Mục Trần run rẩy nhìn vị vực chủ đại nhân đang hừng hực lửa chiến.
Không ngờ cô nàng loli này cũng thừa điên cuồng, thế lực khác lo chết
lo sống tìm đường tồn tại sau Đại Thú Liệp chiến, còn đối với nàng lại
có vẻ như mong chờ hồi chiến tranh đến mau chóng.
Nhưng mấy
thế lực cực hạn khác nào phải cừu non dễ xơi, toàn bộ đều là những kẻ
hùng mạnh khiến cả Bắc giới run rẩy chỉ bằng một cú giậm chân.
Đại Thú Liệp chiến chưa nổ ra, hắn đã mơ hồ ngửi được mùi máu, chẳng
biết lần này sẽ có thế lực nào trong số những bá chủ hùng cứ một phương
bị kẻ khác xâu xé xơi tái.
Nhưng bất kể là ai, kết quả đó sẽ
làm Bắc giới rung chuyển mạnh, lãnh thổ cũng như kho báu đó chính là thứ bất kỳ ai cũng thèm thuồng.
Chiến ý hừng hực trong mắt Mạn Đà La dần dịu đi, ánh mắt nhìn sang Mục Trần mỉm cười:
- Ngươi biết Thượng cổ Thiên Cung không?
Ngay khi nghe đến cái tên đó, Mục Trần giật mình chấn động, kinh hỉ nhìn Mạn Đà La, tim đập bắt đầu gia tốc.
Hắn đi cùng Cửu U đến Thiên La đại lục, mục đích ban đầu chẳng phải chính là Thượng cổ Thiên Cung kia sao?
Thượng cổ Thiên Cung, nơi có manh mối lấy được những trang khác của bộ Bất Hủ Đồ Lục, giúp cho Đại Nhật Bất Diệt thân tiến hóa!
-
Coi bộ ngươi đến Thiên La đại lục cũng chính vì Thượng cổ Thiên Cung.
Không cần phải ngạc nhiên vì sao ta biết, ngươi đã có được Đại Nhật Bất
Diệt thân, hẳn cũng phải biết vài thông tin có liên quan, mà Thượng cổ
Thiên Cung kia lại chứa vật ngươi rất muốn có.
Mạn Đà La cười nhạt
Mục Trần lập tức trở nên cuồng nhiệt, hít thở gấp gáp. Cả năm này hắn
rất muốn thu thập thông tin Thượng cổ Thiên Cung, nhưng rốt cuộc chẳng
biết gì cả. Việc hôm nay cho thấy hắn đến Thiên La đại lục là hoàn toàn
chính xác.
- Ngươi biết Thượng cổ Thiên Cung ở đâu?
Mục Trần nhìn Mạn Đà La, run run hỏi nhỏ.
Mạn Đà La hồng nhếch mép cười:
- Thượng cổ Thiên Cung đúng là ở Thiên La đại lục, nhưng không ai biết rõ ràng nó ở đâu cả. Ta đoán hẳn là nằm trong một không gian độc lập,
bị cường giả hùng mạnh dùng thực lực phong ấn chặt rồi.
- Ngay cả Địa Chí Tôn như các ngươi cũng không thám tra ra được?
Mục Trần kinh ngạc.
Mạn Đà La càng cười nhiều hơn:
- Thượng cổ Thiên Cung ở thời kỳ xa xưa cũng là một thế lực lừng lẫy,
chủ nhân của nó cũng là cường giả đỉnh cấp, những phong ấn của hắn bố
trí, Địa Chí Tôn có khả năng dò xét được hay sao?
Mục Trần lúng túng, cảm thán vô cùng. Đúng là núi cao vẫn có núi cao hơn.
- Dù không biết rõ Thượng cổ Thiên Cung tồn tại nơi nao, nhưng Vẫn Lạc chiến trường kia đã từng có một vị siêu cường giả của Thượng cổ Thiên
Cung ngã xuống tại đó, có lẽ sẽ có chút manh mối chăng.
Mục
Trần mừng rơn, dù rằng có thể tin tức kia cũng mơ hồ chẳng rõ ràng,
nhưng ít ra vẫn tốt hơn thấy bói xem voi, mục tiêu chính của hắn vẫn là
tìm kiếm những trang Bất Hủ Đồ Lục ở Thiên La đại lục này.
Mục Trần biết rõ, con đường cường giả cái thế của hắn sẽ dễ dàng hơn khi hắn tìm được đủ bộ Bất Hủ Đồ Lục.
Để một ngày kia hắn sẽ tiến hóa hoàn toàn Đại Nhật Bất Diệt thân trở
thành Vạn Cổ Bất Hủ thân, trở thành cường giả danh chấn tứ phương Đại
Thiên thế giới.
Đến lúc đó, Lạc Thần tộc hay là tộc nhân thần bí của mẫu thân, hắn sẽ không cần phải kiêng kỵ nữa!
- Xem ra Vẫn Lạc chiến trường cũng nên đi một chuyến.
Mục Trần lẩm bẩm. Dù cho có lấy được thông tin Thượng cổ Thiên Cung hay không, hắn cũng phải thử xem một lần.
