Đại Chúa Tể

Ma Long Tử Cường Hãn


trước sau

Không khí Tây Hoang thành trở nên yên tĩnh.

Mọi ánh mắt ít nhiều đều tỏ ra kinh ngạc khi nhìn cảnh tượng nơi chân trời. Kết quả hoàn toàn ngoài dự liệu của tất cả mọi người.

Trên bầu trời, Mục Trần lơ lửng trên không, áo quần tơi tả, thân thể có nhiều vết thương, nhưng hắc lôi lóe lên mãnh liệt, gương mặt lăng lệ đáng sợ, mắt bén như dao, nhìn chằm chằm vào Ngô Giáp đang thở khò khè khó khăn trong tay.

Bàn tay như kìm thép khóa chặt cổ họng đối phương, chỉ cần thúc giục linh lực một chút đã thừa sức bẻ gãy cổ Ngô Giáp.

Tên kia mặt xanh mét, ánh mắt khó tin, chẳng ngờ được khi nãy lúc Mục Trần cường hoành phá trận, rồi cấp tốc hạ gục hắn ngay khi còn chưa kịp tỉnh người lại.

Ngô Giáp có thực lực cũng đã đến Thông Thiên cảnh sơ kỳ, thế mà chỉ chốc lát sau khi phá trận, hắn lại nhanh chóng bại dưới tay Mục Trần như vậy.

Chiến lực của Mục Trần rõ ràng vượt xa thực lực của hắn.

Trong thành thị, mọi người bàn tán thì thầm rồi dần ồn ào lên, có vẻ sôi nổi hơn nhiều so với diễn biến Trầm Thương Sinh bị đánh bại, vì vòng chiến này tuy chẳng ai nhìn thấy được, nhưng kết quả lại quá ư bất ngờ.

Ai mà dám nghĩ Ngô Giáp một thân Linh Trận sư cấp 5, lại thua bởi một tiểu tử Mục Trần chỉ có Hóa Thiên cảnh hậu kỳ?

- Thú vị đây!

Gã áo xanh kia thì mỉm cười, mắt liếc nhìn Mục Trần. Tên thiếu niên này thủ đoạn cũng khó lường, khó trách lúc đầu đủ can đảm tiếp chiến với kẻ kia.

- Nhưng dù hắn đánh bại được Ngô Giáp, bọn họ vẫn không có phần thắng nào cả.

Trầm Thương Sinh đã thua, Ma Long Tử sẽ lại ra tay. Đối thủ mà ngay cả người mạnh nhất bên phía Bắc Thương linh viện cũng không ngăn nổi, thì còn ai chống lại được chứ?

Cục diện hiện tại họ vẫn ở thế hạ phong, dù Mục Trần thắng lợi cũng không thể xoay chuyển được. Ngô Giáp hoàn toàn không thể so sánh với Ma Long Tử.

Tô Huyên, Hạc Yêu cũng đang mừng vui vì chiến thắng bất ngờ của Mục Trần, rồi nhanh chóng trở lại lo lắng. Tất cả đều thấy rõ cục diện gian khó. Phải chi Trầm Thương Sinh còn sức tái chiến, liên thủ với Mục Trần thì sẽ có cơ hội, đằng này hắn đã trọng thương. Còn Lý Huyền Thông và Lạc Li bên kia tuy đang chiếm thượng phong, nhưng đối phương cũng đang liều mạng quần đấu, khó mà dứt điểm giải quyết được.

Và trong lúc đó, có lẽ Ma Long Tử sẽ nhanh chóng hạ gục Mục Trần.

Mục Trần đang lạnh lùng nhìn Ngô Giáp đang bị hắn túm trong tay, rồi quay đầu nhìn ra xa xa, dưới mặt đất, Trầm Thương Sinh khí tức yếu ớt, thân thể trọng thương. Bất giác trong lòng hắn lạnh đi, Trầm Thương Sinh cũng không phải đối thủ của Ma Long Tử?

- Hô hô, thật sự rất bất ngờ, nhưng mà tiếc là hơi chậm một chút.

Ma Long Tử tỏ vẻ kinh ngạc, rồi cười nhạt đầy tiếc nuối.

"Vù."

Tô Huyên, Hạc Yêu lập tức chớp thời cơ lao lên bảo vệ Trầm Thương Sinh, cảnh giác với Ma Long Tử.

Mục Trần thoáng nhìn qua hai vòng chiến còn lại, cả hai đều đã nhận ra chiến huống bên này, công kích đã càng thêm dũng mãnh, muốn mau chóng kết thúc để hỗ trợ Mục Trần.

