(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
【】,Diệp Như Hề kinh ngạc một chút, nhìn theo hướng mà Nhạc Nhạc chỉ, quả nhiên liền thấy Tạ Trì Thành đang bước từ trên xe xuống.Cách xa như thế mà cô còn nhìn được vẻ mặt khó coi của người kia, cũng cảm nhận được áp lực lớn ở quanh đó.Lúc Tạ Trì Thành xấu tính cô đã từng trải nghiệm qua, thật cẩn thận mang theo Nhạc Nhạc lẫn vào trong đám người mà trốn tránh.“Mami, chúng ta không qua chào hỏi chú đẹp trai sao?”“Không được, chú ấy có việc nữa .”“Chú đẹp trai hình như có vẻ không được vui lắm.”Diệp Như Hề dở khóc dở cười, thì ra chuyện Tạ Trì Thành không vui ngay cả Nhạc Nhạc cũng nhận ra được sao.“Không có việc gì, chú ấy thường xuyên không vui vẻ.”Cho dù có nở nụ cười cũng mang theo vẻ lạnh lẽo.Cô thực sự thấy sợ anh.Đặc biệt là câu nói hôm đó mà Tạ Trì Thành đã nói trước khi cô rời đi .【 Tôi sẽ tìm ra được chuyện mà cô đang giấu giếm. 】Thốt ra một câu khó hiểu như vậy cùng với đôi mắt sâu như vực thẳm của anh, khiến cô không rét mà run.Hơn nữa, anh còn nói ra tên khách sạn sun will.Đó là tên khách sạn mà năm đó cô từng bị người ta hãm hại.Năm đó Diệp Như Mạn lấy danh nghĩa bạn thân của cô hẹn gặp mặt nhau ở khách sạn, sau đó cô còn bị hạ thuốc trong rượu, sau đó cô ta ném cô cho hai gã lưu manh rồi rời đi.Năm đó cô đã dốc hết sức lực mới có thể tránh thoát được bàn tay của hai gã lưu manh kia, nhưng lại không thể tránh được số kiếp bị chà đạp, cho nên cô mới có thể oán hận Diệp Như Mạn đến vậy.Diệp Như Hề hít sâu một hơi, để bản thân bình tĩnh lại, cô cần phải chậm rãi suy tính, sớm hay muộn cũng phải đem Diệp Như Mạn kéo xuống vực sâu mà thôi.Chỉ là điều khiến cô thấy khó hiểu là tạo sao Tạ Trì Thành lại biết đến chuyện này? Chẳng lẽ năm đó anh cũng có mặt ở khách sạn sun will sao? Còn từng gặp cô?Anh muốn lôi chuyện này ra làm cái gì? Uy hiếp ư?Không đúng, thân phận anh ta là gì chứ, còn cần uy hiếp cô sao?Diệp Như Hề thắc mắc nhưng không thể giải đáp, cô không phải không nghĩ tới một khả năng khác, ví như Tạ