Đoàn người Mục Trần, Lạc Ly đi đến Tây Thiên Chiến
Thành, tòa thành thị này đã đầy ắp con người và vô cùng huyên náo, hơn
nữa làm cho người người cảm thấy rung động là, trong tòa thành thị kia,
thỉnh thoảng có một vài đạo Linh Lực chấn động phóng lên trời, Linh Lực
chấn động này hiển nhiên là cấp độ Địa Chí Tôn.
"Đây thật là nơi quần hùng tụ tập a. . ."
Mục Trần cảm thán khi nhìn thấy tình cảnh này, rầm rộ như thế so
sánh với lần Thượng Cổ Thiên Cung mở ra cũng không kém hơn bao nhiêu lần thậm chí còn có phần nhỉnh hơn.
"Dù sao cũng là tranh đoạt Đại Lục Chi Tử, hôm nay trong Đại Thiên
thế giới, danh hiệu Đại Lục Chi Tử, như là một tấm vé bước vào tầng thứ
'Thiên Chí Tôn ", bực này hấp dẫn, không có một vị Địa Chí Tôn nào có
thể chống cự, nếu như không phải mỗi một thế lực chỉ có thể có được một
danh ngạch chỗ, lão phu cũng muốn đi thử vận khí một chút rồi." Tại bên
cạnh, Lạc Thiên Thần cũng cười nói.
Tuy nói hôm nay Lạc Thần Tộc vừa mới ổn định, nhưng lần này, Lạc
Thiên Thần hay vẫn tự mình đưa Mục Trần cùng Lạc Ly đến Tây Thiên Chiến
Thành, cuối cùng bởi vì lúc trước ý chỉ của Chiến Hoàng, dẫn đến không
ít tên trong Tây Thiên Đại Lục có chút tâm lý bài xích đối với Mục Trần, cho nên để cho ổn thoả, hắn vẫn quyết định đi theo, để đến lúc đó không xảy ra rủi ro.
"Dùng thực lực của gia gia người, e là cho dù là tham gia Thượng vị
Địa Chí Tôn chiến trường, cũng không cách nào cướp được vị trí nào a."
Lạc Ly nghe vậy, thì là cười khẽ một tiếng, con ngươi như lưu ly tràn
đầy tràn đầy tiếu ý.
Lúc này Lạc Ly, đang mặc Huyền Y, quần áo hết sức lả lướt dưới phụ
trợ của thân thể mềm mại, càng thêm động lòng người, nhưng trên dung
nhan tuyệt mỹ kia, có thêm một tấm vải mỏng che lấp, đi đôi với việc
nàng tu thành Lạc Thần Pháp Thân, bình thường dung nhan Lạc Ly vốn là
khuynh thành hiện nay sinh ra một loại biến chất, càng xinh đẹp hơn, có
đôi khi ngay cả Mục Trần thỉnh thoảng đều ngẩn người, cho nên để tránh
gặp phải phiền toái, nàng trực tiếp dùng vải mỏng che đậy gương mặt.
Chẳng qua là nàng lại không biết, hình dáng tinh xảo như ẩn như
hiện, càng gợi ra một ít tò mò chi sắc nên cũng rước lấy không ít dò
xét.
Lạc Thiên Thần nghe cháu gái mình không khách khí nói thế, râu không khỏi dựng ngược, có chút thẹn quá thành giận nói: "Tiểu tử Mục Trần này dùng thực lực Hạ vị Địa Chí Tôn cũng dám tham gia Thượng vị Địa Chí Tôn chiến trường, tại sao ngươi không nói hắn?"
"Ngay cả Viêm Đế đại nhân cũng cảm thấy hắn có phần thắng, ánh mắt
của ta, có thể nào so sánh với Viêm Đế tiền bối?" Lạc Ly cười tủm tỉm
nói.
"Thật là một nha đầu có cái miệng lưỡi bén nhọn!"
Lạc Thiên Thần trợn trắng mắt, sau đó hung hăng nhìn vẻ mặt vô tội
của Mục Trần liếc mắt một cái, thở phì phò hướng về Tây Thiên Chiến
Thành mà đi.
