Bên trong Lạc Hà, xoáy nước to lớn xuất hiện cắt
đứt lưu động của dòng Lạc Hà, ở kia trung tâm xoáy nước Huyết Thủ toàn
thân đầy máu áo quần rách nát nằm ở trong đó, linh lực uể oải, hiển
nhiên là nhận lấy trọng thương rất nặng.
Ở đằng kia xa hơn, sắc mặt Huyết Đồng cũng trắng bệch ngồi lên Lạc Hà, nhìn chật vật dị thường.
Mà lúc này trên bầu trời huyết vụ, tựa hồ vừa mới tiêu tán...
Vô số ánh mắt, quỷ dị yên tĩnh, lấy một loại ánh mắt rung động khó có thể hình dung nhìn qua hai người, giờ khắc này, bất luận là Huyết Thần
tộc hay là Lạc Thần tộc, thậm chí một ít thế lực vốn muốn lấy ý định là
tọa sơn quan xem hổ đấu vào lúc này phải hít một ngụm khí lạnh trong
lòng, sau đó tự khắc vẻ mặt tiết lên một nỗi sợ hãi nồng nặc.
Bởi vì, loại chiến tích này, thật là là quá mức kinh khủng.
Lấy sức một mình, đánh lại ba vị Địa Chí Tôn, mà cuối cùng trực tiếp giết một người, đánh trọng thương hai người!
Lúc trước bọn hắn còn nghĩ là Mục Trần che giấu thực lực thượng vị Địa Chí Tôn, nhưng sự thật, nếu như Mục Trần là một vị thượng vị Địa
Chí Tôn, chỉ sợ một lần nữa hắn sẽ lấy mạn cả 3 người chứ không phải chỉ một vị Địa Chí Tôn, và nếu hắn thật sự là thượng vị Địa Chí Tôn thì cả
ba người kia cũng không có lá gan quần đấu Mục Trần...
Cho nên, người trẻ tuổi sáng tạo ra chiến tích khủng bố như thế, thật chỉ là một vị hạ vị Địa Chí Tôn đẳng cấp tương đương!
Vì vậy, một ánh mắt mang theo ý nghĩ kính sợ, chuyển hướng về phía
trên bầu trời, nhìn về thân ảnh trẻ tuổi đang lơ lửng trên không. Vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh, mặc dù hắn vừa mới sáng tạo ra chiến tích hiển hách, nhưng hắn vẫn không có quá nhiều sợ hãi lẫn vui mừng, cứ như việc mà
hắn chiến thắng là chuyện đương nhiên.
Bởi vì rung động mà mang đến sự yên tĩnh trong tòa thành thị. Những
cường giả Lạc Thần tộc, ánh mắt đều mang theo một ít run rẩy nhìn thân
ảnh trên bầu trời sâu trong trong đó còn mang theo một tia chờ mong vẻ
mừng như điên.
Hiển nhiên, tình thế chuyển biến đến bước này, đã là nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
Vốn là bọn hắn cho rằng Mục Trần sẽ bị ba vị Địa Chí Tôn của Huyết
Thần tộc vây giết lâm vào tuyệt cảnh, nhưng cuối cùng tình thế thay đổi, không thể nghi ngờ đã làm cho lòng bọn hắn vốn đã tuyệt vọng, lần nữa
xuất hiện một chút lòng tin.
Có lẽ, thanh niên trước mắt cái này cùng nữ hoàng có quan hệ không
tầm thường, có lẽ hắn thật sự có thể ngăn cơn sóng dữ, cứu vớt Lạc Thần
tộc bọn họ.
Cái kia Lạc Tu cùng Lạc Thanh Nhai cũng liếc nhau một cái, lúc này
thì bọn hắn, đã sớm đã mất đi tất cả tâm tư ganh đua so sánh, bọn
hắn càng hy vọng Mục Trần có thể trợ giúp Lạc Li, vì Lạc Thần tộc cởi bỏ loại tuyệt cảnh này.
Trước kia bọn hắn còn có chút nghi vấn, nhưng lúc này, lại có chút tin tưởng, có lẽ Mục Trần thật sự có thể làm được...
...
Ở phía trên tháp cao, Liễu Thiên Đạo, U Minh Cung Chủ lại lần nữa
nhìn thấy Mục Trần đánh trọng thương Huyết Đồng và Huyết Thủ, đều là
không nhịn được bỗng nhúc nhích yết hầu.
Sau đó, khi bọn hắn nhìn về phía Mục Trần lúc, kính sợ trong mắt đã
đạt đến trình độ như mọi ngày vẫn nhìn về Mạn Đà La cái loại trình độ
kia, giờ này khắc này bọn hắn triệt để tâm phục khẩu phục.
