Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Edit: Hy
Beta: Tố Hiên
Vẻ mặt của Ngôn phu nhân, Ngôn Húc và cả vị giám đốc cấp dưới nhà họ An đều cứng đờ. Bọn họ đứng yên tại chỗ, gần một phút trôi qua vẫn chưa phản ứng lại được.
Đám đông cũng bắt đầu tập trung về bên này, mọi người nhanh chóng chen kín cả bốn phía.
Tương lai của giới y học -- cách gọi này có bao nhiêu danh dự chứ?
Tất cả đều mở di động ra theo bản năng, để tìm ba chữ "Diệp Thiều Hoa".
Sau đó, tin tức từ các trang thông tấn xã(*) lớn nhất nước và quốc tế ùn ùn xuất hiện.
【Niềm hy vọng của các bệnh nhân tim mạch -- bác sĩ tim mạch trẻ nhất lịch sử. 】
【Bác sĩ toàn thế giới đều chú ý đến bài diễn thuyết y học của Trung Quốc!】
【Tổ chức Y tế Thế giới gửi lời mời đến cô gái này mười lần liên tiếp! 】
Cũng trong thời điểm này, các tuyến giao thông bị tê liệt nghiêm trọng khiến cho mọi người không hiểu mấy vị cảnh sát giao thông đứng trên phố kia có tác dụng gì.
"An... An tiên sinh, đây là Thiều Hoa đúng không?" Sau một lúc lâu, Ngôn phu nhân mới lấy lại được tinh thần, bà không dám tin nhìn sang người phụ trách nhà họ An.
Bộ dạng hoảng hốt của người phụ trách kia như vừa mới gặp quỷ, "Đúng... hình như là như vậy?"
Đừng nói bọn họ, đến cả những người trong nhà họ An cũng không ngờ có chuyện này.
Ngôn phu nhân và Ngôn Húc đến để giúp nhà họ An ổn định tình hình. Khi hai người tới nơi, An Đình Quân vẫn đang trong phòng họp, anh ta đứng đối diện với An Đồng Đồng và nhóm các nhà đầu tư.
"Dì Ngôn", Nhìn thấy bộ dạng như mất hồn mất vía của Ngôn phu nhân, An Đình Quân quan tâm hỏi một câu, "Dì không sao chứ?"
Không những thế, ông giám đốc được anh ta cử xuống đón Ngôn phu nhân cũng có vẻ mặt giống như vừa mới gặp quỷ.
Ngay cả một người vẫn luôn bình tĩnh như Ngôn Húc cũng có chút ngẩn người.
Ngôn phu nhân phản ứng lại, bà ta lắc đầu ngồi xuống bên cạnh An Đình Quân, "Không sao."
"Nếu các người không đồng ý điều kiện tôi vừa nói, vậy tôi và La tổng đi trước, các người cũng đừng suy nghĩ tới bốn trăm triệu tiền đầu tư nữa." Con ngươi sâu thẩm của An Đồng Đồng nhìn người nhà họ Ngôn một cái, sau đó cô ta cũng lập tức đứng dậy.
Cô ta không hề nhìn thấy, hình ảnh thư ký của La tổng đang nghiêng người nói với ông ta, khiến gương mặt La Đạo hoàn toàn biến sắc.
An Đồng Đồng đi được vài bước, mới phát giác ra không có ai đi theo sau mình.
Cô ta cau mày nhìn La Đạo, "Tổng giám đốc La, xảy ra chuyện gì vậy?"
Nhưng không ngờ được, vào lúc này vị tổng giám đốc La kia lại không hề để ý tới cô ta, mà nhìn An Đình Quân mỉm cười, "Cháu ngoan, cháu thật là biết nói đùa, sao chú có thể rút vốn đầu tư được chứ, bốn trăm triệu đúng không? Chú đã sớm chuẩn bị tốt rồi, chút nữa phiền trợ lý của con đi theo chú một chuyến, sẽ lập tức chứng minh cho cháu thấy."
Vốn đám thương nhân ngồi trong phòng họp đến đây để yêu cầu An Thị bồi thường nhưng bây giờ đám người đó đều cầm lấy hợp đồng của mình, làm như không có chuyện gì xảy ra.
Bọn họ không chỉ đi thật chậm, mà còn vô cùng cùng thân thiện với An Đình Quân tỏ ý nếu như An thị xảy ra chuyện gì, thì cứ trực tiếp đến tìm bọn họ.
Không còn cách nào khác, bởi vì Diệp Thiều Hoa quá mức xuất sắc.
Nhất định con đường phía trước của cô rất rộng lớn.