Mục Trần bất đắc dĩ nhún vai, Lạc Ly tức thì là hướng về phía hắn dí dỏm chớp chớp đôi mắt to, khiến cho tim trong lòng Mục Trần đập mạnh
một cú, sau đó liền cười híp mắt xòe bàn tay ra, lặng lẽ cầm bàn tay nữ
hài nhỏ bé mềm mại như ngọc kia.
Lạc Ly thoáng tránh một phát, nhưng không có thể thành công, cũng
chỉ có hơi đỏ mặt cho phép hắn nắm lấy, sau đó hai người cứ thế bước đi
trong vô số ánh mắt hâm mộ, không nhanh không chậm đi theo Lạc Thiên
Thần phía trước.
Ba người tiến vào trong thành, nghe ngóng hướng thẳng đến hướng Tây
Nam thành thị đi vào một Quần Hùng Lâu, chỗ đó chính là căn cứ của quần
hùng tranh đoạt "Đại Lục Chi Tử" từ khắp nơi tụ tập về.
Ba người hao tốn một ít thời gian đi tới Quần Hùng Lâu, hơi cảm thấy rung động, bởi vì bọn họ có thể cảm giác được ở bên trong tòa Quần Hùng lâu này có tối thiểu mấy trăm đạo Linh Lực cường đại chấn động giao
hội.
Nói cách khác, chỉ trong Quần Hùng Lầu, đã hội tụ không dưới trăm vị Địa Chí Tôn, xem ra, tám chín phần Địa Chí Tôn trong Tây Thiên Đại Lục, đều đi tới nơi đây.
Ba người run động và cảm thán đi vào quần hùng lầu, bên trong dị
thường rộng rãi sáng ngời, thanh âm sôi trào không ngừng truyền ra. . .
Ba người tiến vào bên trong, đưa tầm mắt nhìn qua, sau đó liền không hẹn mà cùng nhìn lên vị trí trung tâm, tại đó có một tấm bia đá đứng
sừng sững, trên tấm bia đá, không ngừng lấp lóe Linh quang, chung quanh
tấm bia đá cũng đầy người bu quanh.
"Đó là cái gì?" Lạc Ly thấy thế, không khỏi có chút tò mò hỏi.
"Đó là bảng danh sách những người có khả năng đứng đầu trong lần
tranh đoạt Đại Lục Chi Tử lần này." Lạc Thiên Thần nhìn thoáng qua, sau
đó nhìn về Mục Trần trêu tức nói.
Mục Trần nghe vậy, ngược lại là cảm thấy hứng thú, ba người nhích
tới gần, đưa tầm mắt nhìn qua, đầu tiên đã nhìn thấy bảng danh sách
những ứng cử viên có khả năng đoạt giải quán quân tại chiến trường Hạ vị Địa Chí Tôn, mà vị trí đứng đầu bảng khiến cho Mục Trần không nhịn được bật cười.
Bởi vì bài danh thứ nhất, đương nhiên đó là Lạc Ly.
Đằng sau tên của nàng, có một con số không ngừng lóe ra Linh quang,
nhìn kỹ lại, tựa hồ đó là một cái con số 230 triệu, hiển nhiên đó là con số đại diện cho Chí Tôn Linh Dịch.
"Đó là 230 triệu Chí Tôn Linh Dịch đặt cược cho Lạc Ly có thể trở
thành quán quân trong chiến trường Hạ vị Địa Chí Tôn lần này." Lạc Thiên Thần cười híp mắt nói.
Mục Trần gật gật đầu, ánh mắt nhìn xuống, bài danh thứ hai cũng
không thể khinh thường, có được 200 triệu Chí Tôn Linh Dịch đặt cược
lượng, đuổi sát phía sau Lạc Ly tên là Linh Phi Tử.
"Linh Phi Tử một trong bốn vị thánh tử sao?" Mục Trần âm thầm gật
đầu, khó trách có thể đuổi theo Lạc Ly nguyên lai cũng là nhân vật bất
phàm.
Mục Trần tại nhìn một chút về phía dưới sau đó liền đưa mắt nhìn
sang chiến trường của Thượng vị Địa Chí Tôn, liếc mắt nhìn qua một cỗ
cảm giác vô cùng thê thảm đập vào mặt, độ cạnh tranh, so với chiến
trường Hạ vị Địa Chí Tôn không biết hung ác biết bao nhiêu lần.
Xếp vị trí đầu, không ngoài dự liệu chính là nhóm người của Tây
Thiên Chiến Điện Tứ Đại Thánh Tử đứng đầu là Linh Chiến Tử, trọn vẹn bốn ức Chí Tôn Linh Dịch đặt cược, quy mô bực này, Mục Trần đều là âm thầm
tặc lưỡi, nhớ ngày đó tại Thiên La Đại Lục, thái tử Đại Hạ Hoàng Triều
bị Lâm Tĩnh lừa 1 triệu Chí Tôn Linh Dịch ghi thành phiếu nợ là đã muốn
sống muốn chết, 4 tỷ Chí Tôn Linh Dịch quy mô này, coi như là đem một
vài Đỉnh Tiêm Thế Lực ép khô triệt để, đều không thể lấy ra được.
Mà ở sau Linh Chiến Tử, chính là hai vị thánh tử khác, Linh Kiếm Tử
cùng với
Linh Long Tử, ba người bọn hắn cộng lại, cũng cao tới hơn 5 tỷ. . .
"Tứ Đại Thánh Tử quả nhiên là uy danh hiển hách a." Mục Trần nhìn
thấy ba vị trí đứng đầu đều nằm trong tay người của Tây Thiên Chiến
Điện, cũng không khỏi cảm thán một tiếng.
Mà ở đằng sau Tam Đại Thánh Tử, cũng là những cái tên quen thuộc,
chính là ba người mà lúc trước Lạc Ly đã nhắc nhở qua, Tinh Thần Các Các chủ Liễu Tinh Thần, Lang Gia Kiếm Tiên Tô Mộ và Bá Đao Sở Môn. . .
Số lượng đặt cược vào ba người bọn họ, không thể so với Linh Kiếm Tử cùng Linh Long Tử, hiển nhiên không ít người cũng cho rằng bọn họ có tư cách tranh đoạt cùng với Tam Đại Thánh Tử của Tây Thiên Chiến Điện.
Mà ngay sau đó, số lượng đặt cược vẫn tiếp tục tăng lên, hiển nhiên đại bộ phận đều tập trung vào sáu người này.
"Trông thấy tên của ngươi chưa?" Khi Mục Trần đang cảm thán với số
lượng CTLD đặt cược với quy mô khổng lồ như vậy thì, một bên Lạc Thiên
Thần đột nhiên cười rộ lên với một vẻ trêu chọc nhìn về phía Mục Trần.
Mục Trần nhìn theo ánh mắt của hắn, khóe miệng cũng không nhịn được
co quắp lại, bởi vì tại vị trí cuối cùng của bia đá, hắn nhìn thấy tên
của hắn, chỉ bất quá số lượng đặt cược vào hắn chỉ vẻn vẹn 50 vạn Chí
Tôn Linh Dịch. . .
Sự thật quá mức thê thảm. . .
Lạc Ly nhìn thấy tên hắn tại vị trí đó, cũng là không nhịn được mỉm
cười, vội vàng vì Mục Trần bênh vực nói: "Những người này, thật là không có ánh mắt. . ."
Mục Trần sờ lỗ mũi một cái, ngược lại là không thèm để ý cười: "Ta
nghĩ chỉ cần người có đầu óc không bị hư, đều sẽ không điên dại gì đánh
bạc cho một tên Hạ vị Địa Chí Tôn tại trong chiến trường Thượng vị Địa
Chí Tôn đoạt giải quán quân."
"Ha, xem ra ngươi rất biết mình biết ta."
Ngay tại lúc Mục Trần tự giễu mình thì có một âm thanh rơi xuống, một đạo âm thanh âm lãnh già nua, đột nhiên truyền đến.
Lông mày ba người Mục Trần, Lạc Ly cùng Lạc Thiên Thần đều nhíu lại, theo hướng âm thanh nhìn lại, chỉ thấy đó là Huyết Linh Tử không biết
lúc nào hắn đã xuất hiện, nhìn chằm chằm vào bọn hắn.
"Ta tưởng là ai, nguyên lai là một con chó mất chủ." sắc mặt Lạc
Thiên Thần biến lạnh, hắn trêu chọc Mục Trần, đó là vui đùa với người
trong nhà, nhưng lúc này Huyết Linh Tử đột nhiên xuất hiện hướng về Mục
Trần châm biếm, hắn tự nhiên thì sẽ không dễ dàng im lặng.
Nghe vậy sắc mặt Huyết Linh Tử trở nên trầm xuống, hắn chợt cười
cười âm lãnh, quay đầu, nhìn về người sau lưng nói: "Hùng Bá huynh,
ngươi không phải từng nói ngươi rất hứng thú đối với Mục Trần sao? Ừ,
người này là. . ."
"Tiểu bối này ngược lại cũng không biết trời cao đất rộng, ỷ có Viêm Đế làm chỗ dựa, không đem những cường giả Thượng vị Địa Chí Tôn của Tây Thiên Đại Lục ta để vào trong mắt, hôm nay lấy thực lực Hạ vị Địa Chí
Tôn dám ngang nhiên tham gia vào chiến trường Thượng vị Địa Chí Tôn
chiến trường của chúng ta thật là buồn cười."
Thanh âm của Huyết Linh Tử, hiển nhiên là cố ý, không hề che giấu
trực tiếp vang vọng bên trong lầu các, vì vậy nguyên bản không khí đang
sôi trào bên trong bổng trở nên yên tĩnh, ngay sau đó mọi ánh mắt từ bốn phương tám hướng đều đổ dồn lên người Mục Trần.
"Hắn chính là cái tên gần nhất đươc truyền đi khắp nơi Mục Trần sao?"
"Thật không ngờ lại trẻ tuổi như vậy nhưng thật quá cuồng vọng,
chiến trường Thượng vị Địa Chí Tôn, không phải là nơi hắn có thể đi
vào."
"Ha ha, chỗ dựa sau lưng thật tốt, ngay cả danh ngạch tranh đoạt Đại Lục Chi Tử của chúng ta tại Tây Thiên Đại Lục đều có thể cưỡng ép tới
tay. . ."
". . ."
Các loại âm thanh bàn luận xôn xao lặng lẽ truyền ra, bất quá đại bộ phận trong đó đều hơi bất mãn, hiển nhiên đối với việc Mục Trần có được một danh ngạch quý giá tranh đoạt Đại Lục Chi Tử của Tây Thiên Đại Lục
tỏ ra rất bất mãn, hơn nữa Mục Trần lại không phải là người của Tây
Thiên Đại Lục.
Sau lưng Huyết Linh Tử, một nam tử vóc người khôi ngô ánh mắt đầy
hung lệ nhìn tới, hắn liếc mắt nhìn Mục Trần, hừ lạnh nói: "Một con tiểu miêu làm uổng phí một danh ngạch quí báu!"
Thanh âm của hắn, tràn đầy tức giận và không cam lòng, bởi vì hắn
cũng là một vị Thượng vị Địa Chí Tôn, phải bám vào dưới trướng Tây Thiên Chiến Điện, do thời gian ngắn ngủi, cho nên lúc này không đủ cống hiến
để có được danh ngạch tham gia, mà hôm nay Mục Trần chỉ là một tên ngoại lai, tại Tây Thiên Đại Lục cũng không có chút nào căn cơ, thể nhưng lại có thể thu được danh ngạch tự nhiên điều này làm cho hắn cực kỳ bất
mãn.
"Tiểu bối, ngươi có dám cùng bổn vương tranh đấu một phen, nếu như
ngươi thua, thì hãy đem danh ngạch giao ra đây, miễn cho việc tiến vào
chiến trường, mất mặt xấu hổ thì không nói, còn có thể bỏ mạng." Người
đang nói tên là Hùng Bá, ánh mắt hung hãn nhìn chằm chằm vào Mục Trần,
cười lạnh nói.
Nhưng mà, đối với khiêu khích của hắn, mí mắt Mục Trần chỉ híp lại,
sắc mặt rất là bình tĩnh nói. "Ngươi là cái thá gì, mà cũng có tư cách
muốn danh ngạch trong tay ta?