Danh Hoài thấy thái độ của cô gái đi theo lấm la lấm lét liền biết hai người này không có ý tốt gì rồi.
Cậu nhìn nhìn túi đồ mà họ mang theo.
Xem ra phải đề phòng triệt để thôi.
Ngọc Cảnh Anh tất nhiên không vui vẻ gì cho cam, nhưng dù sao cũng không thể đánh mặt người đang cười.
Dụ Bằng an vị ngồi trên ghế sô pha, tay chân lanh lẹ rót rượu ra ly, còn bày rất nhiều đồ ăn vặt ra nữa.
Cô gái ngồi bên cạnh lại có vẻ an phận, không làm ra hành động kì quặc nào.
“A Anh không uống rượu, để tôi rót nước ngọt cho anh ấy.”
Thấy Dụ Bằng đưa một ly rượu cho Ngọc Cảnh Anh, Danh Hoài liền lên tiếng ngăn cản.
A Anh của cậu từ trước đến giờ chỉ thích các thức uống có hương vị ngọt ngào thôi.
Mở chai coca ra, Danh Hoài liền nhíu mày.
Cậu căm ghét nhất là những thủ đoạn bỉ ổi, nhưng đồng thời cũng thấy may mắn.
Dụ Bằng xem thường cậu nên chỉ dùng thứ thủ đoạn hạ tiện này.
Xem ra hắn ta đang rất nôn nóng đây.
Danh Hoài làm như không có chuyện gì mà rót đầy một ly cho người yêu mình, nhưng lại lén lút nháy mắt với anh.
Ngọc Cảnh Anh nhận được lời cảnh báo trong âm thầm của Danh Hoài cho nên từ đầu chí cuối không đụng đến chút nước nào.
Dụ Bằng liên tục mời chào nhưng Danh Hoài và Ngọc Cảnh An liên tục lấy cớ đi vào nhà vệ sinh khiến cho lời nói của hắn càng nuốt không trôi.
“Hừ, hai tên đó không chịu uống tí nào.”
“Anh làm cái gì vậy hả? Còn không nhanh lên, thuốc để lâu sẽ mất tác dụng đó.”
“Cô tưởng tôi không biết sao.
Cô thì sao, một thằng con trai quèn như Danh Hoài cũng không quyến rũ được.
Cô còn ở đó nói tôi.”
Hai người Dụ Bằng ở ngoài phòng khách cãi nhau ỏm tỏi, Danh Hoài và Ngọc Cảnh Anh ở trong nhà vệ sinh thì chim chuột với nhau.
Anh đặt tay lên vai, hôn nhẹ vào môi cậu.
Nụ hôn ướt át mềm nhẹ mà anh đã trông mong từ rất lâu.
Nếu không có hai kẻ ngoài kia quấy phá, anh đã đè cậu xuống sô pha từ lâu rồi.
“A Hoài, A Hoài, em hôn anh nữa đi.”
Hai mắt của A Anh mông lung như sương mù giăng trắng.
Tuy không trúng thứ thuốc hạ lưu kia, nhưng trong tình huống kích th.ích tình d.ục này, anh cũng muốn hôn cậu đến chết đi được.
Danh Hoài vuốt ve nhè nhẹ bả vai của Ngọc Cảnh Anh, sau đó miệt mài gặm cắn đôi môi xinh đẹp ấy.
Cậu nhìn nhìn đồng hồ.
Hai người đẩy đưa vào nhà vệ sinh năm phút rồi.
Ắt rằng hai kẻ kia cũng đã bắt đầu.
“A Anh, hai kẻ kia có vẻ như cũng bắt đầu kế hoạch rồi đó.”
Ngọc Cảnh Anh từ đầu chí cuối không hiểu gì cả, chỉ biết làm theo chỉ dẫn của Danh Hoài mà thôi.
Nhưng lúc này anh thật sự tò mò, tại sao Danh Hoài lại kéo anh vào nhà vệ sinh lâu như vậy.
“A Hoài, anh chuẩn bị xem hai kẻ kia cắn xé lẫn nhau nhé.”
Lúc Ngọc Cảnh