“gặp kẻ khó chơi hả?”
Mục Trần nghe thanh âm của Lâm Tĩnh truyền đến mà khẽ biến sắc. Lâm
Tĩnh nàng ấy có nhiều bài tẩy với lại còn băng linh ngẫu nữa, dù gặp
Chúc Diễm cùng có thể quấn lấy được mà. Nhưng giờ Chúc DIễm còn đạng bị
vây khốn trong phong điện, vậy là kẻ nào đây?
Chẳng lẽ là Già Lâu La
Mục Trần ngưng trọng, tuy Già Lâu La bài danh đệ tam trên cường giả
bảng nhưng Mục Trần không tin kẻ đó yếu hơn Chúc Diễm hay Tô Khinh Ngâm
chút nào
Xem ra phải nhanh chóng đến đó xem sao
Mục Trần nhìn trước mặt, chỉ thấy phong thần phiến đang lẳng lặng
huyền phù mặc cho linh hỏa không ngừng thiêu đốt. ở giữa vũ phiến, đạo
tinh huyết đã hạ xong lạc ấn vào huyền hoàng cương phong, tạo thành một
ấn ký đỏ sậm
Sau khi ấn ký hình thành Mục Trần lập tức có cảm giác có một liên hệ
kỳ diệu với phong thần phiến. Lúc này dù cho bị người ta cướp thì chỉ
cần tâm niệm hắn vừa động là phong thần phiến sẽ tự kháng lại địch nhân, không bao giờ có chuyện gậy ông đập lưng ông xảy ra
Mục Trần xòe tay hấp phong thần phiến một cái, một cảm giác băng lanh truyền đến làm Mục Trần khẽ cười thỏa mãn
Lúc luyện hóa phong thần phiến Mục Trần ẩn ẩn cảm giác được trong đó
ấn chứa lực lượng cường đại vô cùng. Bất quá nếu muốn thôi động được cần có linh lực khổng lồ, điểm này thì Mục Trần cũng đành bó tay
Tuy vô phương thôi động nhưng thánh vật cũng là thánh vật, có nó thì
chiến lực của Mục Trần sẽ được đề thăng lên rất nhiều. Giờ nếu gặp lại
Chúc Diễm, không cần dùng đại trận trấn áp Mục Trần mượn lực lượng phong thần phiến vẫn có thể áp đảo được
Mục Trần khoái chí phe phẩy phong thần phiến ra vẻ nho nhã thư sinh,
sau đó mới thu hồi vũ phiến, thân hình khẽ động liền xuất hiện ở một
phía khác thạch tháp. Ở bên này, Cửu U đang lăng không mà đứng, quanh
thân nàng có vô số cuồng phong hội tụ
Mục Trần kinh ngạc nhìn chằm chằm Cửu U, tuy trước mặt chính xác là
Cửu U nhưng sao Mục Trần có một dự cảm là dù công kích cũng vô pháp
trúng được nàng
Nàng như hóa thân thành gió, phiêu hốt khó nắm bắt được
Như cảm nhận được Mục Trần đang chăm chú nhìn mình, Cửu U bỗng mở mắt ra. Nàng khẽ cười nhìn hắn
Bất quá khi thấy Cửu U nhìn mình cười Mục Trần chợt giựt mắt một cái, sau đó xoay người lại thì thấy Cửu U đã đứng ở phía sau rồi
“Phản ứng nhanh ghê” Cửu U cười nhìn Mục Trần
Mục Trần động dung, nhìn Cửu U nói “tốc độ của ngươi…”
Tốc độ của Cửu U đã vượt qua dự cảm của Mục Trần, nếu như không phải
quen với khí tức của nàng thì Mục Trần cũng vô phương phát hiện được
thân ảnh của Cửu U
Tốc độ cỡ này thật sự quá lợi hại
“Hô phong thuật này không phải dạng vừa đâu” Mục Trần ngưng trọng.
Lúc trước tuy tốc độ của Cửu U nhanh thật, nhưng không hơn được Mục Trần bao nhiêu. Còn giờ thì hắn cũng chỉ đành hít khói, do đó có thể nhận ra hô phong thuật này không phải tầm thường. Một tiểu thần thông tầm
thường làm sao có được năng lực này
“đúng vây, hô phong thuật này không đơn giản. Chính xác là hô phong thuật hoàn chỉnh không đơn giản” Cửu U day day trán nói
“hô phong thuật hoàn chỉnh?” Mục Trần ngây người
“hô phong thuật hoàn chỉnh được gọi là đại hô phong thuật. Ngươi đừng tưởng là chỉ thêm một chữ thôi đâu, truyền thuyết nói rằng đại hô phong thuật là một trong ba mươi sáu tuyệt thế thần thông đó”
Cửu U không khỏi kích động nói, sau khi luyện thành hô phong thuật
nàng mới biết được chuyện này. Dĩ nhiên tin tức này làm nàng chấn động
rất lớn, dù gì trong Đại thiên thế giới, danh tự ba mươi sáu tuyệt thế
thần thông quá mức vang dội
(chắc là có đại dự ngôn thuật trong này)
Cửu U có nằm mơ cũng không thấy mờ mờ chuyện này, nàng chỉ lấy được
một tiểu thần thông, thế mà lại có thể diễn hóa ra được một tuyệt thế
thần thông
“đại hô phong thuật? một trong ba mươi sáu tuyệt thế thần thông?”
Mục Trần chấn động trong lòng, vội hít một ngụm lãnh khí. Hắn cũng
không ngờ một tiểu thần thông thuật trong phong phủ lại có lai lịch đáng sợ thế này
Đây là một trong ba mươi sáu tuyệt thế thần thông a, dù là thiên chí
tôn cũng phải động tâm không thôi. Tuy hô phong thuật không phải là đại
hô phong thuật chân chính, nhưng một khi có được cơ duyên hoàn thiện nó
thì giá trị của hô phong thuật này không cách nào hình dung được
“khó trách sau khi tu thành hô phong thuật này tốc độ của ngươi lại
khủng khiếp như vậy…” Mục Trần đã hiểu ra, cảm thán một tiếng. Cơ duyên
của Cửu U làm người ta ganh tỵ mà, vốn chỉ là một tiểu thần thông thôi
nhưng ai ngờ nó từ đại hô phong thuật mà ra
Mục Trần suy đoán, một khi Cửu U toàn lực thôi động hô phong thuật
thì chỉ cần không gặp phải địa chí tôn chân chính, nàng có thể tự do đi
bất cứ nơi đâu, thích tới là tới, muốn đi
là đi không ai cản được
“thực lực phong phủ chủ này trong Cửu phủ tuy không mạnh lắm nhưng
tốc độ thân pháp của hắn chắc chắn là Cửu phủ đệ nhất nhân” Cửu U cười
nói, lấy được bảo bối như thế làm nàng rất là hưng phấn
Mục Trần gật đầu cười nói “ngươi tạm thời tu thành hô phong thuật rồi thì chúng ta mau đi thôi, Lâm TĨnh đang gặp chút phiền phức”
Sau đó Mục Trần đem chuyện Lâm TĨnh nói cho Cửu U
“ngay cả Lâm Tĩnh cũng không đối phó được sao?” Cửu U ngưng trọng nói
“Vậy nhanh lên”
Kẻ làm cho Lâm Tĩnh thấy khó chơi tất không phải kẻ tầm thường nên
hai người bọn họ phải nhanh tới hỗ trợ, miễn cho Lâm Tĩnh gặp bất lợi
Mục Trần gật đầu, sau đó liền hóa thành một đạo lưu quang phóng đi
Còn Cửu U thì đứng chắp tay, dưới chân nàng như có cuồng phong nâng
đỡ trực tiếp ngự phong phi hành đuổi theo Mục Trần. Dù Mục Trần đẩy
nhanh tốc độ cỡ nào cũng không thể bỏ xa nàng quá nửa bước
Hai người nhanh chóng lao đi, từng tòa thạch đảo không ngừng lùi về sau. Vài tức sau đã đến gần Long đảo
Bên ngoài Long đảo có không ít cường giả, chỉ là thúc thủ vô sách
trước độc khí nên không dám xông vào, mà lại luyến tiếc không bỏ nên cứ
dây dưa mãi chỗ này
"Long tức độc?"
Mục Trần liếc một cái đã nhận ra được nhưng không quá kinh ngạc, trầm ngâm một chút rồi cùng Cửu U trực tiếp xông qua
Nháy mắt khi tiến vào liền có hỏa diễm từ cơ thể bốc lên, đó là bất
tử viêm nhưng tạo nghệ còn hơn hẳn Cửu U nên bất tử viêm này càng tinh
thuần hơn
Chỉ là Mục Trần muốn mượn bất tử viên chỉ để ngăn cản độc khí thôi
Hai ngươi không ngừng tiến về trước, càng đi sâu họ càng cảm ứng được ba động linh lực rõ ràng. Chỗ đó hẳn là chỗ của Lâm Tĩnh, bất quá dựa
vào động tĩnh này thì hẳn là đang kịch chiến đây
Mục TRần với Cửu U dựa theo ba động đi tới. Lúc tới gần thì cả hai người bắt đầu vận linh lực chuẩn bị xuất thủ
Hai người cùng phóng ra, lúc này độc khí đã tan không ít, dĩ nhiên là do xung kích từ trận chiến tạo ra
Mục Trần liền nhìn thì thấy trong phế tích phía trước có hai thân ảnh đang kịch chiến, lúc này cả hai thân ảnh được linh lực quang trụ khổng
lồ bao phủ
Mục Trần nhìn trận chiến trước mặt, thủ chưởng nắm một cái liền có
xích long chiến mấu xuất hiện. Sau đó quán chú linh lực vào, chiến mâu
như cự long đang nhe nanh múa vuốt xuyên qua hư không đâm tới
Chiến mâu bắn tới, phóng vào giữa hai đạo thân ảnh kia. Đột nhiên bộc phát ra linh lực khủng khiếp, tách hai thân ảnh đó ra
Hai đạo thân ảnh nhanh chóng thối lui, bất quá Lâm Tĩnh sau khi nhìn
thấy xích long chiến mâu thì mừng rỡ “mau chế trụ nàng, không được để
nàng chạy thoát”
Mục Trần đến bên cạnh Lâm Tĩnh, thấy nàng không có thương tích gì mới thở dài. Sau đó nhìn về thân ảnh xinh đẹp kia, hắn thật ra muốn biết
thân ảnh đó là thần thánh phương nào mà có thể bức Lâm Tĩnh đến mức này
Mục Trần chỉ thấy trên một tảng nham thạch có một nữ tử đang ngạo
nghễ đứng đó. Dáng vẻ yêu mị phong tình vô hạn kinh diễm vô cùng, tấm sa che mặt của nàng đã rách hơn phân nữa, không thể che đi dung nhan tuyệt trần kia được. Mục Trần nhìn một cái đã thấy được hết
“ồ, thiệt là đẹp quá” Đây là suy nghĩ đầu tiên của Mục Trần
“ủa, sao nhìn có chút quen quen vậy ta” đây là suy nghĩ tiếp theo
Mục Trần ngẩn ra, hắn vừa nhìn chằm chằm nữ tử tuyệt trần trước mặt vừa vắt óc suy nghĩ. Một lát sau như nhớ ra liền há hốc mồm