Tiếng Chuông 32 :Những người bí ẩn
Tầm sáng sớm, khi ông mặt trời mới dậy, đang còn khoe sắc nắng của mình dưới trần gian.Mấy chú chim ríu rít trò chuyện với nhau qua những tán lá.Xuyên qua những tán lá xanh mơn mởn ấy là một cô gái mái tóc đen, khuôn mặt hiền thục, đang nghe nhạc.Cô gái ấy là Bảo Uyên.Như thường lệ, Bảo Uyên dậy sớm và đi dạo ở Quảng Trường thành phố, xong rồi đi ăn và về nhà. Đang nghe nhạc và để tâm hồn trên mây, Bảo Uyên đã không chú ý mà va phải một cô gái.
" Á"
"A"
Hai tiếng hét cùng vang lên trong một ngày lộng gió.Trước mặt Bảo Uyên bây giờ là một cô be khoảng chừng 16 tuổi, khuôn mặt búp bê, mái tóc nâu nhạt vàng xoăn ở phần đuôi. Trông rất dễ thương.
- Này, em không sao chứ?_Bảo Uyên đứng dậy, đưa tay ra và nhẹ nhàng hỏi
- Dạ, em không sao!_Cô gái dịu dịu mắt nói, sao đó ngửa mặt lên, bất ngờ hét lớn_ Chị Bảo Uyên!
-Hả? Em...biết chị sao?_Sau khi kéo cô gái lên, Bảo Uyên ngạc nhiên hỏi
-Dạ! Em là em gái của anh Phong!_Cô bé vui vẻ đáp
-Anh Phong? Là Nhật Phong hả?Oa, không ngờ cậu ấy có em gái xinh thế này nha. Em tên gì?_Bảo Uyên mừng rỡ hỏi
- Nhật Linh ạ! Huỳnh Nhật Linh ạ!_Nhật Linh đáp
- Hi, rất vui được biết em!_Bảo Uyên cười
-Hì, đi chơi với em nha chị.
- Ừ, được.
--------------------------------------------------oOo----------------------------------------------------
Giữa trung tâm thành phố. Một cặp đôi " bá đạo" đang dung dăng dung dẻ đi trên con đường tràn ngập hoa