Nhưng Mục Cốt và Quỷ Hùng đâu phải nói hạ là hạ, bọn họ cũng lập tức gia tăng áp lực, chiêu chiêu tàn nhẫn đoạt mệnh mạnh mẽ chống cự lại.

Mục Trần nhíu mày, vung tay đập mạnh vào ngực Ngô Giáp khiến hắn phun máu rơi xuống, trọng thương.

Sau khi hạ gục Ngô Giáp, Mục Trần ngẩng lên lạnh lẽo nhìn Ma Long Tử, linh lực bùng lên hung hãn.

- Ngươi không phải đối thủ của ta!

Ma Long Tử cười nhạt.

Mục Trần chẳng chút dao động, không hề đáp lại, ánh mắt vẫn như cũ.

- Tên nhóc phiền phức!

Ma Long Tử lẩm bẩm, sát khí dữ dội tràn ngập đôi mắt. Vốn dĩ kế hoạch hoàn mỹ tuyệt đối, bỗng đâu xuất hiện một tên thiếu niên kỳ quái làm nhiều biến cố vượt dự đoán, điều này khiến hắn khá ghét Mục Trần.

- Bây giờ ta rất muốn giết ngươi!

Sát khí ngập trời và linh lực mạnh mẽ từ cơ thể Ma Long Tử lại bộc phát áp tới Mục Trần uy hiếp, ngay lập tức hắn phóng tới.

- Mục Trần cẩn thận!

Tô Huyên hốt hoảng la lên, Ma Long Tử quá mạnh mẽ và tàn nhẫn, hành động ngay lập tức.

"Véo!"

Ma Long Tử nhanh như chớp lóe xuất hiện trước mặt Mục Trần, chưởng kình ập tới chuẩn bị đánh trúng Mục Trần. Thình lình long ảnh hiện lên, hào quang lóe sáng, Mục Trần cũng đã ngay tức thì thoát khỏi phạm vi công kích của Ma Long Tử.

- Đây là. . . Đằng Long Thuật?

Thoáng nhìn qua chiêu thức Mục Trần vừa thi triển, Ma Long Tử kinh ngạc ra mặt, rồi âm trầm suy nghĩ:

- Xem ra ngươi cũng chiếm được nhiều bảo khố trong linh tàng Bạch Long Chí Tôn nhỉ, ngay cả Đằng Long Thuật của hắn cũng học được.

Bạch Long Chí Tôn cũng từng là trưởng lão cao cấp trong Long Ma Cung, tuyệt học của lão dĩ nhiên Ma Long Tử có thể nhận ra. Đằng Long Thuật là một bộ thần quyết thân pháp khá lợi hại, tu luyện đại thành thân hóa thần long, chui xuyên không gian, cường giả Chí Tôn cũng khó bắt được. Năm xưa Bạch Long Chí Tôn bội phản trốn khỏi Long Ma Cung, trong cung dốc hết lực lượng vẫn để hắn trốn thoát đi mất, cũng chính là do nguyên nhân bởi Đằng Long Thuật này.

Dù rằng Mục Trần tu luyện Đằng Long Thuật chỉ mới ở cảnh giới Long Ảnh ban đầu, nhưng tốc độ cũng cực nhanh, khá khó bắt kịp.

Long ảnh lượn lờ, thân thể Mục Trần như một luồng khói, hắn nhìn chằm chằm Ma Long Tử, cảnh giác cao độ. Lúc này việc cần làm chính là kéo dài thời gian càng nhiều càng tốt.

Đến khi vòng chiến
của Lạc Li hoặc Lý Huyền Thông kết thúc, hắn sẽ thoải mái an toàn hơn nhiều.

Nhưng Ma Long Tử nào có khờ dại để cho hắn được như nguyện:

- Đằng Long Thuật cũng lợi hại, nhưng mà ngươi nghĩ với cái thành tựu cỏn con của ngươi thì ta không làm gì được sao?

Lại tiến lên, linh lực cuồn cuộn của hắn phủ khắp bầu trời, khiến cho không gian khu vực này tối sầm đi.

- Long Ma Tráo!

Linh lực xám tro bao trùm khắp nơi, hình thành một cái lồng phạm vi rộng đến mấy ngàn trượng, khiến cho Mục Trần không thể nào thoát ra ngoài.

"Gràoo! Gràoo!"

Thình lình có tiếng rống kinh thiên đầy ma lực làm cho thân thể Mục Trần cảm thấy nặng nề thêm rất nhiều.

