Công lao như thế đối với
một người Đại la thiên vực là một phần ân tình không nhỏ, vì thế lúc
trước khi Tam Hoàng đối mặt với Mục Trần cũng phải khách khí, không vì
hắn còn trẻ mà khinh thường Vì thế khi nghe Long Tí chí tôn đối xử với
Mục Trần như vậy, Mục Trần còn chưa phẫn nộ thì bọn họ đã thấy mất hứng
trước rồi “Long Tí chí tôn, tuy ở Bắc giới ngươi thành danh từ lâu
nhưng đối với Đại la thiên vực ta thì ngươi cũng chỉ là người mới mà
thôi. Vì hôm nay Đại la thiên vực hùng mạnh nên ngươi mới đến, nhưng
ngươi đừng quên Đại la thiên vực cường thịnh như này đã là đại công của
Mục Trần” sơm nhìn Long Tí chí tôn cùng Khô lão nhân không vừa mắt nên
Tu La vương đã mở miệng thản nhiên nói “ha hả, việc gì cũng phải có thứ tự trước sau, còn cậy già lên mặt ở Đại la thiên vực ta là không được
đâu” Liệt Sơn vương nhếch miệng cười nói Có thêm Huyết Ưng vương cùng
các lão chư vương phụ họa, duy chỉ có các tân vương là hai mặt nhìn nhau không dám xem vào thế cục tranh chấp này miễn đến lúc đó đắc tội Long
Tí chí tôn với Khô lão nhân. Dù sao qua hôm nay thì hai người này sẽ
được phong hoàng, trở thành một trong các trụ cột của Đại la thiên vực
Long Tí chí tôn cùng Khô lão nhân thấy các lão chư vương cùng trách cứ
bọn hắn, nhất thời ngẩn ra, sắc mặt trở nên khó coi Bọn họ chính là
cường giả đã sớm thành danh ở Bắc giới này nên tâm cao khí ngạo là bình
thường nên không khách khí với Mục Trần. Tận đấy lòng bọn họ chưa bao
giờ xem trọng Mục Trần cả, bởi vì người này còn quá trẻ tuy rằng ở đại
thú liệp chiến có vận khí lập được công lớn nên được vực chủ chiếu cố.
Bọn họ cực kỳ khinh thường những kẻ chỉ dựa vào quan hệ chiếu cố này Vì thế khi thấy Mục Trần xuất hiện muốn tranh đoạt tân hoàng vị thì Long
Tí chí tôn cùng Khô lão nhân mới lên tiếng răn đe, nhưng bọn hắn đã đánh giá thấp danh vọng của Mục Trần ở Đại la thiên vực, chỉ nói một câu mà
đã đụng đến tổ ong vò vẽ rồi Đối với việc Thiên Thứu hoàng cùng Linh
Đồng hoàng trách hai kẻ kia, ngay cả Thụy hoàng ngủ gật cũng phải cười
híp mắt tán thành Sắc mặt Long Tí chí tôn với Khô lão nhân trắng bệch,
bọn hắn không ngờ chỉ một câu nói mà đã làm mọi người ở đây phẫn nộ
Nguyên bản lấy thực lực cùng danh vọng của bọn hắn mà trách mắng một
tiểu bối như Mục Trần thì đó cũng là chuyện thường tình nhưng đâu ngờ
lại biến thành như vậy Bọn hắn liếc nhìn nhau sau đó hướng về Mạn Đồ La trên kim sắc vương tọa như muốn người đó nói gì đó nhưng Mạn Đồ La vẫn
bình thản, không có ý gì là sẽ mở miệng và cũng không có ý ngăn cản bọn
người Thiên Thứu hoàng Thấy thái độ của Mạn Đồ La như thế trong lòng
Long Tí chí tôn với Khô lão nhân trầm xuống, bọn họ đã đánh giá quá thấp Mục Trần rồi. Bởi vì Mạn Đồ La để cho hai cửu phẩm chí tôn bọn hắn phải chịu quần công sỉ vả mà không ra mặt ủng hộ, điều này không cần nói
cũng biết vị trí của bọn hắn trong lòng của vực chủ không bằng Mục Trần Nghĩ đến đây sắc mặt hai người đã minh bạch, tuy cực kỳ không phục
