Chín đầu Cự Long khổng lồ hình thành từ Linh Lực
chiếm giữ bốn phương trên không, Linh Lực kinh khủng chấn động, mãnh
liệt giống như thủy triều từng đợt sóng từ trong cơ thể chúng phát ra,
khiến cho không gian chấn động bắt đầu vặn vẹo.
Bên trong 9 đầu Cự Long Linh Lực, sắc mặt Hỏa Bào Nam Tử dị thường
khó coi, hắn nhìn thấy Mục trần đứng trên ngọn núi mặt mỉm cười, mà thất thần vì không thể hiểu vì sao mình lại rơi vào bẫy Mục Trần.
Hóa ra lúc trước Mục Trần chật vật chạy thục mạng, hoàn toàn là giả vờ!
"Tiểu tử xảo trá!" Hỏa Bào Nam Tử âm trầm mắng.
Mục Trần cười cười, cũng lười nói nhảm: "Đem Chiến Ấn giao ra cho ta thì có thể đi."
"Ngươi nằm mơ giữa ban ngày? ! Ngươi cho rằng bằng vào một tòa Linh
Trận là có thể đánh bại Hỏa Vân Vương ta?" Hỏa Bào Nam Tử nghe vậy mỉa
mai cười cười, trước mắt tòa Linh Trận này tuy nói khí thế bất phàm,
nhưng cuối cùng Mục Trần chỉ là một vị Hạ vị Địa Chí Tôn mà thôi, cùng
lắm thì rơi vào quần chiến, đến lúc đó Mục Trần muốn toàn thắng cũng
không dễ dàng như vậy.
Ầm!
Vừa nghĩ tới đó, Linh Lực đỏ thẫm trong cơ thể Hỏa Vân Vương bạo
phát ra, nhuộm đỏ bầu trời, độ ấm trong Thiên Địa vào lúc này nhanh
chóng tăng lên cao.
Mục Trần thấy thế, chỉ cười một tiếng, nếu như Cửu Long Thí Tiên
Trận của hắn, chỉ ngưng tụ ra 7 đầu rồng thì hiển nhiên không tạo thành
uy hiếp đối với một vị Thượng vị Địa Chí Tôn. Nhưng mà, hôm nay Cửu Long Thí Tiên Trận. . . đã đạt đến hình thái hoàn chỉnh.
Để có thể hoàn chỉnh bố trí ra Cửu Long Thí Tiên Trận, Mục Trần đã
thất bại mấy lần, cuối cùng lấy Thủy Tinh Phù Đồ Tháp hỗ trợ, đem Linh
Lực trong cơ thể chuyển hóa tăng xác xuất mới thành công.
Cửu Long Thí Tiên Trận, vốn là Linh Trận trung cấp tông sư, một khi
hoàn chỉnh bố trí ra, tuyệt đối đủ để chống lại cường giả ở cấp độ
Thượng vị Địa Chí Tôn, hơn nữa. . . Hiện tại Cửu Long Thí Tiên Trận,
trong tay của Mục Trần lại có một điểm biến hóa nho nhỏ, nên sẽ có hiệu
quả phi phàm.
Rống!
Nghĩ đến đây, tay áo Mục Trần nhẹ nhàng vung lên, trực tiếp là thúc
giục Linh Trận khổng lồ, một loáng sau vậy, 9 đầu Cự Long tạo thành từ
Linh Lực ngửa mặt lên trời gào thét, rồi sau đó mở miệng, chín luồn hơi
thở của rồng cuồn cuộn phóng ra, giống như nước lũ hướng về Hỏa Vân
Vương bắn tới.
Hơi thở của rồng lướt tới, không gian đều vỡ nát, hiện ra lực phá hoại hết sức bá đạo.
Tuy rằng ngoài miệng Hỏa Vân Vương lăng lệ ác liệt, nhưng cũng không dám khinh thường đối với tòa Linh Trận này chút nào, hắn vẫy tay một
cái, đám mây lửa đỏ lúc trước dùng để bao phủ dãy núi ngay lập tức bay
tới, cuối cùng hình thành Hỏa Vân Tráo (gần như cái khiên), vờn quanh
thân, phía trên hỏa tráo, lửa cháy hừng hực không ngừng bốc lên, làm cho không gian vặn vẹo.
Ầm! Ầm!
Hơi thở của rồng quét ngang đến, nặng nề đánh lên trên Hỏa Vân Tráo, tia lửa vang khắp nơi, rung động điên cuồng lan truyền, như lung lay
sắp đổ.
"Hừ, chỉ chút này uy lực? muốn phá Hỏa Vân Linh Tráo của ta?" Hỏa
Vân Vương nhìn thấy hơi thở của 9 đầu rồng bị ngăn cản, thì cười lạnh
một tiếng, sau đó ánh lửa dưới chân hắn theo thời gian trôi qua dần tụ
lại, ánh mắt lấp lánh hắn ý định sử dùng hỏa độn thần thông ly khai Linh Trận.
Lúc này hắn cũng đã từ bỏ toan tính cướp đoạt Chiến Ấn từ trong tay
Mục Trần, hắn không còn tư tưởng tiếp tục dây dưa quần đầu với Mục Trần
vì cơ bản dưới sự hỗ trợ của Linh Trận, Mục Trần đã đứng ở thế bất bại,
nếu tiếp tục đấu nữa thì không có chút ý nghĩa nào.
"Là một bảo vật hộ thân phòng ngự cấp thấp Thánh vật. . ."
Mục Trần nhìn Hỏa Vân Tráo quanh thân Hỏa Vân Vương, hơi cảm thấy
kinh ngạc, loại Thánh vật hộ thân tuy nói tính công kích yếu đi một
chút, nhưng dùng để hộ thân hoặc phòng ngự hiệu quả thật tốt.
"Dù gì Cửu Long Thí Tiên Trận cũng là Linh Trận trung giai tông sư,
một Thánh vật cấp thấp, cũng không cứu nổi ngươi." Mục Trần cười nhẹ một tiếng, sau đó một tay kết ấn.
"Cửu Long Thí Tiên Trận, Cửu Long quy nhất, phệ tiên long!"
Ấn pháp Mục Trần biến ảo, lập tức trong Linh Trận lại có biến hóa
truyền ra, 9 đầu Cự Long bộc phát ra hàng tỉ đạo linh quang, rồi sau đó
mãnh liệt hội tụ hợp lại cùng nhau.
Linh quang bắt đầu khởi động, 9 đầu Cự Long khổng lồ nhanh chóng
biến mất, mấy tức về sau, một con rồng nhỏ lộng lẫy cao mấy trượng, xuất hiện ở trong Linh Trận.
Toàn thân con rồng nhỏ hoa mỹ tựa như nạm từ bảo thạch cực kỳ diễm
lệ, bất quá loại diễm lệ này rơi trong mắt của Hỏa Vân Vương, khiến cho
sắc mặt hắn kịch biến.
Bởi vì hắn có thể cảm giác, trên thân thể con rồng nho nhỏ và lộng
lẫy này ẩn chứa Linh Lực kinh khủng dường nào, trình độ loại Linh Lực
này cường hãn, ngay cả hắn đã là Thượng vị Địa Chí Tôn, đều cảm giác tim đập nhanh.
"Mặc dù chỉ là Hạ vị Địa Chí Tôn nhưng tạo nghệ về Linh Trận của Mục Trần tuyệt đối đã đạt đến cảnh giới trung giai tông sư! Thật là một cái quái vật!" sắc mặt Hỏa Vân Vương âm trầm, trong mắt hiện lên một vẻ
kiêng kị nồng nặc.
"Phải nhanh chóng rời khỏi nơi đây!"
Trong lòng Hỏa Vân Vương xẹt qua ý niệm này ngay lập tức ánh lửa
dưới chân bộc phát ra, hỏa độn thúc giục, ý đồ chạy ra khỏi phạm vi Linh Trận.
Bạch!
Bất quá, cũng tại thời điểm ánh lửa dưới chân Hỏa Vân Vương thoáng
hiện, con rồng lộng lẫy cũng tiêu thất trong hư không, nói là biến mất
nhưng thực sự không phải là biến mất, mà là biến thành một tia sáng,
dùng một loại mắt thường không thể cảm giác được tốc độ di chuyển, tia
sáng xuyên qua không gian.
Vẻn vẹn một cái hô hấp, thậm chí còn không đợi ánh lửa dưới chân Hỏa Vân Vương hoàn toàn bao phủ thân thể của hắn, chỉ nghe răng rắc một
tiếng, Hỏa Vân Tráo bao phủ quanh thân bị đánh vỡ một lỗ, một chùm ánh
sáng hiện lên, con rồng lộng lẫy lại xuất hiện ở trước mặt của hắn, sau
đó miệng rồng mở ra, cắn trên cánh tay của hắn.
Xoẹt!
Từ vết cắn của rồng, cánh tay của Hỏa Vân Vương lập tức đã bị vỡ ra, máu tươi chảy lênh láng.
A!
Hỏa Vân Vương hét thảm một tiếng, bất quá hắn cũng là một kẻ hung
ác, bất kể tay cụt tê liệt, ấn pháp biến đổi, ánh lửa soạt một tiếng bao phủ toàn thân, sau đó thân thể của hắn, hóa thành một ánh lửa biến mất, khi xuất hiện lại, đã ở cách đó mấy vạn trượng, trốn ra khỏi phạm vi
bao phủ của Cửu Long Thí Tiên Trận.
Trốn ra khỏi Cửu Long Thí Tiên Trận, trong lòng Hỏa Vân Vương vẫn
còn sợ hãi quay dầu lại nhìn Linh Trận bao phủ đỉnh núi, sau đó nhìn
thoáng qua cánh tay gãy lìa, cắn răng nghiến lợi.
Tuy loại thương thế thân thể này đối với Thượng vị Địa Chí Tôn mà
nói là không có gì nặng, nhưng bị một tên Hạ vị Địa Chí Tôn làm cho chật vật như
thế, thật đúng là mất hết thể diện.
"Hắn cũng có thể chạy thoát. . . Thật là không đơn giản."
Ở trong đại trận, Mục Trần nhìn thấy Hỏa Vân Vương chạy ra khỏi phạm vi Linh Trận, cũng cảm thán một tiếng, có thể tiến vào chiến trường
Thượng vị Địa Chí Tôn, quả nhiên cũng không phải đèn đã cạn dầu.
Bằng vào đạo hỏa độn thần thông này, chỉ cần Hỏa Vân Vương không
phải gặp phải chuyện khó giải quyết chỉ sợ có thể tới lui tự nhiên.
"Tiểu tử, ngươi nhớ kỹ cho ta thù này, ta không để ngươi yên!" sắc
mặt Hỏa Vân Vương âm trầm, hướng về phía Mục Trần lạnh lùng quát.
Ầm!
Ngay khi âm thanh hắn hạ xuống, thân hình Mục Trần đột nhiên mãnh
liệt bắn ra, trực tiếp đi ra khỏi Linh Trận, bay thẳng tới Hỏa Vân
Vương.
"Ừ?"
Thấy thế Hỏa Vân Vương sững sờ, hắn không nghĩ tới, Mục Trần lại chủ động ly khai Linh Trận, phải biết chính bằng vào tòa Linh Trận này, Mục Trần mới có thể bức hắn thành bộ dáng như vậy, mà đi ra Linh Trận, Mục
Trần trong mắt của hắn chẳng qua là một tên Hạ vị Địa Chí Tôn mà thôi!
"Không đúng, tiểu tử này xảo trá như Cáo, không có sợ hãi, tất nhiên có bẫy!"
Ngay lập tức Hỏa Vân Vương phục hồi lại tinh thần, hơn nữa lúc trước bị thua thiệt nên hắn bị rơi vào bẫy rập của Mục Trần, lúc này cắn răng một cái mãnh liệt bắn trở ra, căn bản không để ý tới việc Mục Trần đã
vứt bỏ Linh Trận mà đi đến.
"Ngươi chẳng thông minh lên tí nào? ngươi nghĩ ngươi có thể trốn
không thoát." Nhìn thấy Hỏa Vân Vương quả quyết lui về phía sau, lông
mày Mục Trần cũng nhướng lên, bàn tay hắn xòe ra, đột nhiên nắm lại,
trên khóe miệng hiện lên một nụ cười quỷ dị.
Nhìn thấy thủ hiệu của Mục Trần, trong lòng Hỏa Vân Vương nhảy lên
một cái, không chút lựa chọn lần nữa thôi động hoả độn thần thông.
"Phong!"
Thanh âm thật thấp, từ trong miệng của Mục Trần vang lên.
Khi thanh âm kia hạ xuống, chỗ tay cụt của Hỏa Vân Vương, mơ hồ có
ánh sáng thủy tinh hiển hiện, rồi sau đó trên thân thể hắn nguyên bản
ánh lửa đang bay lên, đúng lúc này dùng một loại tốc độ quỷ dị từ từ
tiêu tán.
Bất ngờ này khiến cho Hỏa Vân Vương giật mình, nồng nặc vẻ kinh ngạc trên mặt nổi lên, bởi vì tại thời khắc này, hắn phát giác được trong cơ thể, chẳng biết từ lúc nào có một ít Linh Lực Thủy Tinh Bàn quỷ dị xâm
nhập vào, những Linh Lực kia trực tiếp phong ấn Linh Lực của hắn.
"Chết tiệt, từ lúc nào Linh Lực của hắn đã xâm nhập vào trong cơ thể ta?" Hỏa Vân Vương khó tin thất thanh nói, lúc trước hắn đã phòng bị
loại năng lực quỷ dị này tránh tiếp xúc Mục Trần nhưng mà không nghĩ tới vẫn trúng chiêu.
Rất nhanh, hắn phát giác được chỗ tay cụt có vấn đề, lúc này đồng tử co lại, nguyên lai lúc trước khi bị con rồng lộng lẫy kia cắn thì Thủy
Tinh Linh Lực của Mục Trần đã xâm nhập vào bên trong cơ thể hắn.
"Suy nghĩ minh bạch chưa?"
Tại thời điểm Hỏa Vân Vương minh bạch, một tiếng cười từ trước mặt truyền đến, Mục Trần đã xuất hiện ở tiền phương của hắn.
Hỏa Vân Vương biến sắc, lúc này điên cuồng thúc giục Linh Lực trong
cơ thể tiêu trừ những Thủy Tinh Linh Lực xâm nhập bên trong cơ thể, hắn
phát hiện ra, Thủy Tinh Linh Lực này mặc dù có lực lượng phong ấn, nhưng dù sao cũng chỉ có thể phong ấn linh lực hắn không đến thời gian mười
hơi thở.
Cộc!
Hắn điên cuồng tiêu trừ phong ấn linh lực, bàn tay thon dài của Mục
Trần lại nhẹ nhàng khoác lên trên vai của hắn, ngay sau đó, Thủy Tinh
Linh Lực liên tục không ngừng như thủy triều tuôn ra vào trong cơ thể.
Trong chốc lát, sắc mặt của Hỏa Vân Vương trở nên ảm đạm.
Tay còn lại của Mục Trần trực tiếp đưa lên trước mặt của hắn.
Thấy thế Hỏa Vân Vương, quẩy người một cái, cuối cùng chỉ có thể móc ra hai viên Chiến Ấn, Linh Lực trong cơ thể tạm thời phong ấn, Mục Trần nếu muốn hạ sát thủ, hắn rất có thể sẽ phải chịu trọng thương khó có
thể bù đắp.
Tiếp nhận hai viên Chiến Ấn, Mục Trần hài lòng nhẹ gật đầu, sau đó
xoay chuyển ánh mắt, trực tiếp vươn tay vỗ trên người Hỏa Vân Vương, một áng lửa bị ép đi ra, cuối cùng hóa thành một đám mây đỏ rực, rơi vào
trong tay Mục Trần.
Trái tim Hỏa Vân Vương như đang chảy máu, mặc dù chỉ là một đạo
Thánh vật cấp thấp, nhưng năng lực phòng ngự hộ thân, là tương đối xuất
chúng đã từng giúp hắn đã vượt qua không ít cửa ải khó khăn.
Hỏa Vân Vương cắn răng nghiến lợi nhìn Mục Trần: "Cái này cho ngươi đã thỏa mãn chưa?"
Nhưng mà đối với cái kia con mắt hung tợn của hắn, Mục Trần nhưng là không thèm để ý chút nào, chỉ nhìn hắn, tự tiếu phi tiếu nói: "Hoả độn
thần thông của ngươi, ta thích. . ."
"Ngươi tên ác ma này!"
thanh âm Mục Trần rơi xuống, trên bầu trời, lập tức vang lên thanh âm Hỏa Vân Vương gầm thét thê lương đến cực hạn.