Lần nào cũng vậy, khi cô tỉnh dậy thì anh đã đi rồi. Cô vội vàng mở ngăn kéo tủ lấy ra một viên thuốc vội uống nó.
Đó là thuốc tránh thai, từ lúc dọn về biệt thự của anh cô luôn mang theo nó để đề phòng.
Khi uống xong cô thở dài sau đó quay trở lại giường ngủ tiếp đến tận trưa.
Vào buổi chiều cô đột nhiên muốn cùng anh đi ăn tối nên đã đến công ty để đợi anh.
Vào trong thì không biết lấy thân phận gì để gặp anh, nên cô chỉ đứng đợi ở trước cổng.
Đến giờ tan làm, nhìn từ xa cô thấy anh đi ra nhưng bên cạnh còn có một người phụ nữ khoác tay thân mật với anh.
Đó không phải là Nhụy Y, là một người phụ nữ khác nữa. Cô đứng sững người chợt nhận ra mình thật ngốc, đã nói đó không phải là người đàn ông thuộc về cô, sao cô lại quên chứ.
Nghĩ rồi cô quay người bỏ đi.
Vào buổi tối anh đang ở quán bar uống rượu cùng người phụ nữ kia, thì hai vệ sĩ được anh cho đi theo dõi cô đến báo đã bị mất dấu của cô ở quãng trường trung tâm.
Anh vẫn thản nhiên vừa ôm người phụ nữ kia vừa uống rượu, anh nghĩ chắc cô đã phát hiện ra nên cố tình trốn.
- Không sao, không cần tìm nữa.
Tối hôm đó anh không về nhà, nhưng đến sáng thấy anh trở về một mình thì quản gia đến báo.
- Thiếu gia hôm qua Tưởng tiểu thư không về, tôi tưởng cô ấy đi cùng thiếu gia nên không báo.
- Chắc lại say xỉn ở đâu rồi như lần trước rồi, không sao cô ấy sẽ biết tự mò về.
Anh lạnh lùng nói.
Cứ tưởng không có chuyện gì xảy ra, nhưng đến tối cô vẫn chưa về. Lúc này anh vẫn còn bình tĩnh lắm, anh lấy điện thoại ra gọi cho cô, có tiếng đổ chuông nhưng không bắt máy. Gọi đến mấy lần vẫn như vậy, nếu không muốn nghe cô có thể tắt máy, nhưng lần này điện thoại vẫn đổ chuông, đoán cô đã xảy ra chuyện gì liền cho người gấp gáp điều tra.
Nhưng những người đến báo đều nói không thấy tung tích của cô từ lúc bị mất dấu, họ đã tìm ở khách sạn, nhà