CHƯƠNG 4: MẶC ÍT VẢI NHƯ VẬY LÀM GÌ?
Một giờ sau, Hàm Hinh về nhà thay quần áo và đến quán “Mị”.
“Mị” là địa điểm giải trí, quán bar, karaoke lớn nhất tại thành phố H, ở đây có đầy đủ tất cả những thứ mà giới trẻ thích.
Những người đến đây đều là người nổi tiếng, 900 triệu đối với họ là chuyện nhỏ!
Hàm Hinh không chịu đựng nổi, gió bên ngoài rất lạnh, cô chỉ mặc một chiếc đầm cúp ngực siêu ngắn, để lộ đôi chân thon thả, nổi cả da gà khi gió thổi.
Cô nhanh chóng đẩy cửa bước vào.
Bên ngoài cánh cửa, nhìn có vẻ yên tĩnh, nhưng khi mở cửa ra, âm thanh đinh tai nhức óc của DJ nhói cả màng nhĩ.
Hàm Hinh bịt tai lại, cô tìm chỗ mà Đường Tiểu Nhu nói với cô qua điện thoại và bước qua chỗ đó.
Khi tìm thấy Đường Tiểu Nhu, Hàm Hinh thấy cô đang cầm mặt nạ và bưng rượu, nhìn trông có vẻ như đang chuẩn bị tiếp rượu khách.
Cô vội vàng gọi: “Tiểu Nhu.”
Quay lại là một khuôn mặt nhỏ thanh tú.
Đường Tiểu Nhu nhìn thấy Hàm Hinh, cười tít mắt và đặt những thứ trong tay xuống.
“Cậu đến rồi đấy à.”
Nói chuyện với nhau qua điện thoại, Đường Tiểu Như biết rằng hiện tại Hàm Hinh đang thiếu tiền, là cực kỳ thiếu tiền.
Đây là nơi kiếm tiền rất nhanh, vì vậy cô mới bảo Hàm Hinh đến đây thử.
“Tớ nên làm gì đây? Cũng đi tiếp rượu sao?”
Hàm Hinh thấy Đường Tiểu Nhu cầm chai rượu, lo lắng hỏi.
Đường Tiểu Nhu liếc nhìn cô từ trên xuống dưới và ngay lập tức tìm một chiếc áo khoác, có chút buồn bực: “Mặc ít vải như này làm gì? Tớ gọi cậu đến đây không phải là để cậu bán thân, cậu là bạn của tôi, làm sao tôi có thể để cậu đi làm chuyện đó?”
Nhắc đến quán bar, bất cứ ai cũng có thể nghĩ ra cách nhanh chóng để kiếm tiền, có lẽ chỉ có duy nhất cách này.
Hàm Hinh mặc áo khoác vào và ngây người ra: “Vậy tớ nên làm gì? Rốt cuộc là phải làm như thế nào tớ mới có được 900 triệu? Tiểu Nhu, tớ chỉ có thời gian là ba ngày, tở phải gom được 900 triệu trong ba ngày.”
Thời gian không chờ đợi ai, bây giờ cô sắp phát điên rồi.
Đường Tiểu Nhu kéo lấy tay cô đến một gian phòng.
“Đồ ngốc, tớ muốn cậu đi bán rượu, nếu như gặp được khách Vip, anh ta
sẽ mua chai rượu với giá hơn 300 triệu hoặc 600 triệu, chúng ta cũng có thể chia ra mỗi người 30 triệu 60 triệu!”
Hai người đang nói chuyện thì quản lý đến.
“Cô là Hàm Hinh sao?”
Đôi mắt của người quản lý đảo quanh người cô một lượt, anh ta nhướn mày, dường như rất hài lòng.
“Vâng, quản lý, chính là cô ấy, anh thấy thế nào? Được chứ?” Đường Tiểu Nhu kéo Hàm Hinh quay một vòng và nói: “Quản lý, anh có lòng tốt thì cho Hàm Hinh một cơ hội, bây giờ cô ấy đang thiếu tiền, tối nay tôi sẽ bán rượu giúp anh một cách miễn phí, anh thấy thế nào?”
Đôi mắt của người quản lý sáng lên, biết rằng Đường Tiểu Nhu ở “Mị” quán có sức ảnh hưởng tương đối lớn.
Cô gái này nhanh mồm nhanh miệng, biết ăn nói, luôn luôn có thể khiến cho các ông chủ mới cam tâm tình nguyện mua rượu.
Tối nay giúp anh ta bán rượu một cách miễn phí, không trích phần trăm, một đêm, bán được nhiều thì cũng không nói làm gì, ít cũng phải gần 30 triệu.
Người quản lý liếc nhìn Hàm Hinh .
Ừ, dáng đẹp, xinh, khí chất không tệ, đều là những điều mà các ông chủ thích nhất!
Người quản lý không còn do dự, lập tức đồng ý: “Được, để bạn của cô đến phòng số 1, cậu chủ Lục và đám nhóm cậu đó đến rồi, đúng lúc đang thiếu người.”
“Ôi, đợi đã!” Đường Tiểu Nhu gọi quản lý lại, cô không hài lòng lắm với sự sắp xếp của anh ta: “Trong phòng số 1 là ai, ai cũng biết, những vị cậu đó đều mưu tính xảo quyệt, Hàm Hinh đi đến đó há chẳng phải sẽ bị bắt nạt sao?”
Người quản lý tỏ vẻ không hài lòng: “Cô vẫn còn chọn lựa? Chẳng phải nói là đang thiếu tiền sao? Những người trong phòng đó, cô mà nịnh bợ được một người, đừng nói là 30 triệu, 3 tỉ cũng sẽ cam tâm tình nguyện đưa cho cô!”
“Tôi sẽ đi!” Hàm Hinh kéo Đường Tiểu Nhu lại, trả lời một cách dứt khoát.