nhưng vẫn cố gắng nhẫn nại ngậm đắng nuốt cay, ngẩng đầu nhìn Cửu U với
Mục Trần đang lăng không cười nói “chuyện này do bản tôn sơ sót, mong
Mục Vương đừng để trong lòng” Đến lúc này dù trong lòng Long Tí chí tôn với Khô lão nhân khó chịu cỡ nào cũng phải nhịn, miễn cho lúc đó phải
hứng chịu quở trách, mặt mũi mất hết Trên trời Mục Trần khi thấy mọi
người đều phẫn nộ thay hắn thì cảm thấy kinh ngạc, sau đó cười cười lắc
đầu. Xem ra nội bộ Đại la thiên vực hôm nay đã yếu hơn trước, lại thêm
hỗn loạn, mà Long Tí chí tôn với Khô lão nhân phải nói là xui xẻo, nhưng không trách được vì bọn hắn đã làm nhiều người thấy bất mãn nên chuyện
này cũng như là mồi lửa mà thôi “Tên xui xẻo” Mục Trần thầm nói, rồi
khẽ cười lắc đầu ý không để ý nữa, sau đó cười nói “Nếu vực chủ nói hai
tân hoàng vị bất cứ kẻ nào cũng có thể khiêu chiến, vậy không biết hai
người bọn ta có được không?” Trên vương tọa Mạn Đồ La một lần nữa mở
mắt nhìn Mục Trần, kim quang bắt đầu xuất ra. Chợt trên gương mặt nhỏ
nhắn của nàng hiện lên vẻ cười mà không cười Tuy Mục Trần với Cửu U che giấu linh lực ba động nhưng lấy thực lực mạnh mẽ của nàng liếc mắt cũng nhìn thấu được thực lực của ha người “Được” Mạn Đồ La gật đầu nói
Chiến tràng lại một lần nữa rung động, bất quá lúc này nhóm người Tu La
vương lại cau mày. Bọn họ không nghĩ Mục Trần với Cửu U vẫn muốn tranh
đoạt hoàng vị với Long Tí chí tôn với Khô lão nhân Thực lực của Long Tí chí tôn với Khô lão nhân đều là cửu phẩm đã
lâu, ngay cả Thiên Thứu
hoàng với Linh Đồng hoàng cũng chỉ ngang sức mà thôi Bọn họ cũng biết,
Mục Trần với Cửu U ly khai một năm thì thực lực vẫn có đề thằng. Lúc đi
Cửu U còn chưa đạt thất phẩm, Mục Trần mới là lục phẩm. Một năm qua tăng lên một phẩm thôi cũng là cực hạn rồi (DG:cả đám lấy thiên tư thường
nhân so với thiên tài à, ăn dưa bở cả đám) Do đó nếu gặp Long Tí chí
tôn với Khô lão nhân sẽ không có chút phần thắng nào Long Tí chí tôn
với Khô lão nhân ánh mắt chợt lóe, không nói gì nhưng không ai thấy khóe miệng trào phúng nhếch một cái Danh vọng của Mục Trần với Cửu U không
thấp, nếu bình thường thì Long Tí chí tôn với Khô lão nhân không có cách nhưng lúc này hai người tự mình đưa đến chẳng khác nào tự thân chịu
nhục Long Tí chí tôn với Khô lão nhân muốn xem hai “nghé con không sợ
cọp” này thảm bại trong tay bọn hắn, thanh danh của Mục Trần với Cửu U
sẽ xuống tới mức nào? “Mục vương, Cửu U vương, tranh đoạt tân hoàng vị
không phải chuyện đùa, hai người các ngươi cẩn trọng” Thiên Thứu hoàng
trịnh trọng nhắc nhở, tuy hắn cảm giác được linh lực ba động của Mục
Trần với Cửu U rất khác nhưng từ suy nghĩ bình thường nên cho rằng thực
lực Mục Trần với Cửu U sẽ không đề thăng quá nhiều “đa tạ Thiên Thứu
hoàng nhắc nhở” Mục Trần cười nói, nhưng cũng không có ý rút lui Thiên
Thứu hoàng thấy vậy trong mắt có vẻ nghi hoặc, hắn có thể từ ngữ khí của Mục Trần mà cảm nhận được một cỗ tự tin. Lấy lý giải của hắn tuy Mục
Trần còn trẻ nhưng lại trầm ổn, nếu không nắm chắc sẽ không mạo hiểm.
