[Đừng có cãi mẹ!]
Kim Taehyung về nước ngay tối hôm đó, dẫu vậy thì hắn cũng chẳng thoát được việc ở cùng người lạ. Nhà bị chia đôi, phòng cạnh bên cũng dọn để Lee Sarang đến ở. Ba hắn nói là để bồi đắp thêm tình cảm cho đôi bên.
Nhà hắn không quan trọng chuyện ăn cơm trước kẻng hay đại loại thế, nhưng chắc chắn sẽ quan trọng hoá vấn đề môn đăng hộ đối. Kim Taehyung cất điện thoại vào túi quần, tay cầm theo áo khoác muốn đi ra ngoài.
Cửa phòng vừa mở, Lee Sarang đã đứng ở trước mặt. "Anh định đi đâu thế ạ?"
"Tôi đến công ty." Kim Taehyung khoá của phòng, cũng chẳng nói thêm điều gì nữa. Mới vừa về nước, hắn đã nôn nao muốn tìm xem Jeon Jungkook đang ở cái chốn nào.
Có một hôm hắn gọi cho cậu bằng điện thoại khác, còn nghe thấy tiếng ngáy o o của ai đó. Giữa đêm lại phát điên gọi như vậy khiến hắn mới phát hiện hoá ra Jungkook sớm đã tìm được người nào đó cạnh bên chăng?
Kim Taehyung vừa hỏi, tim Jungkook đã bình bịch hẫng đi một nhịp. Cậu không nói nên lời, dứt khoát cúp máy chặn số.
Giám đốc cũng chẳng có gì để gọi tiếp, căn bản ngay lúc đó thật sự thất vọng. Rằng hắn nghĩ Jeon Jungkook bản tính kì cục chắc chắn sẽ khó lòng quen ai, thế mà nào ngờ trong khoảng thời gian hắn ở nước ngoài. Cậu đã lên giường với người ta luôn rồi.
Nhưng đó vốn chỉ là suy nghĩ nhất thời của hắn, Kim Taehyung của hiện tại nói đến công ty thực chất là tìm tới nhà trọ của cậu. Hỏi xem Jeon Jungkook đã đi cùng ai, xui xẻo rằng đại ca không giao du với mọi người, hắn hỏi đến người ta còn chẳng biết Jungkook có ở đây bao giờ.
Kim Taehyung thất vọng đôi chút, hắn thật sự đến công ty. Ngồi thừ ra, gõ lạch cạch gì đó trên bàn phím. Dẫu sao hắn cũng có thể tìm thông tin của cậu, tiếc là người đã muốn trốn thì có tìm cũng chẳng ra.
Đám đàn em của cậu cũng biến mất như bốc hơi, chẳng ai còn ở lại nơi phồn hoa, hay những cửa tiệm mà bọn họ lui tới. Chỉ vì đại ca đến đâu, chúng nó sẽ đi đến đó. Bây giờ nhàn rỗi ngồi nhìn đại ca quay tới, quay lui với chùm chanh, chùm quýt ở ngoài vườn.
Đầu Đinh nhìn đại ca ngồi trên ghế, mắt chăm chăm vào chanh, miệng nhóp nhép nhai không ngừng. Tai hệt như vểnh lên để nghe lời bác sĩ giải thích gì đó, Jungkook mỗi tháng sẽ phải đến bệnh viện. Sắp tới là tháng thứ ba, bụng bự lên khi cậu nhìn vào gương. Đại ca vô tư làm mọi thứ, chỉ không ngờ đàn em nhìn đến nổi nhớ hết một ngày của cậu làm gì luôn rồi.
Khuyên Mày nhìn vào một khoảng sân vườn, nó hồi tưởng lại hoạt động theo thời khoá biểu của đại ca. Buổi sáng Jungkook thức dậy lúc sáu giờ, ăn sáng sau đó đi chợ mua thức ăn. Buổi trưa sẽ trốn Không Lông Mày đội nón ra vườn, hôm thì hái chanh, ngày sẽ hái quýt. Vào cử chiều sẽ ăn dặm, ăn mọi thứ mà chúng nó mua về cho cậu rồi mới leo lên giường ngủ trưa vào lúc bốn giờ chiều. Ngủ đến sáu giờ sẽ tắm rửa rồi ăn cơm tối, Jungkook nằm thẳng tay, thẳng chân trên giường đọc hướng dẫn chăm sóc em bé rồi tự lực mát xa bụng.
Tất nhiên đôi khi thằng Khuyên Mày sẽ ngồi bên cạnh chống cằm, chọt chọt ngón tay vào bụng cậu. "Đại ca này! Bao giờ em bé mới đạp nhỉ?"
Jungkook cũng chọt chọt vào bụng, cậu chăm chú nghĩ ngợi sau đó lắc đầu. "Tao cũng không biết nữa!"
Đại ca không buồn bã lắm vì những ngày này vẫn luôn ăn no, ngủ kĩ. Hai lần tái khám sẽ trốn Không Lông Mày lượn một vòng đến trước cửa nhà hắn ngó vào một