Bởi vì sức chiến đấu Mục Trần bày ra lúc này thật kinh khủng, thật sự làm cho người ta cảm thấy rung động. Hơn nữa, hắn tuổi trẻ như vậy,
tiềm lực thật rất là lớn.
Bọn hắn tin tưởng, đợi một thời gian nữa. Mục Trần sẽ chân chính mạnh hơn cả Mạn Đà La, đến lúc đó Mục phủ dưới sự tồn tại của hắn càng trở
nên vô cùng cường đại.
Mà bọn hắn, bởi vì phụ thuộc dưới trướng Mục Trần, dĩ nhiên sẽ thu hoạch được tài nguyên không cách nào hình dung…
- Phủ chủ thật đúng là kỳ tài ngút trời. Tiền đồ vô lượng, ngày sau, thật sự là may mắn khi ta đã lựa chọn quy phục Mục chủ.
Liễu Thiên Đạo cảm thán một tiếng, thanh âm, tràn đầy ý tôn sùng.
Lúc này đây một tiếng Phủ chủ, thật là tự nội tâm, tràn đầy thành ý.
Bọn người U Minh Cung Chủ nhìn lão gia hỏa này, nhanh như vậy không
những tung hô Mục Trần lên tận trời, mà còn trực tiếp tâng bốc, trong
nội tâm không khỏi xem thường, bất quá tuy trong nội tâm nghĩ như vậy,
nhưng trước mặt bọn hắn, lại liên tục gật đầu, tỏ vẻ đồng ý đối với Liễu Thiên Đạo.., rất là tán thành.
Nhìn đến những biến hóa này, cái miệng nhỏ của Mạn Đà La cũng cong
lên, nàng biết rõ, từ giờ trở đi, những lão gia hỏa này sẽ chân chính
chấp nhận vị trí của mình.
Nói cách khác, từ giờ khắc này, bọn hắn mới thả lỏng tất cả cao ngạo
cùng khúc mắc, chân chính khâm phục Mục Trần tôn hắn làm chủ, hơn nữa đã trở thành tay chân trong tay hắn...
...
- Tên tiểu tử này...
Vô số ánh mắt rung động, Lạc Thiên Thần cũng là có chút kinh ngạc
nhìn qua Lạc Hà hỗn độn, sau đó ánh mắt vô cùng phức tạp chuyển hướng
nhìn Mục Trần.
Chiến tích này, đồng dạng là làm cho hắn rung động e rằng càng khâm phục thêm.
Lấy tu vị giống nhau đều là hạ vị Địa Chí Tôn, có thể giết một người, trọng thương hai người, bực này chiến tích, đủ để cho bất luận kẻ nào
cũng phải im bặt.
Mà tâm tình Lạc Thiên Thần không thể nghi ngờ là phức tạp nhất, dù
sao mấy năm trước, hắn đã từng nhìn thấy, thiếu niên có chút non nớt
kia, ở trước mặt của hắn vô lực và vô cùng nhỏ yếu.
Bất quá, thời điểm đó Lạc Thiên Thần, đã nhìn ra thiếu niên nhược
tiểu kia vẫn còn ẩn giấu giấu một ít phần bướng bỉnh cùng ương ngạnh.
Thời điểm đó hắn, mơ hồ cảm giác được, thiếu niên ở trước mắt sẽ trở
nên mạnh mẽ vượt sự tưởng tượng của hắn… Dự cảm của hắn, cũng không có
phạm sai, nhưng điều làm cho hắn trở tay không kịp chính là, ngày đó, dĩ nhiên tới nhanh như vậy...
Lúc này mới gần kề bốn năm!
Năm đó cái kia liền Chí Tôn cảnh cũng còn chưa từng bước vào thiếu
niên, chính là giống như sao chổi vậy phóng lên trời, bước chân vào Địa
Chí Tôn cấp độ, hơn nữa, còn đã có được bực này khinh thường hạ vị Địa
Chí Tôn đáng sợ thủ đoạn cùng thực lực! Website truyện convert
T.r.u.y.e.n.C.v[.]c.o.m
Lúc này coi như là Lạc Thiên Thần, đều là cảm thấy tim đập nhanh,
điều làm cho hắn có chút may mắn, là lúc trước khi tiếp xúc với Mục
Trần, hắn cũng không có vênh váo hung hăng lấy thế đè người, bằng không
mà nói, hôm nay thật đúng là sẽ xấu hổ đến cực điểm.
- Thà chọc chim sáo, tránh chọc thiếu niên nhỏ ah.
Lạc Thiên Thần không khỏi cảm thán một tiếng.
