"Cậu còn muốn sờ vú của tôi, vậy mà còn dám nói đối với tôi không có hứng thú?"
Sau khi Khương Điềm nói xong, mặt đỏ giống như quả cà chua. Trên lông mi còn treo nước mắt run nhè nhẹ, nước mắt trong suốt rớt ở trên mặt cô.
Cô gái nhỏ mềm mại như cục bông này nơm nớp lo sợ nói muốn cho hắn sờ vú.
Tô Dĩ Nam lập tức cảm giác được dưới thân nhảy lên một cổ lửa nóng, trong óc cũng chỉ dư lại bốn chữ.
' Đáng yêu, muốn làm. '
"Mít Ướt, tôi vừa mới chuyển trường đến đây. Cậu lại muốn cho tôi sờ ngực cậu. Không nghĩ tới nhìn bề ngoài cậu thanh thuần, bên trong lại dâm đãng như vậy."
Tô Dĩ Nam tiến đến bên tai Khương Điềm, hơi thở nam tính nùng liệt xông vào mũi. Một cổ nhiệt khí phun vào lỗ tai mẫn cảm của Khương Điềm, nháy mắt thân thể cô hơi run rẩy vài cái.
Mà một giây sau Khương Điềm mở to hai mắt nhìn.
Lúc này cô mới nhớ tới hiện tại là học kì hai của lớp 11, Tô Dĩ Nam vừa từ trường quý tộc chuyển đến Thất Trung. Hắn căn bản còn chưa có thích cô.
Hai người bọn họ lần đầu tiên nói chuyện vào lúc cuối kỳ. Tô Dĩ Nam cầm bài thi của cô chép đáp án. Thành tích của cô không tốt, nhưng thái độ học tập lại hơn rất nhiều người. Tuy rằng đáp án không đúng, nhưng còn may là làm hoàn chỉnh một bài thi.
Vì thế Tô Dĩ Nam hiểu lầm cô là học sinh xuất sắc. Nhưng không nghĩ tới cuối kỳ thành tích vừa được thông báo. Cô cùng Tô Dĩ Nam hai người đều đứng thứ nhất từ dưới đếm lên.
Nói cách khác hiện tại không chừng tên của cô Tô Dĩ Nam còn không biết. Mà hôm nay Tô Dĩ Nam ra hành lang đứng chẳng qua là không muốn ở trong lớp học nhàm chán.
Trời ạ, thế mà cô dám bảo một người xa lạ như Tô Dĩ Nam sờ vú mình!
Khương Điềm nghĩ đến đây, vành tai bắt đầu đỏ lên, hận không thể đào một cái lỗ mà chui vào.
"Tôi, tôi, tôi, tôi không có dâm đãng."
Khương Điềm lắp bắp nói.
Một khi cô kích động nước mắt lại muốn chảy ra.
Tô Dĩ Nam hung hăng trừng mắt nhìn cô một cái, Khương Điềm lập tức nỗ lực nghẹn lại để chính mình không khóc. Đôi mắt nghẹn đến mức đỏ bừng, nước mắt cuối cùng vẫn rơi xuống.
"Aizz, đừng khóc. Lát nữa tan học tôi mua nước cho cậu."
Tô Dĩ Nam không nghĩ tới Mít Ướt này không chịu được trêu đùa như vậy.
"Tôi mới không thèm uống nước của cậu!"
Khương Điềm cắn môi, hừ một tiếng. Cô tức giận. Vì thế cô xoay đầu không thèm nhìn Tô Dĩ