Mặc dù thời gian để hoàn thành nhiệm vụ dài một chút, nhưng đây nhất định có giá trị, không nói đến lấy được điểm kinh nghiệm cao như vậy, chỉ riêng học tập y thuật với Lý lang trung sau này cũng có rất nhiều chỗ tốt.
"Cám ơn Lý thúc, ta nhất định sẽ học tập y thuật thật tốt!" Bộ Phàm muốn quỳ xuống, làm lễ bái sư cho Lý lang trung, dù sao đây cũng là một loại lễ nghi.
"Ngươi làm cái gì vậy!" Lý lang trung vội vàng đỡ lấy hắn.
"Tiểu tử ngươi bị gì vậy, lần trước tiên sư trên núi muốn thu ngươi làm đồ đệ, ngươi từ chối, hôm nay để ngươi học y thuật của phàm nhân, vậy mà ngươi vui vẻ như thế.
" Bây giờ Lý lang trung cũng không biết nên cười hay là nên bất đắc dĩ đây, lắc đầu nói.
Thời gian về sau, Bộ Phàm liền học tập y thuật với Lý lang trung.
Đương nhiên cũng phải làm nhiệm vụ hàng ngày.
Đảo mắt qua nửa tháng, Bộ Phàm vừa gánh nước xong cho Tôn nãi nãi, đi đến bên chỗ Lý lang trung.
Trước mặt bỗng nhiên có một hàng chữ hiện lên, kèm theo một tiếng nhắc nhở vang lên.
【 Mở ra thanh hảo hữu 】Bộ Phàm hiển nhiên rất bình tĩnh, dù sao đây không phải là lần đầu tiên gặp phải chức năng mới đột nhiên có được.
Nhưng mà cột hảo hữu này có chỗ tốt gì?Tò mò, xem xét cột hảo hữu.
Vậy mà tất cả đều là người hắn quen biết, tùy tiện ấn mở ảnh chân dung của một người.
【 Tính danh: Vương Trường Quý, Nhân tộc, 54 tuổi, thôn trưởng Ca Lạp thôn, làm người ngay thẳng, thê quản nghiêm, vì thôn tận chức tận trách độ hảo cảm với ngươi là 80 】Hừm, có ít đồ vật.
Bộ Phàm kiểm tra cẩn thận một lúc, đại đa số là 7,80 độ hảo cảm, cao nhất là Tôn nãi nãi, độ hảo cảm là 92.
Dựa theo thang điểm một trăm thì Tôn nãi nãi sắp đến tối đa rồi.
Cũng không biết đến tối đa sẽ có ban thưởng hay không?Xem ra sau này phải tạo mối quan hệ với Tôn nãi nãi, thử xem có thể tăng lên đến điểm tối đa hay không.
"Ồ?"Bộ Phàm kinh ngạc "ồ" một tiếng, ánh mắt rơi vào sổ đen của thanh hảo hữu, sổ đen này cũng không phải là trống không, mà là có số lượng 8 người.
Hắn sờ lên cái cằm.
Hẳn người trong sổ đen này là một vài người có quan hệ không tốt với hắn.
Ấn mở xem xét.
Quả nhiên.
Trước đó bởi vì Đại Ny mà hai người Diệp Thanh Vũ với Lục Cao có cừu hận với hắn, hai người này thình lình ở trong đó.
Đương nhiên trong đó không thể thiếu Tống Tiểu Xuân.
Độ cừu hận của tiểu bàn tử này với hắn là 60.
Sau đó Bộ Phàm nghiên cứu chức năng mới một lát, cũng không phát hiện có chỗ tốt gì, ngoại trừ có thể nhìn thấy biểu hiện độ hảo cảm, hoặc là độ thù hận của đối phương ra liền không có thứ khác.
"Ồ, sao cái ảnh chân dung này lại là màu xám?"Thấy trong thanh hảo hữu có ảnh chân dung không có sắc thái, Bộ Phàm khẽ nhíu mày, trong đầu đột nhiên nảy ra một ý nghĩ, sau khi thấy tên người màu xám thì ý nghĩ này lập tức được xác nhận.
Người này tên là Vương Lập Dũng, là một gã thợ săn trong thôn, trước kia hắn thường xuyên trợ giúp Vương Lập Dũng chế tác công cụ săn thú, nhưng nửa tháng trước người này lên núi đi săn sau đó còn chưa trở về, rất nhiều người trong thôn đều suy đoán Vương Lập Dũng gặp chuyện bất trắc.
Nhưng tục ngữ nói, sống phải thấy người, chết phải thấy xác, không có chân chính nhìn thấy thi thể của Vương Lập Dũng, ai cũng không dám chắc chắn, có khả năng là Vương Lập Dũng rời khỏi thôn.
Nhưng bây giờ nhìn thấy ảnh chân dung của Vương Lập Dũng là màu xám, trong đầu Bộ Phàm hiện lên một thân ảnh cao lớn to con, thở dài trong lòng.
Nghĩ đến ảnh chân dung không có màu sắc, nói rõ người