Bộ Phàm đỡ trán.Người nhỏ đi rồi, người lớn tới.Chắc không phải chuẩn bị kết toán sổ sách với hắn chứ?Không được trước mắt hắn còn chưa đánh lại được nàng."Ngươi là?"Bộ Phàm xoay người, vẻ mặt nghi hoặc giống như không biết Chu Sơn Nguyệt là ai.Ngay cả hắn cũng bị hành động này của hắn thuyết phục.Người trước mắt không phải ai khác, đúng là sư phụ của Đại Ny, Chu Sơn Nguyệt.Chu Sơn Nguyệt giống hệt với hình dáng trong mô phỏng quyết đấu, vẫn áo trắng quần trắng, đôi mắt đẹp lạnh lùng, quanh thân tản ra hàn khí nhè nhẹ."Bổn tọa là sư phụ của Huyên Nhi!"Chu Sơn Nguyệt dùng ngữ khí lạnh như băng nói."Huyên Nhi? Tiền bối, vãn bối cũng không quen ai có tên là Huyên Nhi!" Bộ Phàm dự đoán cái tên Huyên Nhi này chắc là đại danh của Đại Ny."Mới vừa rồi còn cùng Huyên Nhi nói chuyện vui vẻ đến vậy, tại sao người vừa đi đã trở mặt?" Đôi mắt đẹp của Chu Sơn Nguyệt vẫn lạnh như băng, còn ngữ khí thì rét buốt đến thấu xương.Vì sao ta cứ có cảm giác nàng coi ta không bằng một cái móng heo?Hơn nữa.Loại ghen tỵ nồng đậm này là cái quỷ gì vậy?"Hoá ra người tiền bối nói chính là Đại Ny, không biết ngài tìm vãn bối có chuyện gì?"Bộ Phàm tò mò.Trong đầu không khỏi hiện lên một hình ảnh.Chu Sơn Nguyệt lấy một tấm chi phiếu, lấy thái độ muốn cả vú lấp miệng em nói: "Chỉ cần rời xa khỏi đồ nhi của ta, tấm chi phiếu này ngươi muốn điền bao nhiêu thì điền vào bấy nhiêu?"Đợi đã.Tu tiên giới hình như không cần dùng chi phiếu.Vậy đổi thành linh thạch thì sao?Chu Sơn Nguyệt cũng không biết Bộ Phàm đang suy nghĩ gì.
Vẻ mặt nàng vẫn lạnh như băng: "Chuyện của ngươi, bổn tọa đã biết được một ít từ trong miệng Huyên Nhi.
Trước kia ngươi đã trợ giúp Huyên Nhi, nể mặt Huyên Nhi bổn tọa thu ngươi làm đệ tử ngoại môn.""Tạ ơn ý tốt của tiền bối, vãn bối tự biết tư chất của mình có hạn, sợ bôi nhọ thanh danh tiền bối, cho nên vẫn xin tiền bối thu lại lời ngài vừa nói."Bộ Phàm ôm quyền.
Có thể bái làm môn hạ của một tu sĩ Nguyên Anh là ước mơ tha thiết của nhiều tu sĩ khác, nhưng hắn lại không thèm."Coi như ngươi còn tự hiểu rõ chính mình!" Chu Sơn Nguyệt nói.【 Chu Sơn Nguyệt sinh ra hảo cảm với ngươi, hảo cảm trước mắt 40】Khóe miệng Bộ Phàm co rúm,Nàng này có độc!"Nhưng mà nể mặt của Huyên Nhi, mặc dù tư chất của ngươi thấp kém, bổn tọa cũng đảm bảo trong vòng trăm năm, ngươi có hy vọng đột phá Trúc Cơ kỳ!" m thanh lạnh lùng của Chu Sơn Nguyệt vang lên.Bộ Phàm có chút mơ hồ.Chu Sơn Nguyệt này muốn làm cái quỷ gì đây?Vì sao cứ muốn thu hắn làm đệ tử?Hay thu hắn làm đệ tử chỉ là ngụy trang, mục đích chính là muốn ướp lạnh hắn.Thật ra Bộ Phàm đã đoán trúng.Vốn dĩ Chu Sơn Nguyệt tính toán thu hắn làm đệ tử ngoại môn, sau đó phân công đi Thiên Huyền môn làm gác cửa, hoặc là quét rác, chờ tám mươi đến trăm năm sau tùy tiện vứt cho hắn một viên Trúc Cơ Đan, có thể đột phá hay không, nhìn vào tạo hóa của hắn.Chiêu thức này có chút quen thuộc."Tiền bối, ngươi có điều không biết.
Sau khi thân sinh phụ mẫu của ta mất tích, là các hương thân hảo tâm trong thôn cho ta một miếng cơm mới khiến ta sống được tới ngày hôm nay.
Hiện giờ ta biết y thuật, chỉ muốn ở lại trong thôn dốc ra một phần sức lực trợ giúp các hương thân!"Bộ Phàm vẫn lắc đầu từ chối, bái nhập Thiên Huyền môn gì đó hắn thật sự không có hứng thú, môn phái kia có nhiều thị phi lắm."Tiểu tử ngươi đúng là không có mắt nhìn, bổn tọa có lòng tốt thu ngươi làm đệ tử, ngươi còn từ