Không ai muốn trêu vào một người có tiềm lực vô hạn như vậy, suy cho cùng đám thương nhân bọn họ cũng chỉ là thương nhân thôi.
Nhưng Diệp Thiều Hoa thì khác, cô không cần làm gì cả, tài năng của cô, quan trọng hơn tất cả mọi người.
Đài truyền hình quốc gia cũng đã nói về người này, còn đùa được sao?
Thậm chí bọn họ có thể tưởng tượng được sau ngày hôm nay, chuyện làm ăn của nhà họ An sẽ tiến lên một tầm cao mới.
Một số người trước kia từng nói nhà họ An dùng một đứa con gái ưu tú để đổi về một đứa con tầm thường, không sinh được lời, chưa đầy một giờ sau, mặt đã bị vả đến vang lên mấy tiếng bốp bốp.
Thế này làm sao mà không có lời được chứ, đây rõ ràng là phúc đức nhà họ An đã tu được ở kiếp trước!
Ban hội đồng quản trị của An Thị nhận được không ít cuộc điện thoại gọi đến, tất cả đều thuộc tầng lớp mà bình thường bọn họ căn bản không thể liên lạc được, trong số đó còn có người gọi đến chúc mừng bọn họ, còn có khuyên bọn họ nên xử lý chuyện của nhà họ An cho tốt, đừng để mấy chuyện phiền lòng này ảnh hưởng đến Diệp tiểu thư.
Và hỏi bọn họ có cần thêm nhà đầu tư hay không.
Đến bây giờ, mấy người trong hội đồng quản trị của An Thị mới phát hiện được sức ảnh hưởng của Diệp Thiều Hoa lớn đến cỡ nào.
Sau đó bọn họ mới nhận ra vị đại tiểu thư nhà họ An từng bị bọn họ ngó lơ là một nhân vật thế nào.
Không vui vẻ được bao lâu, bọn họ lại phát hiện ra một sự thật, mặc dù nhà họ An đã công bố Diệp Thiều Hoa mới là Đại tiểu thư nhà họ An, nhưng cô không hề có ý định quay về.
Không thấy đến cả họ cô cũng không đổi lại hay sao?
Đặc biệt các cổ đông ở đây còn phát hiện một sự thật, hôm phân chia cổ phần công ty, Diệp Thiều Hoa không nhận một phần nào, toàn bộ đều đem trả lại An lão gia.
Trước kia các cổ đông vui mừng bao nhiêu khi cô không ở lại An thị, thì bây giờ lại hối hận bấy nhiêu.
Bọn họ mở di động lên, toàn bộ đều là tin tức về Diệp Thiều Hoa, trong lúc nhất thời bọn họ không biết nên hình dung tâm trạng thế nào buồn bực đến mức muốn hộc máu.
Hiện tại Diệp Thiều Hoa mới có bao nhiêu tuổi? Còn chưa đến hai mươi tuổi?
Từ đầu cứ nghĩ cô học y chỉ để chăm sóc cha mẹ mình, cho nên tất cả mọi người đều không hề xem nó là chuyện to tát, nhưng ai có thể ngờ tới cô ấy chẳng những đạt được thành tựu, mà còn làm lên chuyện lớn như vậy?
Còn An Đồng Đồng, sau khi bị tổng giám đốc La phớt lờ, những người người khác cũng đều dùng ánh mắt chế giễu nhìn cô ta, khiến cho khuôn mặt cô ta trở lên đỏ bừng.
Cô ta đuổi theo Tổng giám đốc La đến tận cửa, "Có chuyện gì đã xảy ra với ngài..."
Một người vẫn luôn sợ bí mật nằm trong tay cô ta như tổng giám đốc La hiện tại lại không thèm nhìn cô ta một cái.
Thay vào đó, khi thư kí của La Đạo đóng cửa xe, thấy dáng vẻ An Đồng Đồng, mới đưa tay chỉ về phía màn hình lớn được treo giữa tòa nhà thương mại rồi nói, "An tiểu thư, cô không thấy cái này sao?"
Nhìn dáng vẻ sửng sốt trong nháy mắt của An Đồng Đồng, anh ta không khỏi lắc đầu, sau đó ngồi vào ghế lái, trực tiếp lái xe rời đi.
Trước kia khi An Đồng Đồng đạt được giải thưởng cấp thành phố thì hận không thể nói cho cả thế giới biết, bản thân là một thiên tài hiếm có trong giới, nhưng nếu đem so sánh với những thành tựu mà Diệp Thiều Hoa đạt được thì vẫn còn kém rất xa.
Không đúng, không thể nói kém xa, vì căn bản không