Chẳng lẽ tên gia hỏa này có thủ đoạn nào lợi hại chống lại cửu phẩm chí
tôn đỉnh phong? Nghĩ đến Mục Trần là một linh trận sư, chiến trận sư
cùng với một mớ con bài tẩy Thiên Thứu hoàng mói bớt lo lắng. Hắn hy
vọng Mục Trần có nắm chắc, nếu không mà rước lấy nhục thì sẽ làm cho Cửu U cung phải hứng chịu đả kích rất lớn “ha hả, nếu nhị vị muốn thế thì
lão phu đành một lần ỷ lớn hiếp nhỏ vậy” Khô lão nhân khàn khàn cười
nói. Chợt thân ảnh lóe lên trực tiếp xuất hiện ở một thạch đài trên
chiến tràng, hài hước nhìn lên Mục Trần với Cửu U đang huyền phù “Không biết trong nhị vị ai sẽ khiêu chiến lão phu? Nếu lão phu thua thì tân
hoàng vị ta sẽ không đụng đến” Trên chiến tràng vô số mục quang nhìn về Mục Trần với Cửu U, có chờ mong, có cả nghi hoặc, trong đó cũng có một
ít mục quang hả hê “đã nghe đại danh khô lão nhân từ lâu, hôm nay để ta đến lãnh giáo xem” Dưới vô số mục quang chú mục, Cửu U nhoẻn miệng
cười. Thân thể mềm mại yểu điệu khẽ động liền xuất hiện trước mặt Khô
lão nhân, trong mỹ mâu của nàng như có hỏa diễm bùng cháy Đó là chiến ý bùng cháy Khổ tu hai năm trong không gian thần hải, mượn tinh huyết
truyền thừa bất tử điểu và được bất tử thú tôn chỉ điểm nên giờ đây thực lực Cửu U nàng đột nhiên tăng vọt. Nên giờ nàng cần một một đối thủ
xứng tầm để kiểm nghiệm thực lực, mà Khô lão nhân là một đối thủ tốt
nhất Khô lão nhân mạn bất kinh tâm nhìn Củu U, chợt nhíu mày. Hôm nay
quan sát kỹ hắn mới thấy linh lực của nàng đã nội liễm, không chút hiển
lộ “ngươi ẩn tàng linh lực?” Khô lão nhân kinh nghi hỏi Cửu U thản
nhiên cười không nói, chỉ bước ra một bước nháy mắt linh lực khủng bố
trong nội thể bùng phát điên cuồng như hỏa sơn phún xuất. Chốc lát cả
thiên địa chấn động, linh lực mênh mông từ nội thể Cửu U tỏa ra uy thế
đáng sợ Trên chiến tràng, vô số mục quang kinh hãi nhìn về thân ảnh
xinh đẹp kia, đặc biệt là Tu la vương thấy một màn này hai mắt như lồi
ra Sắc mặt Thiên Thứu hoàng với Linh Đồng hoàng kịch biến, bọn họ chấn
động nhìn thân ảnh Cửu U sau đó hít một hơi, ngữ khí không thể tin nói
“nàng đã đột phá đến cửu phẩm chí tôn rồi?”