Bởi vì Mục Trần đã làm nên một chiến tích khủng bố, ba vị Địa Chí Tôn chi nhánh hoàng tộc của Lạc Thần tộc vốn đang vây khốn Lạc Thiên Long,
vào lúc này ngừng lại, bọn hắn nhìn đến Huyết Đồng cùng Huyết Thủ đang
trọng thương, hai mặt nhìn nhau. Từ trên mặt của đối phương đều nhìn ra
một vòng sợ hãi.
- Ha ha, thật sự là một tiểu tử lợi hại!
Ngược lại ánh mắt Lạc Thiên long lộ hào quang, không nhịn được thoải mái cười to, nói:
- Trách không được có thể làm cho cô nàng Lạc Li kia đều nóng ruột
nóng gan như vậy. Ha ha, ánh mắt cô nàng này, so với thiên phú của nàng
cũng không thua kém chút nào ah!
Nói xong, ánh mắt hắn băng hàn nhìn hướng về ba vị Địa Chí Tôn chi nhánh hoàng tộc, cười lạnh nói:
- Xem ra đến cái chân của Huyết Thần tộc, cũng không còn lớn cho các ngươi ôm.
Sắc mặt 3 vị Địa Chí Tôn chi nhánh hoàng tộc có chút khó coi, nhưng vẫn là kiên trì trầm giọng nói:
- Tiểu tử kia tuy lợi hại, nhưng chỉ sợ cũng đã suy yếu rồi.
Lạc Thiên Long mỉa mai cười, không để ý tới bọn hắn, chỉ là không
ngừng đem
ánh mắt thưởng thức hài lòng nhìn về phía Mục Trần, thủ đoạn
lúc trước như vậy rất hợp khẩu vị của hắn.
...
Trong thiên địa tất cả mọi người là sợ hãi thán phục, sau một lúc
lâu, ánh mắt của bọn hắn mới chuyển hướng về phía vị trí Huyết Linh Tử,
sắc mặt hắn âm trầm như nước, ánh mắt của hắn ẩn chứa sát ý như thực
chất, nhìn chòng chọc vào Mục Trần.
Thân thể của hắn đều là vào lúc này hơi run rẩy, bởi vậy có thể thấy được trong lòng hắn đang rất nổi giận.
- Phế vật! Ba tên phế vật! Lại bị một tên oắt con đánh thành bộ dáng
này, các ngươi sống nhiều năm như vậy tu luyện nhiều năm như vậy, đều tu đến cái đầu thành cẩu cả rồi?!
Huyết Linh Tử cắn răng, thanh âm nổi giận, không nhịn hét lên, cơn
thịnh nộ của hắn lại hướng về phía Huyết Đồng cùng Huyết Thủ. Ngôn ngữ
nổi giận không hề kiên kị, cũng làm hai người phải đỏ mắt tía tai.
Bất quá lúc này hai người, cũng câm như hến, bọn hắn cũng biết. Ba
người liên thủ đều là không thể chém giết Mục Trần, ngược lại là bị đối
phương giết một người, trọng thương hai người, việc này mếu truyền đi về sau, bọn họ cũng là sẽ trở thành trò cười.
- Toàn bộ các ngươi cùng ra tay, giết tên tiểu tạp chủng này cho ta!
Thanh âm Huyết Linh Tử âm trầm, từ trên trời giáng xuống, ánh mắt hắn âm trầm, không chỉ nhìn về phía Huyết Đồng, Huyết Thủ đang trọng thương mà còn nhìn về phía hai vị hạ vị Địa Chí Tôn khác của Huyết Thần tộc.
Huyết Đồng cùng Huyết Thủ sắc mặt trắng bệch, nhưng vẫn mạnh mẽ di chuyển thân thể, chậm rãi đứng dậy.
- Còn các ngươi nữa, ba người các ngươi ngay cả một tên cũng không thu thập được, nếu không muốn sống..., ta có thể thành toàn các ngươi!
ánh mắt Huyết Linh Tử âm lãnh, đột nhiên đã tập trung vào ba vị Địa Chí Tôn của chi nhánh hoàng tộc Lạc Thần tộc.
- Cùng bọn họ đồng loạt ra tay, hôm nay tiểu tử này nếu không chết, các ngươi liền chết thay cho hắn đi!
Nghe đến đây, sắc mặt ba vị hạ vị Địa Chí Tôn đều là biến đổi, dị
thường khó nhìn, nhưng bọn hắn nhìn đến hai mắt Huyết Linh Tử đỏ bừng
cùng với sát ý đầy người, bọn hắn cũng không dám phản kháng chút nào,
lúc này chỉ có thể cắn răng, phân ra hai người, thân hình khẽ động hiện
ra bên cạnh Huyết Đồng cùng Huyết Thủ.
Hai vị Địa Chí Tôn Huyết Thần tộc bên ngoài, cũng là thoáng hiện ra
mà đến, kể từ đó có 6 vị hạ vị Địa Chí Tôn, trực tiếp đứng đối diện Mục
Trần.
Tuy nói sáu người nhưng một nửa đã trọng thương, nhưng đội hình này vẫn vô cùng kinh khủng.
Xoạt!
Đối với thủ đoạn vô sỉ của Huyết Thần tộc, bên trong Lạc Thần Thành,
tiếng ồn ào tuôn ra phô thiên cái địa, lúc này các thế lực chỉ đứng nhìn đều phải mắng một tiếng, Huyết Thần tộc thật không biết xấu hổ.
Rất nhiều cường giả Lạc Thần tộc, hận đến nghiến răng nghiến lợi,
nhưng đối với cách làm của Huyết Linh Tử chỉ có thể nén tức giận mà
không thể làm gì.
- Thắng làm vua thua làm giặc, nếu là ở ngoại giới mà nói, Huyết Thần tộc ta cũng không còn cơ hội vùng lên rồi.
Nhưng mà đối với những ánh mắt kia, Huyết Linh Tử lại không chút sứt
mẻ, ngược lại là mỉa mai cười cười, hắn âm trầm nhìn Mục Trần, ngữ khí
lạnh lùng nói:
- Tiểu tạp chủng, ngươi không phải có rất nhiều át chủ bài sao? Lúc
này đây ngươi thử lại lần nữa xem, nếu ngươi có thể đánh cho toàn bộ trở nên tàn phế, Huyết Thần tộc ta sẽ hướng về Lạc Thần tộc xưng thần chịu
quy phục dưới trướng Lạc Thần tộc!
Mục Trần nghe vậy, thì cười cười, nói:
- Ngươi thật là một tên lòng lang dạ thú, quơ đũa cả nắm, sắp chết còn kéo thêm bầy đàn.
- Sắp chết đến nơi còn mạnh miệng!
ánh mắt Huyết Linh Tử phát lạnh.
Mục Trần nhún nhún vai, như không có chuyện gì xảy ra nhìn thoáng qua 6 vị hạ vị Địa Chí Tôn đang chằm chằm nhìn hắn cười nói:
- Ngươi xác định ta phải chết sao?
- Hả?
khóe miệng Huyết Linh Tử hiện ra một nụ cười chế nhạo, nói:
- Chẳng lẽ ngươi có thể đối phó sáu vị hạ vị Địa Chí Tôn hay sao?
Mục Trần cười híp mắt mắt nhìn đội hình sáu vị hạ vị Địa Chí Tôn, đột nhiên nói:
- Xem ra ngươi đã quên lời nói lúc trước ta nói rồi.
Huyết Linh Tử nhướng mày, âm thanh lạnh lùng nói:
- Cái gì, bây giờ còn giả thần giả quỷ?
Mắt Mục Trần cụp xuống, thản nhiên nói:
- Tên ta là Mục Trần, người đứng đầu Mục phủ.
Huyết Linh Tử cười lạnh nói:
- Mục phủ là cái thá gì, ta đều chưa nghe qua.
Mục Trần ngẩng đầu lên, một vòng đường cong nhẹ nhàng nhếch lên...,
nhìn đến bộ dáng hắn như vậy, Huyết Linh Tử đột nhiên cảm giác được một
loại bất an xông lên đầu.
- Nếu như ta là chủ phủ Mục phủ... Hẳn ngươi không cho rằng Mục phủ ta, chỉ có một mình ta đơn độc chứ?
- Gọi thêm gười, ngươi cho rằng ta không thể gọi thêm sao?
Thanh âm Mục Trần hạ xuống, bàn tay của hắn nhẹ nhàng vung lên.
Thủ chưởng hạ xuống, vô số cường giả đều nhìn thấy, không gian sau
lưng Mục Trần vào lúc này rồi đột nhiên vặn vẹo, sau đó, lần lượt từng
bóng người, mang theo sóng linh lực mênh mông, đạp không mà ra, vô số
ánh mắt khiếp sợ nhìn nhữngt hâ nảnh sau lưng Mục Trần hiện ra
Giờ khắc này, mà ngay cả sắc mặt Huyết Linh Tử đều kịch biến, khó có
thể tin hít vào một ngụm khí lạnh, một cổ cảm giác run sợ, trực tiếp
theo gan bàn chân xông lên đầu, làm cho da đầu hắn rồi đột nhiên nổ
tung...