Sát khí ngập trời, ào ào ập tới đôi tình nhân bé bỏng trên không trung.
Đối mặt áp lực của một cường giả Chí Tôn chân chính, cả hai chẳng hề tỏ
ra sợ hãi, khiến nhiều người cũng thầm tán thưởng mà tiếc nuối.
Mục Trần đã cảm nhận được nguy cơ trí mạng trong tình huống này,
thật lúc trước chiến đấu với Ma Hình Thiên còn sung sướng hơn nhiều, đối thủ trước mặt hoàn toàn không thể dùng từ đẳng cấp để so sánh nữa.
Tuy Phủ Hoàng Long Chí Tôn chỉ là Chí Tôn nhất phẩm, nhưng như thế
là đủ. Có là mấy phẩm thì việc nghiền nát Mục Trần cũng là chuyện trở
bàn tay.
- Nàng...
Mục Trần nghiến răng ra hiệu với Lạc Li, ý bảo nàng phải rời khỏi đây.
Nhưng chưa kịp nói ra, Lạc Li đã trừng mắt nhìn lại, vẻ giận dữ vô
cùng. Nhưng nàng không nói gì cả, cũng đủ làm Mục Trần lạnh người.
Mục Trần le lưỡi, vội nắm lấy tay nàng:
- Thôi thôi, ta sai rồi! Chúng ta ở cùng nhau, quản cái gì mà Chí
Tôn, chém trước nói sau. Nhưng mà tình hình bây giờ quá phức tạp, nàng
phải vâng lời ta!
Lạc Li chưng hửng, rồi cũng gật đầu. Tính cách
của nàng cũng không phải ương bướng cứng đầu, nhưng thật sự lại không
muốn Mục Trần xem nàng như con búp bê ở bên cạnh, rồi một mình xông pha
núi đao biển lửa, thật càng nhìn chỉ càng khiến nàng đau lòng. Cục diện
hiện tại đâu cần hắn nói, nàng đã nhìn ra từ trước nó bất lợi thế nào
rồi.
- Phủ Hoàng Long Chí Tôn quá mạnh, nhưng cũng vì lý do đó mà chúng
ta sẽ có một chút cơ hội. Cường giả cấp bậc này thật sự khi ra tay đánh
chúng ta sẽ không thể nào ngay lập tức sử dụng sát chiêu Chí Tôn chân
chính, chúng ta sẽ nắm lấy điểm yếu này.
Mục Trần mắt lóe sáng, nói nhỏ vào tai Lạc Li:
- Ta sẽ ra tay trước, nàng có Lạc Thần Kiếm. Đến khi ta tạo ra một
cơ hội, thì nàng phải tận dụng triệt để. Nhớ kỹ! Chỉ có một cơ hội, nếu
không tận dụng được thì....
Lạc Li nghiến răng ken két, Mục Trần lại giành phần nguy hiểm nhất
cho hắn, nhưng nàng không lên tiếng phản đối, vì trong hai người, thứ có thể uy hiếp được Phủ Hoàng Long Chí Tôn chỉ có Lạc Thần Kiếm của nàng.
Đại Tu Di Ma Trụ trong cơ thể Mục Trần rất lợi hại, nhưng đó là khi hắn
phải sử dụng được hết uy lực của nó kìa, còn đằng này....
- Cẩn thận đó!
Lạc Li thì thầm căn dặn.
Mục Trần gật đầu, không nói thêm gì. Phủ Hoàng Long Chí Tôn cũng tỏ
ra không gấp gáp, từ tốn nhìn hắn. Ánh mắt hắn đối lại, lóe lên. Nếu đến cuối cùng vẫn xui xẻo, thì có lẽ phải gọi Cửu U dậy, cho dù có làm gián đoạn tiến hóa của nàng, nhưng vẫn còn tốt hơn là cả ba đều chết vô lý ở đây.
- Bàn tính xong chưa vậy?
Phủ Hoàng Long Chí Tôn cười nhạt, giọng lưỡi trêu chọc hai người,
dường như chẳng hề quan tâm Mục Trần và Lạc Li có kế sách gì, dáng vẻ
giống như thợ săn đã bắt được hoẵng con nằm trong bẫy. Thực lực Chí Tôn
khiến lão hoàn toàn làm chủ cục diện.
"Ầm!"
Lôi điện lẹt xẹt bắn ra, thân hình Mục Trần to thêm một xích, hai
lằn lôi văn phát sáng trên ngực. Cùng lúc đó cỗ hung sát lực bá đạo
khủng bố cũng ào ào bùng lên.
Mục Trần biết rõ hắn chênh lệch với Phủ Hoàng Long Chí Tôn vô cùng
lớn, không còn gì để mất, tất cả thủ đoạn đều phải thi triển ra hết.
Hạ Du Nhiên lo lắng quan sát hắn, lúc này nàng đã bay về cạnh cha mình là Hạ Thiên Viêm, nàng nói:
- Cha, Cửu Hạ thương hội không định hành động gì hay sao? Mặc cho
Long Ma Cung trấn áp Bắc Thương linh viện thì đối với chúng ta cũng đâu
phải là tốt?
Hạ Thiên Viêm liếc nhìn Mục Trần, hờ hững cười cợt:
- Ngươi lo lắng cho tiểu tử kia à?
Hạ Du Nhiên đỏ mặt quát lên:
- Đang nói chuyện đại sự đó!
Hạ Thiên Viêm thở ra:
- Lúc này vẫn chưa đến thời điểm. Long Ma Cung chuẩn bị chu đáo
khiến ta cũng phải cẩn thận, chỉ một chút sơ sẩy thì Cửu Hạ thương hội
cũng sẽ bị hủy diệt.
Hạ Du Nhiên trầm tư. Bắc Thương linh viện và Long Ma Cung là hai thế lực cấp bá chủ của Bắc Thương đại lục, Cửu Hạ thương bất quá cũng chỉ
là một trong những thế lực nhất lưu, hơn kém thật không nhỏ.
- Yên tâm đi, tiểu tử kia trong Thánh Linh Sơn xem như đã giúp ngươi một phen, ta không phải hạng người có ân không báo, đến lúc nguy cấp sẽ ra tay giúp hắn chạy thoát.
Hạ Thiên Viêm từ tốn lên tiếng.
Hạ Du Nhiên khẽ thở dài, cục diện hiện tại e rằng như thế đã là quá sức.
Mục Trần mạnh mẽ xông ra, Đại Tu Di Ma Trụ bắn lên trời, rồi lọt vào vòng tay của Mục Trần. Hắn múa ma trụ mang theo sát khí ngùn
ngụt quất
tới Phủ Hoàng Long Chí Tôn.
Lão ta nhếch mép hờ hững thản nhiên, chẳng thèm tránh né, vươn một tay ra, mặc cho ma trụ đánh tới.
"Uỳnh!"
Chấn động kinh khủng khiến không gian biến dạng, nhưng đó là không
gian phía trước bàn tay của Phủ Hoàng Long Chí Tôn, còn từ bàn tay hắn
trở về sau hoàn toàn yên tĩnh.
- Đại Tu Di Ma Trụ trong tay ngươi, thật đúng là phí phạm!
Phủ Hoàng Long Chí Tôn cười nhạt, lật tay đập mạnh vào ma trụ.
"Bang!"
Ma trụ bị một chưởng đánh văng vòng vòng. Mục Trần đang ôm ma trụ bị dư chấn ập vào người phun máu, nhưng hắn không lùi bước, ánh mắt như
điên dại tiếp tục xông tới, múa may ma trụ nện liên tiếp vào Phủ Hoàng
Long Chí Tôn.
"Bang! Bang!"
Phủ Hoàng Long Chí Tôn chẳng hề suy suyễn, chỉ dùng một tay đỡ lấy
công kích, mỗi lần ma trụ đánh vào tay lão lại vang lên những tiếng kim
loại va chạm kinh thiên. Những lúc đó, Mục Trần lại bị dư chấn làm cho
liên tiếp hộc máu, thấm đỏ cả quần áo.
Xa xa phía sau, Lạc Li tức giận nghiến răng muốn trẹo quai hàm, tay
siết càng lúc càng chặt Lạc Thần Kiếm, lằn máu đó vẫn tiếp tục chảy
xuống thân kiếm, khiến nó càng lúc càng trở nên đỏ thẫm hào quang. Một
huyết ấn xuất hiện trên thân kiếm, kiếm khí từ đó phát ra lạnh lẽo,
không gian xung quanh bị cắt xé liên tục.
"Bang!"
Mục Trần điên cuồng đánh loạn, nhưng càng đánh hắn lại càng trọng
thương, mọi người ai nấy đều chép miệng run rẩy. Cứ thế này thì chẳng
cần lão Phủ Hoàng Long ra tay, chỉ lực phản chấn cũng đủ khiến cho Mục
Trần chết tươi.
Còn Phủ Hoàng Long Chí Tôn thì tỏ ra đắc ý cười cợt, mặc tình cho
Mục Trần điên cuồng lao đến công kích, giống như con mèo đang nhếch mép
khinh bỉ con chuột trong nanh vuốt của nó.
"Ầm!"
Mục Trần dữ tợn hung hăng lại xông đến, Đại Tu Di Ma Trụ đập xuống lần nữa, hắn lại thêm một lần phun máu.
- Thôi được rồi...
Phủ Hoàng Long Chí Tôn cười nhạt, ánh mắt tàn khốc vô tình, hào
quang ngưng tụ trong lòng bàn tay, lão đập mạnh một chưởng vào Đại Tu Di Ma Trụ.
Bất ngờ ngay lúc tiếp xúc, ánh mắt Mục Trần lóe lên. Trong khí hải,
tờ Phong Ấn Hiệt phát sáng ánh tím rực rỡ, luồng sáng tím bắn ra cấp tốc chạy dọc theo Đại Tu Di Ma Trụ, lan qua bàn tay Phủ Hoàng Long Chí Tôn, chui tọt vào cơ thể lão.
Phủ Hoàng Long Chí Tôn đột nhiên sững người lại, vì lão cảm nhận rõ
linh lực vô tận trong cơ thể đột nhiên biến mất, uy áp dữ dội cấp tốc
tiêu tan.
Dường như mọi năng lực của lão đã bị phong ấn!
"Uỳnh!"
Đại Tu Di Ma Trụ thừa thế đậo vào ngực Phủ Hoàng Long Chí Tôn, sức
mạnh kinh khủng trút ra vang lên một tiếng nổ. Người người sững sờ nhìn
thân thể Phủ Hoàng Long Chí Tôn bay bay trên trời cao.
- Lạc Li!
Mục Trần cổ tay tóe máu, đau đớn khổ sở gào lên một tiếng.
Người con gái đằng xa phóng lên trời, trường kiếm đã hóa thành màu đỏ tươi của máu, ấn ký màu đỏ lặng lẽ chui vào thân kiếm.
"Xoẹt!"
Một tiếng kiếm ngân vang lên, kiếm kình đâm thẳng tới.
Huyết quang chói mắt bắn ra nhanh hơn cả điện xẹt, chẳng hề nương
nhẹ đâm vào người Phủ Hoàng Long Chí Tôn vừa bị Mục Trần đánh bay.
"Uỳnh!"
Những thủ lĩnh khắp nơi trong khu vực này chỉ còn biết ngoác to cái mồm.