Hỏa Kỳ Lân vội lắc đầu: "Ta được đi sao?""Đi đi, đi đi!" Bộ Phàm vẫy vẫy tay.Hỏa Kỳ Lân đi lên vài bước, thì quay đầu nhìn lại: "Bổn vương thật sự đi nhé?""Ngươi có đi hay không?" Bộ Phàm giả vờ tức giận nói: "Nếu không đi, ta sẽ hầm ngươi."Hỏa Kỳ Lân nhìn thấy bộ dáng này của hắn, lập tức nhanh như chớp bỏ chạy.Lúc nó đi còn không quên nói một câu: "Bổn vương đi đây!"【 Hảo cảm của Hỏa Kỳ Lân với ngươi là 30】Bộ Phàm lắc đầu.Không cần xem cũng biết vì sao con Hoả Kỳ Lân này lại có hảo cảm với hắn.Nói ra thì, thật ra hắn cũng muốn cho Hỏa Kỳ Lân tới canh cổng cho hắn.Dù sao yêu thú thức thời như vậy thật đúng là không gặp nhiều lắm.Chỉ là con Hỏa Kỳ Lân này đang bị một thế lực đuổi bắt.
Tuy rằng hai tu sĩ Kim Đan kia nói thực lực của Hỏa Kỳ Lân không thấp, môn phái không nỡ giết nó, chỉ có thể giam giữ.Có lẽ thực sự là nguyên nhân này, nhưng hắn cảm thấy không phải toàn bộ.Trên thực tế, hắn đồng ý tin tưởng lý do môn phái kia không giết Hỏa Kỳ Lân là sợ sau khi bọn họ giết Hỏa Kỳ Lân sẽ chuốc lấy phiền toái.Loại phiền toái ngay cả một môn phái cũng sợ hãi, hắn lại càng không muốn đi trêu chọc.Nghĩ như vậy thân hình Bộ Phàm đã xuất hiện trong sân, tiểu bạch lư thấy hắn trở về rống lên một tiếng, cọ cọ đầu lừa lên người hắn.Lúc hắn vừa ngồi lên ghế trúc, trước mắt đột nhiên hiện ra mấy hàng chữ.【 Ngươi thành công bảo hộ an toàn của thôn, thưởng cho một bộ tiên pháp: Tinh Thần Đoán Thể Thuật 】【 Tinh Thần Đoán Thể Thuật: mỗi khi tăng lên một tầng, lực lượng thân thể sẽ tăng lên gấp đôi】Xem như ban thưởng của nhiệm vụ ẩn giấu hồi nãy sao?Hai mắt Bộ Phàm sáng lên.Nếu con Hỏa Kỳ Lân kia lại tới thêm vài lần, chẳng phải hắn đã kiếm được một nhiệm vụ để quét liên tục hay sao?Ừm, cái này gọi là thẻ BUG.Hơn nữa nếu bảo hộ thôn cũng được ban thưởng, vậy phát triển thôn không biết có được ban thưởng không nhỉ?Hình như hắn đã phát hiện ra một điểm sáng.Tinh Thần Đoán Thể Thuật được ban thưởng lần này không tệ.Lúc đánh nhau với Hoả Kỳ Lân, Bộ Phàm phát hiện dùng nhục thân quyết đấu thật sự thoải mái.Xem ra hắn nên cân nhắc đi lên con đường thể tu này.Lại qua một ngày.Một hộ gia đình trong thôn có chuyện vui, Bộ Phàm làm thôn trưởng, đương nhiên đã được mời.
Chẳng những hắn được một bữa ngon, lại còn tranh thủ kiếm chút điểm kinh nghiệm.Trong tiệc vui, nhóm thôn dân đều bàn tán xôn xao về tiếng động bọn họ nghe được tối hôm qua.
Tuy nhỏ hơn hai lần trước, nhưng tiếng ồn ào đêm qua cứ liên tục vang lên.Nghe được những lời bàn tán của thôn dân, Bộ Phàm cũng cảm thấy lo lắng, hắn nghĩ lần sau mọi người nên tránh xa thôn thì hơn.Ăn xong tiệc vui, Bộ Phàm lại cưỡi tiểu bạch lư đi giúp người trong thôn xem bệnh.Hiện giờ thời tiết chuyển lạnh, tiểu hài tử lại có thân thể yếu ớt, chỉ cần không chú ý rất dễ dàng bị nhiễm phong hàn."Cám ơn tiểu thôn trưởng!"Gia đình người ta cảm kích tiễn Bộ Phàm ra tận cửa."Tiểu thôn trưởng, ngươi cũng biết tình huống của nhà chúng ta? Ngươi cầm lấy ba đồng này đi." Một hán tử trung thực rất khách khí xuất ta ba đồng tiền."Cám ơn thúc! Các ngươi cũng trở về đi, phải chú ý hài tử một chút, qua hai ngày nữa là khỏi rồi."Bộ Phàm thu tiền đồng.
Tuy rằng đại đa số thôn dân cũng không giàu có, nhưng trong lòng bọn họ giản dị, cũng hiểu được đạo lý nhờ người xem bệnh thì phải trả tiền.Nếu không thu, ngược lại trong lòng bọn