Cô đến tòa soạn kiểm tra lại bản dịch lần cuối trước khi in, xong việc định về thì đi ngang qua một quán rượu nên cô đã ghé vào.
Cô uống say bí tỉ, chủ quán phải lấy điện thoại của cô gọi cho người nhà đến đưa cô về.
Trong danh bạ của cô không có số người nhà toàn là số của tòa soạn, biên tập,... còn một số nữa lưu là "tên chiết tiệt" chủ quán nghĩ đó là người yêu cô nên gọi điện đến.
Chỉ một vài phút sau là anh vó mặt tại quán rượu đó, chủ quán thở dài nói với anh.
- Cậu trai trẻ à, có cãi nhau với người yêu thì cũng đừng để cô ấy đi uống rượu một mình như thế chứ, rất là nguy hiểm đó.
- Cãi nhau với người yêu???
Anh còn hỏi lại chủ quán.
- Aizzz, chứ còn gì nữa nếu không tại sao cô ấy lại lưu tên cậu là "tên chết tiệt" chứ.
Anh ghe vậy sắc mặt liền thấy đổi.
- Còn dám lưu tên tôi là tên chết tiệt sao?
- A Mạc trả tiền.
Nói xong anh liền bế cô lên xe đi về nhà.
Ngồi ghế sau, cô không tỉnh táo liền nhào qua ôm anh. Cô nói chuyện trong cơn say.
- Thật là ấm, ba mẹ trước đây cũng ấm như vậy, nhưng lâu rồi họ chưa có ôm tôi. Tôi có nên đi gặp họ không, tự nhiên nhớ họ quá.
Anh liền tức giận giữ chặt vai cô.
- Ăn nói xằn bậy.
Cô nhìn anh vẻ mặt ngơ ngác.
- Anh là ai vậy, trông cũng tuấn tú đó, có muốn qua đêm với tôi không, tôi sẽ trả cho anh thật nhiều tiền.
Nói xong liền cô liền nhào vào lòng anh ôm tiếp.
Anh vẻ mặt lúc này khó chịu cực kỳ.
A Mạc đang lái xe mà nhìn anh qua kính chiếu hậu cũng muốn nổi da gà, vẻ mặt rất đáng sợ, anh thầm nghĩ cô gái này tối nay chắc sẽ thảm lắm đây.
Đến nơi vẻ mặt anh u ám