“Bỉ ổi!”
“Hạ lưu!”
Lý Triều Kha tức điên lên, đẩy Thịnh Thế Hùng ra, điên cuồng lau miệng của mình.
Như vậy vẫn còn chưa đủ, mở vòi nước ra, hận không thể để miệng xuống dưới vòi nước để xối rửa.
Ở trước mặt con trai mà mình lại hôn Thịnh Thế Hùng.
Điều này khiến Lý Triều Kha thực sự khó mà chấp nhận được.
Nội tâm cô là một người phụ nữ truyền thống, trước giờ, đều muốn làm một người mẹ tốt trên ý nghĩa truyền thống trước mặt cậu nhóc.
Đoan chính rộng lượng.
Chăm chỉ chịu khổ.
Nhưng bây giờ....
Lý Triều Kha cảm thấy con người mình sắp sụp đổ rồi.
Đọc truyện Daddy Tổng Tài Đến Gõ Cửa tại đây.
Thịnh Thế Hùng không ngờ người phụ nữ này lại phản ứng lớn như vậy, đáy lòng có chút không vui.
Bên ngoài số phụ nữ muốn hôn Thịnh Thế Hùng anh, không có 1 tỷ thì cũng có 100 triệu. Nhưng người phụ nữ trước mắt này, vì trộm đi giống của anh mà mới có được cơ hội ở chung với anh sớm tối, không những không quý trọng, mà ngược lại còn...còn ghét bỏ anh?
Thịnh Thế Hùng lấy khăn lông treo trên giá đưa cho Lý Triều Kha, sau đó sải bước lớn đi ra ngoài với sắc mặt đen sầm.
Cậu nhóc biết Ba của mình thương tâm rồi, lập tức ôm lấy đùi của mẹ, dịu giọng nói: “mẹ, mẹ tối hôm qua thật sự đã ôm lấy Ba kêu ông xã rồi đó, con nghe thấy rồi.”
Lý Triều Kha nhìn cậu nhóc với vẻ mặt nghi hoặc.
Cậu nhóc gật đầu như gà mổ thóc, vẻ mặt đầy thần sắc ‘thật đó, không gạt mẹ đâu’.
Lý Triều Kha không khỏi có chút hoài nghi liệu mình có phải thật sự đã gọi như vậy rồi không.
Cậu nhóc rất biết quan sát sắc mặt lập tức nhân lúc còn nóng mà rèn sắt: “mẹ, thật ra con cảm thấy con người Ba không tệ, cũng rất quan tâm mẹ.”
“Anh ta không phải đang quan tâm mẹ, anh ta muốn...” Muốn giành con trai với cô.
Nhưng mà, lời nói này, Lý Triều Kha không muốn nói với cậu nhóc.
Tuổi cậu còn nhỏ, rất cần tình thân.
Thịnh Thế Hùng là cha ruột của nhóc, cô không muốn bôi nhọ anh điều gì ở trước mặt của cậu bé.
“Nào, mẹ rửa mặt cho con.” Lý Triều Kha lấy khăn lông, làm ướt khăn rồi lau mặt cho cậu nhóc.
Cậu nhóc ngửa cái đầu nhỏ lên, phối hợp với động tác của Lý Triều Kha mà chuyển động khuôn mặt, bộ dạng đáng yêu dễ thương, khiến trái tim Lý Triều Kha tan chảy theo.
Con trai thật sự là món quà tốt nhất mà cô nhận được trong đời.
Cô nhất định phải bảo vệ con trai cho tốt.
Tránh xa tên lưu manh thối muốn giành con trai với cô.
Điều khiến Lý Triều Kha không ngờ đó là, một Thịnh Thế Hùng tôn quý lúc này lại đang rửa tay làm bữa sáng.
Nhìn bánh kẹp hành chiên và sữa đậu nành trên bàn ăn nhỏ, Lý Triều Kha biểu thị sự hoài nghi: “Sữa đậu nấu chín chưa, bánh kẹp hành chín chưa?”
Bánh kẹp hành đó chiên hai mặt vàng đều, không khác gì bánh bán ngoài sạp bên ngoài.
Nhưng người ta kiếm sống bằng cái đó, còn đại Tổng giám đốc như anh hạ mình nấu ăn, cũng có thể làm tốt như thế sao?
Trong lòng Lý Triều Kha nghĩ, nhịn không được mà ló đầu nhìn thùng rác một cái, xem có phải là Thịnh Thế Hùng đã gọi đồ ăn bên ngoài, hoặc là chạy xuống lầu mua hay không.
Cậu nhóc cười hi hi, đã leo lên ghế, cầm lấy bánh kẹp hành chiên ăn một miếng, lại bưng cái ly nhỏ lên uống một ngụm sữa đậu nành.
“Ngon quá đi.”
“mẹ, mẹ cũng mau ăn một miếng đi.”
Cậu nhóc cầm lấy bánh kẹp hành đưa đến bên miệng Lý Triều Kha.
Lý Triều Kha vừa mở miệng muốn từ chối, cậu nhóc đã nhét bánh kẹp hành vào miệng của cô.
Bánh kẹp hành thật sự rất thơm à nha, vào miệng mềm mềm, mùi vị ngon tuyệt.
Bánh kẹp hành ngon như vậy, khiến cho Lý Triều Kha không thể lên tiếng xoi mói gì nữa.
Thần sắc cô dịu đi vài phần.
Nhưng Thịnh Thế Hùng lại chậm rãi nói: “Trường mà cô sắp xếp cho con trai, đẳng cấp quá thấp, chất lượng nhà giáo cũng thảm không chịu nổi, tôi đã sắp xếp nhà trẻ tốt hơn cho con trai rồi.”
“Anh quan tâm nhiều quá.” Lý Triều Kha không vui.
Mấy năm cô ở Châu Âu, cô đã so sánh môi trường sinh trưởng của trẻ em hai nước và rất đồng cảm với trẻ em ở nước Nam.
Tuổi còn nhỏ, còn là một bé con thì đã bị cha mẹ đẩy vào cuộc thi, mỗi ngày liều mạng học này học kia, tuổi còn nhỏ mà đã bắt đầu sợ thi cử, sợ học tập rồi.
Điều này khác biệt quá lớn với