Kim Taehyung đi theo người trước mặt cho đến khi nhìn thấy đại ca với cái nón màu vàng rực rỡ lạch bạch đi về đến nhà. Nếu hắn không nhìn rõ còn nghĩ bản thân hoa mắt, giám đốc vẫn đang trao đổi hợp đồng với người ta, vừa hay quay sang đã thấy Jeon Jungkook lắc lư, vẫn đang hát ca chẳng quản xung quanh. Tay cầm kem, gò má núng nính xinh xắn.
Đi đến tận nhà, Jeon Jungkook mới thở ra một hơi dài. Cậu nhìn thằng Khuyên Mày đang ngồi lựa đậu, dạo gần đây đại ca rất hay ăn chè đậu đỏ. Mỗi hôm đều treo trên môi vài ba câu "thèm lắm rồi". Mà trong nhà chỉ mỗi nó là bếp núc chu toàn, cái gì cũng biết nấu. Khuyên Mày nhìn thấy cậu, nó phát ra tiếng động bằng giọng mũi.
"Đại ca ngồi nghỉ ngơi một lát đi, sao mà đi chơi cả buổi sáng vậy chứ? Nhỡ tối mỏi chân, có than thì ai mà dám bóp cho đại ca, chúng em cũng không phải chồng anh!" Than thì vẫn than, nhưng Jeon Jungkook vốn thương tụi nó có khổ cũng đi theo mình. Cậu theo ý nó ngồi xuống ghế, lại bĩu môi chẳng nói gì. Khuyên Mày biết Jungkook sắp sửa tự trách, nhưng thật ra dẫu sao mỗi khi đại ca mệt mõi, nó hay bọn còn lại cũng sẽ sẵn sàng bóp chân cho cậu. Sớm đã thân quen vô cùng.
Kim Taehyung đứng ở bên ngoài nhìn rất lâu, chỉ cảm thấy có gì đó không đúng. Hắn nheo mắt, thử đến gần một tẹo, sau đó mới núp vào thân cây gần đó. Hệt như chồng đang đi bắt gian, giám đốc Kim càng nhìn, lại càng mơ hồ chẳng rõ. Kết quả chưa kịp đường đường, chính chính đi vào đã bị điện thoại làm cho hốt hoảng.
Hắn bực dọc nghe điện thoại, dẫu vẫn muốn nán lại để nhìn một tẹo nhưng công việc vẫn chưa hoàn thành. Vì điều đó nên Kim Taehyung khó mà có thời gian đến tìm cậu. Giám đốc âm thầm ghi nhớ con đường này, để sau khi xong việc ngay lập tức tới tìm cậu.
Trời xuống tối trời, Jeon Jungkook ngáp một cái. Tay bưng chén chè đậu đỏ, vừa nhai vừa khen ngon lành. Thằng Khuyên Mày được khen mà nở to lỗ mũi, nó cứ chống cằm cười khúc khích. "Đại ca ăn nhiều đậu đỏ, mai sau nhóc con ra đời thì đỗ luôn đại học nhỉ?"
"Sao mày biết là nhóc con? Nhỡ tao sinh con gái thì sao? Thì không đậu được đại học à." Jungkook nheo mắt, bĩu môi nhìn nó. Bộ dạng hơn thua rõ ràng, nếu như Khuyên Mày muốn cãi thì Jungkook sẽ chơi tay đôi.
"Đại ca cứ nói, em nào bảo thế? Nhóc con thì cũng có nhóc con đẹp trai, nhóc con xinh gái chứ? Đại ca ấu trĩ vừa!"
Jeon Jungkook mỗi ngày không cãi nhau với đám kia sẽ tìm đến Khuyên Mày, nó và cậu ngồi lại chắc chắn không hợp. Jungkook nghe gì nói đó, Khuyên Mày cũng y hệt. Đôi khi còn vì vài câu đùa mà gầm gừ nhìn nhau, thế thì thôi đại ca đang mang thai, nó khoanh tay. "Chén này là chén cuối, không nấu cho anh nữa!"
"Không thèm ăn của mày!" Jeon Jungkook nói như vậy, nhưng đến khi bọn còn