"E rằng các ngươi không biết rõ, nguyên nhân mà đứa trẻ Bộ Phàm kia học tập y thuật là vì khám bệnh cho người trong thôn chúng ta, đây là Lý lang trung chính miệng nói cho ta biết.
""Hơn nữa tại sao có con đường bên ngoài thôn kia, là đứa trẻ Bộ Phàm xin trấn viên ngoại đổi ban thưởng, những ban thưởng kia có thể mua bao nhiêu đất, cho dù xài mấy đời cũng xài không hết, nhưng hết lần này tới lần khác đứa trẻ Bộ Phàm kia lại từ chối.
""Ta chỉ muốn hỏi các ngươi, Bộ Phàm vì thôn làm nhiều chuyện như vậy mà không thể làm thôn trưởng, thì còn có ai?""Ta hỏi các ngươi còn có ai?"Mới bắt đầu Chu tộc trưởng chỉ đơn giản kể ra một người, nhưng mà giọng điệu về sau càng cuồng loạn.
Nhất là một câu cuối cùng, không khỏi khiến đám người Lý tộc trưởng xúc động.
Phải biết trước đây Ca Lạp thôn muốn đi ra bên ngoài, chỉ có thể đi mấy vòng trên núi mới có thể ra, những thôn khác coi thường người của thôn bọn họ, cảm thấy thôn bọn họ chỉ là khe suối rãnh chim trĩ.
Đừng nói là gả khuê nữ vào thôn bọn họ.
Nhưng từ sau khi con đường kia sửa xong, cho dù người trong thôn bọn họ cưới thê tử hay là gả khuê nữ đều dễ dàng hơn trước đây rất nhiều.
Mà tất cả những thứ này đều nhờ có Bộ Phàm.
Nếu như Bộ Phàm chỉ vì chuyện này mà không thể làm thôn trưởng, vậy thì người khác trong thôn càng không thể.
"Bộ Phàm làm quá nhiều chuyện cho thôn, hắn đã không nợ chúng ta cái gì, hắn muốn đi chúng ta cũng không ngăn hắn được.
" Chu tộc trưởng thở dài.
"Bởi vậy ta mới muốn để Bộ Phàm đảm đương chức thôn trưởng, cũng có chút suy nghĩ riêng, đứa trẻ kia nói nhớ ân, chỉ cần hắn lên làm thôn trưởng thì sẽ tận tâm tận lực giúp đỡ người trong thôn, sẽ không nghĩ đến chuyện ra ngoài bên ngoài xông xáo.
"Đám người Lý tộc trưởng biết rất rõ ràng Chu tộc trưởng nói như vậy là vì không muốn làm thôn trưởng.
Nhưng bọn hắn cũng không thể không tán đồng với lời của Chu tộc trưởng.
Bộ Phàm là thầy lang duy nhất trong thôn, hơn nữa y thuật cực kỳ tốt, ngay cả những bệnh trong trấn không trị được, hắn đều có thể trị.
Nếu như Bộ Phàm cũng giống với Lý lang trung, muốn ra ngoài du lịch, vậy thì một khi trong thôn có người đau đầu nhức óc thì không có người nào trị.
"Ta cảm thấy để cho Bộ Phàm đảm đương vị trí thôn trưởng cũng không phải là không được!" Lý tộc trưởng nói.
"Không sai, tuy là Bộ Phàm còn trẻ tuổi, nhưng có mấy lão già chúng ta giúp đỡ có lẽ cũng sẽ không xảy ra chuyện gì lớn.
" Tôn tộc trưởng phụ họa nói.
Tống tộc trưởng không lên tiếng, nhưng cũng coi như đã chấp nhận việc này.
"Cái này! "Lần này ngược lại Vương Trường Quý bị làm khó.
"Ngày mai ta hỏi một chút xem đứa trẻ Bộ Phàm kia nói thế nào? Nếu như hắn không đồng ý, chúng ta cũng không thể ép buộc hắn.
"Hội nghị đến đây là ngừng.
Rời khỏi nhà của Vương Trường Quý.
Chu tộc trưởng thở ra một hơi thật dài, âm thầm lau mồ hôi lạnh.
Lừa gạt thật là nguy hiểm.
Chỉ là nhắc tới cũng kỳ.
Khi bắt đầu vì không muốn làm thôn trưởng nên mới nói bậy, nhưng mà nói tới nói lui hắn cũng tin thật.
"Lão tiểu tử này, không muốn làm thôn trưởng thì không muốn làm, còn bịa chuyện nhiều như vậy.
"Tôn tộc trưởng cũng coi như hiểu rõ Chu tộc trưởng, vỗ bả vai của hắn cười nói.
"Chỉ là ngươi nói cũng đúng, sau này ai có bệnh nhỏ thì phải làm sao đây?"Nói đến đây Tôn tộc trưởng chắp tay, cười ha ha, sải bước rời khỏi!.
Một bên khác.
Nhìn xem từng cảnh xảy ra ở nhà Vương Trường Quý, Bộ Phàm có chút trợn mắt hốc mồm.
Nhất là lúc mà Chu tộc trưởng tiến cử hắn trở thành thôn trưởng, càng kém chút kinh ngạc đến nỗi cằm đều muốn rớt xuống.
Hắn còn trẻ như vậy.
Đã phải làm thôn trưởng?Nhưng mà nghĩ đến chỗ tốt khi làm thôn trưởng, trong