"Chụt"
Thịnh Thế Hùng vậy mà làm động tác hôn ra tiếng ở bên đầu dây bên kia.
Diện tích bên trong xe nhỏ, Lý Triều Kha cảm giác nụ hôn này thật sự hôn lên mặt cô, hai tay đang để trên tay lái cũng run run.
"Cúp điện thoại đi, mẹ phải tập trung lái xe."
Lý Triều Kha lấy một tay xoa xoa mặt mình, hai mắt nhìn thẳng về phía trước.
"Ba về nhà sớm một chút nha, mẹ nhớ ba đó."
Cậu bé thật là chuyên gia bày tỏ tình cảm mà.
Cũng may cậu bé đã cúp máy, Lý Triều Kha thở phào nhẹ nhõm.
Cậu bé đột nhiên nói: "Mẹ, chúng ta hôm nay đi nhà mới đi, ba nói đã sắp xếp xong."
Cập nhật sớm nhất tại Daddy Tổng Tài Đến Gõ Cửa.
"A?"
Lý Triều Kha khựng lại, lúc lấy lại tinh thần mới gật đầu nói: "Được thôi."
Nhà mới ở tầng 19 tòa A Vạn Gia Loan, số 97 đường Sùng Minh, đối diện tòa nhà Quang Nhạc.
Vốn là có một thang máy hai nhà dùng, nhưng Thịnh Thế Hùng kiên quyết làm một cái riêng ra vào bằng vân tay, bên trong còn không biết ngại mà dán ảnh chụp chung của ba người, còn có dòng chữ: "Một nhà ba người".
Lý Triều Kha thật sự không muốn nhìn.
Cậu bé nghiêm túc nhìn ngắm bên trong thang máy: “Mẹ, con thấy ba rất tốt, vừa đẹp trai, lại còn lớn."
"? "
Lý Triều Kha nghi ngờ: “Cái gì lớn?"
"Thì là con gà nhỏ à."
Cậu bé cười hồn nhiên, còn quơ tay quơ chân nói: "Lúc con tắm chung với ba thì nhìn thấy, ba nói, chờ con trưởng thành, cũng sẽ lớn như vậy."
Lý Triều Kha lập tức đỏ mặt.
Đây là thứ mà chuyên gia nói là gia đình đầy đủ, ba sẽ cho con giáo dục tốt nhất sao?
Đây là dạy cái gì à?
Thang máy tới nơi, Lý Triều Kha vội ôm cậu bé đi ra ngoài. Đam Mỹ H Văn
Có lẽ là do gần đây tâm trạng cậu bé tốt, ăn ngon ngủ ngon, nên lại cao lên mập ra rồi.
Lý Triều Kha bế một hồi, khuỷu tay liền đau.
Cô thật sự rất khâm phục Thịnh Thế Hùng, cô chưa từng tới đây, nhưng dù là khóa vân tay thang máy, hay là khóa vân tay căn nhà, thì đều có lưu vân tay cô.
Căn nhà được trang trí xa hoa càng làm cô bất ngờ.
Đồ nội thất bằng gỗ quý phái đắt đỏ, cảm giác khi sờ rất tuyệt, kề sát lại ngửi còn nghe thấy mùi thơm của gỗ thoang thoảng, phối màu rất tao nhã, xa hoa nhưng hiện đại.
Cậu bé đã phấn khởi chạy vào phòng của mình rồi.
Lý Triều Kha theo vào cùng, nhìn thoáng qua thôi cô liền cảm thấy nếu không biết đây phòng ở, cô sẽ nghĩ là cô đã đi vào một khu trò chơi.
Phòng này rộng tầm 70, 80 mét vuông, lắp rất nhiều trò chơi, trên đất còn có phi cơ điều khiển, xe lửa điều khiển, lego, người máy…
Đây thật sự là khu trò chơi của trẻ con!
Lý Triều Kha cảm thán cách người giàu cưng chiều con, thật sự là đơn giản trực tiếp, nhưng lại làm người ta hâm mộ.
"Mẹ, mẹ cũng đi nhìn xem chỗ cất quần áo của mẹ đi." Cậu bé giựt dây, trong đôi mắt đen to tròn hiện lên chút tinh ranh.
Lý Triều Kha cũng rất tò mò về phòng mới, giơ tay sờ đầu cậu bé, hôn lên mặt cậu bé, nói: "Vậy Tuấn Kiệt ngoan nha, mẹ đi xem."
Nhà bếp, thư phòng, phòng ngủ, phòng cất quần áo… không, là nhà chứa quần áo.
Xem từng chỗ từng chỗ, Lý Triều Kha cảm thấy choáng váng, hoa hết cả mắt.
Phòng chứa đồ rộng lớn này, vậy mà đã được lắp đầy
Tất cả đều là mẫu mới quý này, mấy nhãn hiệu mà Lý Triều Kha thấy quen đều có trong tủ, mấy nhãn hiệu không biết, thì nhìn qua cũng rất đắt, có thể là quần áo đặc riêng còn mắc hơn mấy nhãn hiệu nổi tiếng.
Lý Triều Kha sống hai mươi mấy năm, đây vẫn là lần đầu tiên trong đời cô được một người đàn ông không phải người thân chăm sóc như vậy.
Cô nhịn không được cảm thán trong lòng: nếu Thịnh Thế Hùng thật yêu một cô gái, vậy cô gái đó sẽ có tất cả niềm hạnh phúc.
Đáng tiếc, người kia chắc chắn không phải cô.
Những thứ mà anh làm cho cô bây giờ, cũng chỉ là chiêu số để cướp con