Buổi họp hội chẩn còn chưa bắt đầu mà vẻ mặt ai nấy đều khá căng thẳng. Sam được đích thân viện trưởng của bệnh viện lớn nhất thành phố S này mời tới, nên Sam cũng tò mò muốn biết lai lịch của bệnh nhân này lớn cỡ nào.
Cuộc họp chính thức bắt đầu, Sam được đưa một tập hồ sơ bệnh án, cầm nó trên tay anh không khỏi run cầm cậm khi đọc thấy cái tên Tưởng Hân Kỳ.
Anh nhanh chóng bình tĩnh, cả cuộc họp anh đều rất tập trung vì bệnh nhân đang trên bờ vực giữa sự sống và cái chết này không phải ai khác chính là cô cháu gái nhỏ của anh.
Sau cuộc họp, anh nhanh chóng tìm viện trưởng để hỏi số phòng cô đang nằm, nhưng cô ấy đã được đưa về biệt thự của Hàn Lâm để tịnh dưỡng chờ ngày làm phẫu thuật.
Sam thật sự rất muốn biết chuyện gì đã xảy ra đối với cô, nhưng trong hồ sơ có ghi bệnh nhân bị chứng mất trí nhớ, nên Sam không biết bây giờ nên xuất hiện trước mặt cô với tư cách gì.
Cuộc họp diễn ra suốt một tuần liền, cuối cùng cũng đã tìm ra phương pháp tối ưu nhất để cứu sống cô, với phương pháp này cơ hội thành công được nâng lên đến sáu mươi phần trăm. Thời gian phẩu thuật dự kiến diễn ra trong bảy ngày tới để hoàn tất công tác chuẩn bị.
Về phía Hân Kỳ, Hàn Lâm chưa dám nói rõ bệnh tình của cô, anh sợ cô sẽ nghĩ nhiều.
Nhưng gần đây, Hân Kỳ luôn mơ thấy những giấc mơ kì lạ, cứ nhắm mắt lại là thấy ai đó đang nói chuyện với cô, cô cũng không nhớ rõ người đó đang nói những gì, nhưng lại nhớ người đó nói rất nhiều rất nhiều.
Hàn Lâm những ngày này không ngủ chung phòng với Hân Kỳ nhưng thông qua camera anh nhận ra cô đang gặp ác mộng. Anh liền âm thầm đến một tay