Đại Chúa Tể

Sức Mạnh Của Lạc Ly


trước sau

Bóng hình mảnh khảnh dần hiện rõ sau lưng Lạc Ly, toả ra linh quang vạn trượng, chỉ thấy ánh sáng tụ lại tạo thành một thân ảnh xinh đẹp tuyệt trần.

Thân ảnh xinh đẹp to lớn kia, dung nhan giống Lạc Ly như tạc, nhưng lại có thêm một loại khí tức thần thánh, khiến cho nàng tựa như tiên tử hạ phàm, làm cho người ta không thể sinh ra chút ý bất kính nào.

Quang ảnh kia có dung nhan tuyệt mỹ không cách nào tả nổi, đó là một loại khí chất khó có thể nói bằng lời, dường như nàng là do thiên địa linh khí dưỡng dục nên, hội tụ tất cả vẻ đẹp trên thế gian.

Lúc ánh sáng bàng bạc kia toả ra, dù trong thiên địa này đang hỗn chiến cũng đều yên tĩnh lại, tiếp đó có vô số ánh mắt ái mộ cùng mê say nhìn về phía quang ảnh cùng với cô gái tóc bạc như ngân hà đứng trên đó.

“Chí tôn pháp thân thật đẹp a...”

Vô số cường giả tự lẩm bẩm.

Trên vạn trượng bậc đá, ngay cả Viêm Đế cùng Tây Thiên Chiến Hoàng cũng hơi thất thần nhìn vào quang ảnh xinh đẹp kia, một lát sau đều cảm thán: “Không hổ là Chí Tôn pháp thân xinh đẹp nhất trong truyền thuyết...”

Lạc Thần pháp thân, mỹ danh vang vọng cổ kim.

Nghe nói muốn tu thành Chí Tôn pháp thân này không chỉ cần truyền thừa, mà điều kiện tu luyện cũng cực kì hà khắc, đầu tiên phải là thân xử nữ băng thanh ngọc khiết, hơn nữa còn cần thiên phú cùng dung nhan tuyệt thế....

Hơn nữa, sau khi tu thành pháp thân, pháp thân cùng bổn tôn tương hỗ lẫn nhau, càng thêm mạnh mẽ, khiến cho cả hai đều đạt được sự lột xác thăng hoa.

Cho nên ở thời viễn cỗ, Lạc Thần chính nhờ pháp thân này nên được xưng tụng là Đại Thiên Thế Giới Đệ Nhất Mỹ Nhân, làm không biết bao nhiêu thiên chí tôn thiên tư trác tuyệt bị khuynh đảo, quỳ rạp trước gấu quần nàng, như vậy đủ hiểu, đệ nhất mỹ nhân kia có sức hấp dẫn kinh khủng tới mức nào.

Cho nên, dù Viêm Đế và Chiến Hoàng ngày nay cũng là nhân vật dậm chân đều khiến đại thiên thế giới run rẩy, nhưng trước cảnh Lạc Thần pháp thân hiện thế, cũng không nhịn được sợ hãi than thở.

Hai người họ sợ hãi than thở, những người khác cũng dán ánh mắt say mê lên quang ảnh cùng thiếu nữ xinh đẹp, lẩm bẩm nói: - Thật là đẹp a.

Mà khi vô số người trầm trồ vì vẻ đẹp của Lạc Ly cùng Lạc Thần Pháp Thân, khuôn mặt tươi cươi của Linh Phi Tử cũng trở lên lạnh lẽo vô cùng, nàng nghiến chặt răng, ánh mắt ghen tỵ nhìn Lạc Ly.

“Lạc Thần pháp thân sao? Hừ, chỉ được cái đẹp mã mà thôi, được xếp hạng như thế cũng thật đáng hỗ thẹn, trên khuôn mặt của Linh Phi Tử hiện ra nét cười châm chọc.

Trên bảng xép hạng chí tôn pháp thắn, Lạc Thần pháp thân xếp hạng thứ 11, điều này tuyệt đối kinh khủng, dù sao ngay cả Tây Thiên chiến điện bọn họ cũng chưa từng có pháp thân cấp bậc ấy.

ông!

Linh Phi Tử lúc này cũng không muốn Lạc Ly cướp đi tất cả hào quang, tay ngọc kết ấn, chỉ thấy sau lưng cũng có vô số linh quang phát ra, một chí tôn pháp tướng to lớn cũng từ từ hiện ra

Điều làm người khác kinh ngạc là, pháp tướng của Linh Phi Tử sau khi hình thành, lại có một vầng trăng sáng sau lưng.

- Đó là Huyền Nữ Pháp thân, đứng hàng 30 trên bảng chí tôn pháp thân?

Khi pháp thân của Linh Phi Tử hiện ra, cũng khiến mọi người kinh ngạc, vì pháp thân này tuy kém Lạc Thần pháp thân, nhưng cũng có danh tiếng cực lớn, dù sao xếp hạng thứ 30, cũng chỉ có siêu cấp thế lực như Tây Thiên chiến điện mới có được!

thân thể mềm mại của Linh Phi Tử đứng trên vai huyền nữ pháp thân, đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Lạc Ly, cười lạnh:

- Hôm nay ta muốn cho mọi người thấy, Lạc Thần pháp thân của ngươi, cũng chỉ là sơn tốt gỗ mục mà thôi!

Ông…!

Thanh âm nàng vừa dứt, cũng không do dự vung tay, chỉ thấy vầng trăng sau lưng Huyền nữ pháp thân, bộc phát ra vạn luồng ánh trăng.

Ánh trăng xuyên qua không gian, phô thiên cái địa cuốn về hướng Lạc Thần pháp thân, ánh trăng như nhu hòa lướt qua, đê lại trong hư vô vô số dấu vết.

Ánh trăng tràn đầy sát cơ bao phủ, Lạc Ly nhướng mày, sau đó tay ngọc phẩy nhẹ, Lạc Thần pháp thân cũng đưa tay lên, một luồng ánh sáng bắn ra, trong đó dường như ẩn chứa vô số cánh hoa bay lượn.

Những cánh hoa đó lóe ra linh quang, phiêu tán ra, lập tức va chạm với ánh trăng, ở chỗ tiếp xúc, cánh hoa nở ra, hóa thành vô số nụ hoa, bao phủ lấy ánh trăng.

Muôn vàn nụ hoa từ trên trời rơi xuống, cảnh tượng xinh đẹp cực kỳ.

Giao tranh như thế, cũng làm vô số cường giả tặc lưỡi khen ngợi, bất quá dù cảnh tượng đẹp đẽ nhưng cũng đầy nguy hiểm, dù là ánh trăng nhu hòa hay cánh hoa xinh đẹp kia đều ẩn chứa đầy cơ.

Linh Phi Tử nhìn Lạc Ly dễ dàng hóa giải thế công của mình, khuôn mặt lạnh lẽo cũng trở nên ngưng trọng hơn, dù trong lòng nàng tràn đầy đố kỵ, nhưng tóm lại nàng cũng không phải loại ngu ngốc, giao phong khi nãy đã đủ làm nàng coi trọng Lạc Ly.

- Có lẽ thủ đoạn như vậy vẫn không làm gì nổi nàng.

Linh Phi Tử cắn răng, đôi mắt đẹp lóe lên, nàng không do dự nữa, tâm niệm vừa động, huyền nữ pháp tướng liền giơ bàn tay bạch ngọc bên phải ra, không nhắm tới Lạc Ly, mà nhắm tới vầng trăng sáng phía sau lưng.

Vầng trăng khuyết trong tay, nháy mắt có một luồng hàn khí kinh thiên bộc phát ra, giống như một kiện thần binh có thể chém ngang thiên địa.Linh Phi Tử đột nhiên kết ấn, thanh âm lạnh như băng vang lên:

- Chí tôn thần thông, huyền nữ nguyệt luân!

Vèo.!

Huyền Nữ pháp tướng tay cầm nguyệt luân, đột nhiên chém xuống, một khắc đó ánh trăng tràn ngập thiên địa, một luồng nguyệt quang đao khí lạnh lẽo (đao khí ánh trăng) to mấy vạn trượng, với thanh thế không thể hình dung nỗi lan tỏa ra.

Nguyệt quang đao khí chém xuống, hư không đều vỡ vụn ra, nhìn luồng ánh trăng kia, vô số hạ vị địa chí tôn cũng dựng cả tóc gáy, mặt mũi biến sắc.

Đao khí nhanh như chớp, vừa lóe lên một cái đã xuất hiện phía trước Lạc Thần Pháp
thân.

Khuôn mặt Lạc Ly vẫn bình tĩnh như cũ, không hề vì thế công đáng sợ trước mắt mà có chút dao động nào, tư thái ung dung ưu nhã như thế càng làm nàng thêm hấp dẫn.

Mà khi nguyệt quang đao khí khi chém xuống, Lạc Thần pháp tướng đột nhiên kết ấn, trước người có linh quang nở rộ, sau đó có tiếng ào ào vàng lên, một dòng sông trong vắt liền hoá thành sóng lớn ngập trời, hung hăng đánh lên đao khí.

Bành!

Thiên địa rung chuyển, sóng lớn vỡ vụn ra, mà đao khí bén nhọn cũng bị đập bể tan tành....

Linh Phi Tử thấy thế, đôi mắt lạnh đi, bàn tay vung lên, liền có mấy trăm đạo đao khí bén nhọn lao tới như mưa sa, mang theo sát cơ liên miên không ngừng.

Ầm ầm!

Từ trong tay Lạc Thần pháp thân, từng đợt sóng cuồn cuộn không dứt, trong đó ẩn chứa linh quang bộc phát ra, liên miên không ngừng, mặc cho đao khí kia chém thế nào đều cũng sẽ bị sóng đánh nát.

Ngắn ngủi mấy phút đồng hồ, Linh Phi Tử bất chấp thủ đoạn phát động trên trăm thế công bén nhọn, mỗi đạo công thế này đều có thể chém bể một vị hạ vị địa chí tôn.

Vậy mà, vẫn không cách nào đột phát được dòng sông linh quang quanh người Lạc Thần pháp tướng.

Vô số ánh mắt mang theo sự sợ hãi nhìn vào trận chiến kịch liệt giữa 2 nàng, thủ đoạn như thế, dù là một vài thượng vị địa chí tôn đều hiện vẻ kinh sợ, thực lực của hai nàng này tuyệt đối có thể xưng hùng trong tầng thứ hạ vị địa chí tôn, thậm chí cũng có thể miễn cưỡng đánh một trận với thượng vị địa chí tôn.

Bất quá.cục diện trước mắt, thế công của Linh Phi Tử mặc dù bén nhọn, nhưng cũng không cách nào vượt qua phòng ngự của Lạc Thần pháp tướng.

“Ngươi chỉ biết phòng thủ thôi sao?”

Công kích liên miên không có tác dụng, khuôn mặt Linh Phi Tử ngày càng khó nhìn, nàng không nghĩ phòng ngự của Lạc thằn pháp thân lại mạnh mẽ như thế, dù công thế của nàng mạnh thế nào, đều không thể lọt qua một giọt, làm nàng không có chút cơ hội nào

“Chẳng qua muốn thử sự lợi hại của Huyền nữ pháp thân này thôi”. Đối với tiếng cười lạnh của Linh Phi Tử, Lạc Ly chỉ ung dung cười một tiếng, nói.

“Bất quá, tuy rằng có chút bất phàm, nhưng cũng không đến mức quá xuất sắc”.

Linh Phi Tử tức giận cười: “Nói khoác không biết ngượng!”

Lạc Ly khẽ mỉm cười, không cãi cọ với nàng, bàn tay thon dài như ngọc bắt đầu kết ấn.

Ào ào ào…

Cả dòng sông lớn lúc này nhanh chóng cuộn ngược lên, tựa như một cái vòi rồng cực lớn quanh thân Lạc Thần pháp tướng.

Lạc Thần Pháp Tướng chậm rãi đưa bàn tay xinh đẹp mảnh khảnh ra, nắm lấy dòng sông, mà dòng sông cũng loé lên linh quang, biến thành một thanh trường kiếm gợn sóng lăn tăn.

Mà lúc Lạc Thần pháp thân cầm thanh trường kiếm này lên, một luồng kiếm khí bén nhọn phóng lên cao, sơn mạch dưới dãy núi bị chia thành 2 nửa!

“Có đi mà không có lại dường như thành thất lễ rồi, đã thế, ngươi cũng thử một kiếm của ta đi, nếu ngươi đỡ được, trận này ta nhận thua” Lạc Ly cười một tiếng, trong vẻ ưu nhã có sự tự tin.

“Vậy ngươi cứ đợi mà nhận thua đi!”

Linh Phi Tử giận dữ cười, nghiến chặt hàm răng, châm chọc nói!

Dù ngoài miệng nói thế, nhưng mắt nàng cũng hiện lên vẻ vô cùng ngưng trọng, vì lúc này nàng cảm thấy mội mùi vị nguy hiểm trí mạng.

Lạc Ly Yêu Kiều cười một tiếng, chỉ thấy trường kiếm bên phải Lạc Thần pháp thân đột nhiên đâm ra, kiếm quang vô tận cuốn sạch thiên địa.

“Chí tôn thần thông, Lạc thuỷ hoá nhất kiếm”

Trước kia, Lạc Ly tu thành một đạo thần thuật gọi là nhất kiếm hoá lạc thuỷ, mà một kiếm hôm nay, tuy tên gọi giống nhau, nhưng uy năng giữa hai thứ là không thể đo đếm được.

Giọng nói Lạc Ly vừa dứt, kiếm quang vô biên vô tân bắt đầu gào thét, toàn bộ thiên địa như tràn ngập tiếng nước chảy, bất quá trong tiếng nước chảy lại có muộn luồng kiếm khí bén nhọn vô cùng, đủ làm người ta thấy sợ hãi.

Vô số cường giả hoảng sợ nhìn kiếm quang tràn ngập từng ngóc ngách.

nhỏ trong thiên địa, lại thấy sóng lớn gào thét như ngày tận thế, đều cảm thấy tâm thần rung động.

Kiếm khí tung hoành 3 vạn dặm, Nhất kiếm quang hàn Cửu Châu.

Giờ phút này, bọn họ mới hiểu được, tại sao Lạc Thần pháp thân lại có thể đứng vị trí cao thứ 11 kinh khủng trên bảng xếp hạng 99 pháp thân!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện