Đại Chúa Tể

Đấu Liễu Ảnh


trước sau

Cửu Thiên Thang tầng thứ hai.

"Uỳnh!"

Cước kình như một ngọn roi chùy công kích Liễu Ảnh, khiến mọi người ngạc nhiên ra mặt. Không ai ngờ Mục Trần chẳng nói chẳng rằng trực tiếp ra tay tấn công trước.

- Tiểu tử thú vị!

Đổng Uyên mỉm cười, hứng chí xem diễn biến. Hắn cũng muốn biết xem thiếu niên Thông Thiên cảnh sơ kỳ lấy đâu ra dũng khí mà khiêu khích Liễu Ảnh như vậy.

Hạ Du Nhiên nắm chặt tay, mặt lo lắng. Lúc nãy Mục Trần cường hoành xông ải Thanh Hổ, nhưng Liễu Ảnh hoàn toàn vượt trội đám người kia. Tên đó rất đáng ghét nhưng lại đã vượt qua thân thể nan.

Dù vậy lúc này nàng có lo hơn cũng chẳng ích gì, Mục Trần muốn vững vàng trụ lại trên này thì phải chứng minh hắn đủ tư cách, bằng không thì cho dù nàng có ủng hộ cũng sẽ trở thành tâm điểm cho mọi người công kích, chẳng có tác dụng gì tốt.

- Mục Trần... lần này chỉ có thể dựa vào chính ngươi thôi!

Hạ Du Nhiên nhủ thầm trong lòng.

Nếu hắn có thể kinh sợ Liễu Ảnh, thì sẽ chân chính đủ tư cách chia phần tẩy lễ lực. Bằng không thì phải ngoan ngoãn rời khỏi tầng hai.

Liễu Ảnh nhếch môi cười dữ tợn, lạnh lùng nhìn Mục Trần:

- Nghe nói sức mạnh cơ thể của ngươi tốt lắm à?

Lời vừa dứt, hắn vung trảo như ưng, đầu ngón tay lóe lên những tia sáng lạnh lẽo, kình phong sắc bén cấu vào đùi Mục Trần.

Trảo phong cắt qua, những tiếng gió vang lên để lại dấu vết không gian bị cắt xé.

Mục Trần nheo mắt, đột nhiên đập tay trên không, xoay tròn thân hình, cước kình hùng phong như chớp giật đá liên hồi vào trảo kình của Liễu Ảnh.

"Bốp! Bốp!"

Trảo phong gào thét, cào xé đỡ lấy từng cước ảnh. Bất chợt trảo hóa thành quyền, một đấm mạnh mẽ nện vào lòng bàn chân.

"Chát!"

Thân hình Mục Trần run rẩy văng ra một đoạn.

Mục Trần vừa hạ xuống, chân giậm mạnh xuống bình đài, thân hình hóa thành tàn ảnh lướt đi.

"Xẹt xẹt!"

Trên thân thể hắc lôi lóe ra, hai đạo lôi văn hiện lên trên ngực, sức mạnh cuồn cuộn lan trong từng thớ thịt, bất ngờ bùng nổ.

Quyền đánh ra đơn giản không hoa mỹ, linh lực hắc ám ào ạt như thủy triều, huyết tinh sôi trào, sức mạnh cường hãn.

Không khí nổ tung, quyền theo đó lướt tới áp bức.

Uy thế áp lực mạnh mẽ khiến đám người đang đứng an tĩnh dưới tầng ba kia cũng cảm thấy tim đập thình thịch. Quyền kình của Mục Trần lúc này càng mạnh mẽ hơn, hắn định ngạnh đấu với Liễu Ảnh? Tên kia đã vượt qua thân thể nan rồi, sức mạnh cơ thể thì những người có tu luyện thần quyết luyện thể cũng khó sánh được.

- Không biết trời cao đất rộng, ta sẽ cho ngươi thấy thế nào là sức mạnh cơ bắp!

Liễu Ảnh cười khẩy, thân thể toát ra những ánh sáng u ám, nhìn như sắt thép đúc thành. Hắn xông tới, tay thẳng như thương, quyền mạnh như sấm, đấm thẳng vào đầu quyền của Mục Trần.

"Uỳnh!"

Hai đấm đối chọi, bề mặt bình đài bằng đá cứng nhưng lúc này lại lượn sóng như nước, rồi nhanh chóng hóa thành bụi phấn.

Lực trùng kích lan tỏa ra xung quanh, Mục Trần run rẩy lùi lại, mỗi bước lui đẩy đi dư kình khiến cho không khí cũng bị chấn vỡ, lát sau mới ổn định lại được thăng bằng, gương mặt nghiêm trọng vô cùng.

So với Mục Trần, Liễu Ảnh chỉ lùi về một chút, nhưng sắc mặt cũng không mấy vui mừng đắc ý, mà lại càng thêm âm u ngoan độc. Hắn biết dù đối chiến vừa rồi mình chiếm thượng phong nhưng cũng chưa đả thương được Mục Trần, mà quyền vừa nãy thừa sức đánh gãy tay một gã Thông Thiên cảnh hậu kỳ.

Thân thể của đối thủ quả nhiên dũng mãnh, không yếu hơn hắn bao nhiêu. Xem ra tên kia tu luyện thần quyết luyện thể rất ư cao cấp.

Mục Trần xoa xoa nắm đấm, lạnh lẽo nhìn qua Liễu Ảnh. Sau khi vượt qua thân thể nan, sức mạnh cơ bắp lại cường hãn đến vậy sao, còn cao hơn cả nhị văn lôi thể, khó trách những cường giả Thông Thiên cảnh căn bản không đủ sức đối phó.

May mà hắn đột phá Lôi Thần Thể kịp lúc, bằng không đem ra so đấu chắc chỉ có nước chạy như vịt.

- Thân thể quả nhiên đáng gờm, vừa nãy ngươi đánh lui Thanh Hổ nhờ vào ưu thế này chăng? Bất quá, ngươi nghĩ ta chỉ biết dùng cơ bắp thôi sao?

Nói dứt lời, linh lực cường đại từ cơ thể hắn bùng phát, uy áp mạnh mẽ bao phủ khiến không ít người biến sắc.

Liễu Ảnh chẳng cho Mục Trần nhiều thời gian suy nghĩ phản ứng, lập tức xông lên, lăng không chụp một trảo. Linh lực xám tro như mũi tên bắn tới hướng vào những yếu huyệt trên người Mục
Trần.

"Gràooo!"

Long ảnh xuất hiện, thân hình Mục Trần phốc một tiếng biến mất tăm.

Những tia linh lực xám tro xuyên thủng tàn ảnh hắn để lại, lập tức xé nát nó ra.

Một kích thất bại, Liễu Ảnh vung tay lên, những cái bóng khác từ cơ thể hắn bay lên trời, phô thiên cái địa ập xuống như cơn mưa tên che mất ánh sáng.

- Xem ngươi chạy nhanh đến đâu!

Liễu Ảnh cười gằn, hạ tay xuống, vũ tiễn ngập trời ập xuống, phạm vi công kích cực lớn, thanh thế đáng sợ khiến người ta run rẩy.

Liễu Ảnh chân chính ra tay, thực lực mạnh mẽ khiến Mục Trần thấy rõ áp lực rất lớn, đối thủ mạnh mẽ như thế rất khó giải quyết.

Mưa tên sắc bén dị thường, như kiếm khí lại mang thêm vẻ âm u đáng sợ, hắn không dám coi thường.

Mục Trần hít sâu một hơi, hai tay hợp lại, linh lực hắc viêm bừng cháy, trong một tiếng chuông ngân hóa thành một tòa hắc tháp to lớn bảo vệ lấy thân thể hắn.

"Keng keng!"

Mưa tên bắn vào cự tháp khiến nó hơi rung chuyển, những vết ngấn dày đặc hiện ra trên thân tháp, thế nhưng lực phòng ngự cường hãn của nó lại tỏ ra rất chắc chắn trước công kích diện rộng thế này.

Chiến đấu dữ dội trên cao khiến tình hình bên dưới tạm lắng xuống, hầu hết mọi người đều đang kinh ngạc chăm chú quan sát tình hình cường giả đỉnh cấp chiến đấu trên kia. Nhiều kẻ cực kỳ kinh ngạc khi Mục Trần khiến Liễu Ảnh phải tung ra công kích đáng sợ như thế, vậy mà vẫn bình an vô sự trước thế công đang sợ mà thậm chí đừng nói Thông Thiên cảnh sơ kỳ, cho dù là Thông Thiên cảnh hậu kỳ cũng khó mà đỡ nổi.

Tên nhóc Bắc Thương linh viện cũng khá độc đáo.

Liễu Ảnh mặt mày âm u, sát khí bạo tăng, ba lần bốn lượt chưa giải quyết được Mục Trần khiến hắn bắt đầu thấy nôn nóng.

Trên bầu trời, hắc tháp chậm rãi biến mất, Mục Trần lại xuất hiện, ánh nhìn đối với Liễu Ảnh càng thêm lạnh lẽo.

- Bằng vào tốc độ chạy trốn của thỏ và cái mai cứng của rùa thì cũng chẳng ai cho phép ngươi đứng chỗ này.

Liễu Ảnh lạnh lùng mỉa mai.

Mục Trần nhếch miệng cười, chẳng đáp lời, tay kết ấn. Linh lực trong cơ thể lại bùng lên, ấn pháp biến ảo, không gian sau lưng lóe lên những vì tinh tú.

"Gràooo!"

Bạch hổ bước trên sao trời, huyền vũ cưỡi sóng xuất hiện, chu tước gọi bão lửa hừng hực, hư ảnh ba thần thú toát ra dao động kinh người.

- Ô hô? Rốt cục cũng định công kích à? Bất quá nếu chỉ có như vậy, thì ngươi phải chịu mất mặt rồi.

- Vậy ư?

Mục Trần cười, tay lại kết ấn dị dạng huyền ảo, lạnh lùng lên tiếng:

- Thế này nữa thì sao?

"Gràooo!"

Tiếng rồng gầm rú kinh thiên từ trong tinh tú vang vọng, linh lực hùng hậu hội tụ thành một con cự long xanh biếc, uốn lượng chiếm cứ một vùng trời, uy áp thần thánh tỏa ra áp bức thiên địa.

Như thần long hạ phàm!

Tứ Thần Tinh Túc Kinh, Thanh Long thần ấn!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện