn cười vừa châm chọc. Trong lúc nhất thời Thẩm Vi Vi mất không ít fan hâm mộ.
Thẩm Vi Vi còn ám chỉ Diệp Thiều Hoa đăng một bài lên Weibo giúp cô ta giải thích một chút. Nhưng Diệp Thiều Hoa là ai, người đã đâm sau lưng cô một dao, cô làm sao có thể vứt bỏ mặt mũi mà đi thu thập cục diện rối rắm cho người đó được.
Ám chỉ thì ám chỉ đi, còn không cho phép cô được quyền không làm theo sao?
"Cái gì vậy?" Thẩm Vi Vi đứng ở bên cạnh cửa sổ sát đất nhìn dáng vẻ Diệp Thiều Hoa đang nói chuyện với Tô Vân Hiên ở dưới lầu, không khỏi nắm chặt ngón tay: "Chỉ là chức quán quân của trận đấu mùa giải KPL mà đã lên kiêu ngạo vậy sao? Trên mạng còn nói cô là người kế nhiệm Tô thần? Năm đó khi tôi cầm được cúp quán quân giải đấu quốc tế cũng không kiêu ngạo như thế!"
"Thẩm tiểu thư, đừng nóng giận." Trợ lý bên cạnh nhìn dưới lầu một chút rồi tỏ vẻ khinh thường nói: "Cô ta có kiêu ngạo đến mức nào thì cũng chỉ là một tuyển thủ E-Sports mà thôi. Cô vẫn là người khiến FBI quốc tế đều vô cùng kính trọng, không cần phải so đo với cô ta làm gì. Huống chi, cô ta không chịu nhận lời mời của cô, không được cô huấn luyện. Ngay cả top 8 quốc tế cô ta cũng không vào được, sao đủ khả năng để so sánh với cô chứ."
Thẩm Vi Vi thu hồi ánh mắt, không đáp lời. Nhưng bản thân cô ta cũng cảm thấy trợ lý của mình chẳng nói gì sai cả.
Đúng lúc này điện thoại di động trong túi trợ lý của cô ta vang lên: "Thẩm tiểu thư, đại đội trưởng đội cảnh sát hình sự có việc muốn tìm cô......"
**
Chiến đội của Diệp Thiều Hoa dùng thành tích thắng liên tiếp mười lăm trận, không thua trận nào vươn lên giành ngôi vị quán quân của mùa giải KPL năm nay.
Mười ngày sau, trên máy bay đi tham gia giải đấu quốc tế.
"Tổng giám đốc Tô, tôi không biết anh lại yếu như vậy!" Diệp Thiều Hoa nghiêng người, vặn nắp chai nước khoáng trong tay ra rồi đưa cho Tô Vân Hiên đang mặt mày tái nhợt. Cô khẽ cười một tiếng, "Chỉ là ngồi máy bay mà thôi, cũng đâu phải đi ra chiến trường.”
Khuôn mặt tái nhợt của Tô Vân Hiên nghiêm lại, không nói lời nào, nhưng mồ hôi lạnh chảy dài trên trán làm lộ sự khủng hoảng của anh. Cho dù hiện tại máy bay đã hạ cánh, anh vẫn chưa hết sợ hãi.
Trợ lý của của anh không nhìn nổi nữa. "Diệp tiểu thư, đây là lần đầu tiên tổng giám đốc Tô của chúng tôi ngồi máy bay. Anh ấy trời sinh sợ độ cao, đặc biệt là ngồi máy bay. Cô đừng nói nữa."
"Sợ độ cao? Sợ ngồi máy bay?"
Nghe thấy câu này, cánh tay của Diệp Thiều Hoa đang định kéo vali chợt dừng lại. Cô nghiêng đầu nhìn Tô Vân Hiên.
Ánh mắt của cô lóe sáng, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Có lẽ do cô sững sờ quá lâu, lâu đến nỗi Giám đốc Tô cảm thấy có chút kỳ lạ: "Diệp tiểu thư?"
Diệp Thiều Hoa nhanh chóng