Ma Long Tử trừng mắt lành lạnh, vươn tay ra chụp lại:

- Long Ma Thủ!

"Ầm!"

Một vị trí nào đó trên bầu trời đột nhiên xuất hiện bàn tay phủ đầy long lân khổng lồ, sức mạnh bạt sơn đảo hải.

Long thủ khổng lồ vỗ xuống Mục Trần, khí thế hung hăng đè bẹp đối thủ.

Linh lực cả Mục Trần cũng lập tức bùng phát, hóa thành vô số vì sao sau lưng hắn, ba con quái thú thành hình tức khắc, mang theo ánh sao lấp lánh huyền bí.

Tứ Thần Tinh Túc Kinh, Bạch Hổ thần ấn! Huyền Vũ thần ấn! Chu Tước thần ấn!

Trong tiếng thú gầm rống vang vọng, ba con thần thú xông lên chống đỡ công kích long thủ đáng sợ!

"Ầm!"

Trong tiếng va chạm mãnh liệt kinh thiên, linh lực cuồng bạo mang theo kình phong bùng nổ, Mục Trần bị đánh văng đi cả nghìn thước, khí huyết đảo lộn, sắc mặt khó coi. Chân chính giao đấu với Ma Long Tử mới cảm nhận rõ được sự cường hãn của hắn, khó trách Trầm Thương Sinh cũng chống không nổi.

Mục Trần nhìn lên, nơi không trung kia, Ma Long Tử nhẹ nhàng bước trên khí kình va chạm, sắc mặt hờ hững, tay bối sau lưng. Vụ nổ khi nãy chẳng hề ảnh hưởng đến hắn.

- Hóa Thiên cảnh hậu kỳ cũng đỡ được một kích khi nãy, ta có lời khen đấy.

Ma Long Tử hờ hững nhìn đối phương đang thở dốc, thản nhiên cất tiếng.

Mục Trần vẫn bình tĩnh, bàn tay giấu trong áo bào hơi run run (LTC: sao lúc đánh nhau với anh NG bị rách te tua hết rồi mà ta??), không gian quanh thân dường như hơi dao động.

- Bạch Long Chí Tôn dù sao cũng từng là người trong Long Ma Cung, bây giờ ngươi có cơ duyên tu luyện Đằng Long Thuật, xem như có chút quan hệ với Long Ma Cung chúng ta. Nếu ngươi vứt bỏ tất cả, giết đám này đi thì ta sẽ bỏ qua và cho ngươi gia nhập Long Ma Cung, tiền đồ sáng lạn gấp trăm lần ở Bắc Thương linh viện.

Ma Long Tử đột nhiên cất tiếng dụ hàng. Nếu có thể lôi kéo Mục Trần vào Long Ma Cung, thì thật sự mặt mũi Bắc Thương linh viện có lẽ sẽ hoàn toàn mất sạch, đả kích như thế còn đáng hả hê hơn cả giết sạch bọn họ.

- Một thế lực cùn sứt mẻ bị Bắc Thương linh viện chúng ta đuổi chạy như vịt mà còn đem ra khuyên hàng ta ư?

Mục Trần châm chọc.

- Rượu mời không uống, vậy hôm nay ngươi và bọn nó đều nằm lại Tây Hoang thành này đi!

Ma Long Tử lạnh giọng trở lại, linh lực hội tụ thành hai con ma long khổng lồ bên cạnh. Hai con rồng gầm lên, lao tới Mục Trần.

Long ảnh lại xuất hiện, Mục Trần cấp tốc lui gấp, đôi mắt đen thâm thúy lại trở nên trong suốt, tay kết ấn.

"Ầm!"

Không gian chấn động, hào quang sáng rực, linh lực từ đâu ùn ùn hội tụ lại.

Một tòa linh trận khổng lồ hình thành trong chớp mắt. Hai đóa sen khổng lồ xoay vần, dao động linh lực khiến người ta thót tim run sợ.

- Yêu Liên Đồ trận!

Mục Trần lẩm bẩm, mắt lạnh băng hất tay tới trước, linh trận khổng lồ lập tức vận hành.

Gã áo xanh đứng trong đại điện kia lại kinh ngạc ra mặt, linh trận này đã đạt tới trình độ cấp 5, chẳng lẽ tên nhóc con kia lại còn là một Linh Trận sư cấp 5 sao?

Linh Trận sư cấp 5 trẻ tuổi như vậy?

Tên thiếu niên kia cực kỳ không đơn giản, nhưng chẳng biết đối mặt Ma Long Tử quá ư hung ác, hắn có thể kiên trì được bao lâu....

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện