Đi đến một nhà hàng năm sao trên tàu, cô bỗng thấy một cảnh tượng chẳng vui vẻ gì.
Hàn Lâm đang ôm vai Nguyệt Nhu cũng đang hướng đến nhà hàng.
Cô vội đưa tay bị thương ra sau giấu đi, cô không muốn cho anh thấy.
Bốn người vô tình chạm mặt nhau, nhưng kẻ lộ ra vẻ mặt khó xử chính là Tống Nguyệt Nhu, cô ta đường như muốn lãng tránh điều gì đó.
Cô ta cười ngượng ngạo.
- Đây chẳng phải là bạn của A Mạc sao? Người bên cạnh đây là...
Vừa nói cô ta lại đưa mắt, có vẻ ra hiệu cho Sam.
Hiểu được ý, Sam liền nhuếch miệng cười lạnh.
- Tôi là bạn trai của cô ấy.
Câu nói của Sam làm cho cô hết sức ngạc nhiên mà ngước mắt lên nhìn.
Sam cố ý vòng tay quá giữ chặt tay cô.
Hàn Lâm đứng đối diện nghe vậy mà vẻ mặt cực kì khó chịu, như muốn nhà ở tới xé xác Sam, nhưng vì bên cạnh còn có Tống Nguyệt Nhu nên anh cố kìm lại.
Cô nhìn biểu hiện của anh lại thích thú, cô muốn nhanh chóng thoát khỏi anh nên hết sức phối hợp.
- Đúng vậy a, hai vị đây cũng cần không gian riêng, vậy chúng tôi đi đây.
Cô cùng Sam đến ngồi vào một bàn.
Lúc này cô mới gặn hỏi.
- Cháu đoán chú và cô gái kia có quen biết nhau phải không?
- Tiểu Kỳ của chú thật là thông minh đó.
- Sao cô ấy lại tỏ ra không quen biết chú, hai người có phải đã....
Cô định nói ra suy đoán của mình, nhưng Sam kịp đưa tay bóp miệng cô lại.
- Nhóc con đừng nói bậy, cháu biết bí mật công việc là gì không?
- Vâng, Vâng, cháu hiểu rồi, chú bỏ tay ra đi.
Hành động của hai người hệt như một cặp mới yêu, và cảnh tượng đó đều đập vào mắt Hàn Lâm.
Cơn