Cuối cùng thì Ngọc gia vẫn tìm một luật sư cho Ngọc Cảnh Thâm.
Ít nhất những quyền lợi của hắn vẫn được đảm bảo.
Đây coi như cũng là những tình nghĩa cuối cùng mà Ngọc gia chu toàn cho Ngọc Cảnh Thâm.
Sau này dù cho hắn có ra tù hay làm lại cuộc đời đi chăng nữa, cả nhà cũng rất khó mà nối lại với nhau như xưa nữa.
Đây là kết quả bàn bạc của ba mẹ Ngọc gia và Ngọc Cảnh Hạo suốt cả đêm qua.
Ngọc Cảnh Anh tất nhiên biết chuyện nhưng cũng không trách ba mẹ.
Chính anh cũng không biết bây giờ nên dùng thái độ nào đối mặt với Ngọc Cảnh Thâm đây.
Lúc này đây vì lo lắng và bất an trong lòng nên Ngọc Cảnh Anh đã đến nhà ngủ cùng Danh Hoài.
Qua một ngày quá đỗi mệt mõi chỉ có những giây phút nằm bên cạnh người mình yêu mới khiến anh cảm thấy được an toàn.
“A Hoài, em nói xem làm sao con người có thể thay đổi nhiều như vậy nhỉ? Anh nhớ ngày xưa anh Cảnh Thâm cực kì dịu dàng chuẩn mực.
Thế mà…”
Danh Hoài vuốt nhẹ lưng người yêu mình.
Cậu đang phân vân không biết nên nói cho người yêu mình sự thật hay không.
Rằng Ngọc Cảnh Thâm thật ra tâm tư rất sâu, hắn đã dùng lớp vỏ bọc lương thiện che giấu suốt mấy mươi năm qua rồi.
Bây giờ lộ ra ngoài, chỉ đơn giản là lớp vỏ ấy bị bóc một lớp, sau đó từ từ bị phá vỡ mà thôi.
Thứ tình cảm cấm kị mà Ngọc Cảnh Thâm dành cho em trai mình, Danh Hoài cũng không dám nói ra cho nhà họ Ngọc biết.
Cậu sợ anh sẽ sốc đến chết mất.
“Không sao đâu.
Nếu anh ta đã làm chuyện xấu ắt phải chịu trách nhiệm với những việc bản thân đã làm ra.
A Anh, anh không cần áy áy với hắn ta.”
“Ưm… anh không áy náy đâu.
Nhưng mà Danh Hoài, em ôm anh chặt vào lòng đi.
Ôm thật chặt vào.”
Danh Hoài trở mình, đổi tư thế.
Lúc này, Ngọc Cảnh Anh đã nằm gọn trong lòng anh, đầu gối lên cánh tay săn chắc của cậu.
Đôi môi hé mở, sau đó anh chồm lên hôn nhẹ lên môi của cậu.
“Chúc em ngủ ngon.”
Sau đó anh rất nhanh đã nhắm mắt ngủ, đôi mi rung rung chớp chớp nhẹ.
Danh Hoài thật sự muốn đỡ trán bất lực.
Không biết từ khi nào mà A Anh học được chiêu nhóm lửa sau đó không thèm dập lửa này.
Lúc nào cũng chọc cho Danh Hoài hưng phấn bừng bừng sau đó bỏ mặc đó cho cậu.
Thông thường, Dnah Hoài sẽ đè người ra thân thân hôn hôn một phen cho anh biết tội.
Bất quá hôm nay tâm trạng của anh không được ổn, nên tạm tha cho anh vậy.
...***...
Ngọc Cảnh Thâm bị cảnh sát tạm giam, dù sao động đến chất gây nghiện thì mọi thứ đều không dễ cho qua.
Hơn nữa Ngọc gia cũng không ra mặt bảo lãnh, cho nên ai cũng biết lần này là anh xong đời rồi.
Bất quá Ngọc Cảnh Thâm cực kì bình tĩnh.
Hắn biết bản thân trong tay không có gì, hắn cũng biết khi làm ra hành động đó thì hắn tuyệt đối sẽ phải chịu trừng phạt.
Chỉ là không ngờ quả báo đến sớm thật.
Hắn còn chưa nói kịp lời cuối với A Anh.
Ngọc Cảnh