Vẫn còn đến 2 tháng nữa, Mục Trần tranh thủ huấn luyện Cửu U Vệ đồng
thời tranh thủ thời gian tu luyện. Đại Thú Liệp chiến là đại chiến quy
mô toàn Bắc giới, mọi thế lực cực hạn đều tham chiến, chắc chắn sẽ rất
kinh khủng.
Dù rằng thân phận Mục Trần hôm nay ở Đại La Thiên vực đã là cán bộ cao cấp, nhưng thực lực của hắn hiện tại thì khó mà
làm nên cơm cháo gì lớn trong màn đại chiến thế này.
Một khi
chiến tranh nổ ra, Mạn Đà La cũng không thể nào chăm lo hết tất cả mọi
người, hắn nhất định trước khí Đại Thú Liệp chiến khai màn, tận khả năng tăng cường củng cố thực lực.
Mới đột phá Chí Tôn tứ phẩm,
linh lực cơ thể còn phiêu phù, không thích hợp để tiếp tục tăng cấp, hắn cần phải củng cố nền tảng linh lực tứ phẩm trước. Do vậy muốn tăng thực lực phải tính đến vấn đề khác.
Ví dụ như, tu luyện Long Phượng Chân Kinh.
Một nơi bí mật nào đó ở Cửu U cung.
Một hồ đá trống không, Mục Trần yên lặng ngồi xếp bằng bên bờ hồ, nhìn vào trong hồ đá, búng tay lấy ra 10 bình ngọc. Hoa văn trên bình ngọc
khá đơn giản, là một loại phong ấn để bảo tồn tinh huyết thần thú, tránh bị thất thoát linh lực cuồng bạo, dẫn đến nổ tung mất.
Mục
Trần tập trung, dù rằng đã có được thể chất huyền thoại Long Phượng thể, nhưng
hắn biết thành tựu bản thân chỉ ở mức sơ giai, nhiều lắm là tăng cường sức mạnh cơ thể thêm một tí, muốn có được sức mạnh như Chân Long
Chân Phượng thực thụ phải trả qua tôi luyện khó khăn gian nan nhiều.
Và đây chính là bước đầu tiên.
Mục Trần lột sạch áo quần, lộ ra thân hình không mấy cường tráng nhưng ẩn chứa sức mạnh kinh khủng, giữa ngực vào sau lưng là hoa văn Chân
Long Chân Phượng hiện rõ.
Mục Trần nhìn qua Long văn và Chân Phượng, đưa tay sờ nhẹ. Đồ văn phức tạp như một sinh vật còn sống.
(LTC: tưởng tượng.... long văn thì nhìn xuống là thấy, còn phượng văn, có lẽ cái cổ Mục Trần cũng phải na ná một con Rokurokubi - tra google
để biết thêm chi tiết)
Theo ghi chép trên Long Phượng Chân Kinh, Long Phượng thể phân ra 3 giai.
Nhất giai Kích Hoạt Chân Linh
Nhị giai Hóa Hình
Tam giai Long Phượng Hiện Thế.
Đồ văn trên ngực và lưng Mục Trần có lẽ chính là Long linh và Phượng linh của Chân Long Chân Phượng.
Giai đoạn thứ nhất này cần rất nhiều năng lượng tinh huyết thần thú để kích hoạt chân linh long phượng, tạo cho Mục Trần sức mạnh cường đại.
Một khi chân linh hoàn thành kích hoạt, thì sẽ đến Hóa Hình. Lúc đó
long phượng văn có thể thoát khỏi cơ thể, thiên biến vạn huyễn, bắt đầu
phô bày sức mạnh chân chính của Chân Long Chân Phượng.
Còn giai đoạn Long Phượng Hiện Thế... nói thiệt là chỉ cần đọc chữ cũng biết nó có ý gì rồi.
Mục Trần thở ra một hơi, ánh mắt chằm chằm nhìn đồ văn, rồi búng ngón tay bắn một tia linh lực phá nát một bình ngọc.
Bình ngọc vỡ ra, những giọt máu rơi xuống. Càng rơi, những tiếng động dữ dội càng vang lên rõ rệt như sóng lớn vỗ bờ.
Giọt máu cuối cùng rơi xuống hồ đá rỗng, ngay sau đó hình thành một huyết trì đầy ắp đỏ au.
Linh lực cuồng bạo cùng với huyết tinh nồng nặc cả vùng, sự bá đạo của nó nhanh chóng ăn mòn hồ đá, nhưng cũng may Mục Trần chuẩn bị chu đáo,
dùng chất liệu đặc biệt dựng thành hồ, nên không bị tinh huyết hủy mất.
- Tinh huyết Viễn Cổ Cửu Đầu Xà...
Mục Trần cảm thán lẩm bẩm. Chỉ là mười giọt tinh huyết đã có thể hóa
thành ao máu, Cửu Đầu Xà thật không hổ danh thứ hạng của nó trên Thần
Thú bảng.
Tinh huyết thần thú không hề được luyện hóa tinh
chế gì cả sẽ rất bá đạo và hung hãn. Đó cũng chính là điều mà Mục Trần
cần, tinh huyết nguyên thủy nhất sẽ kích hoạt được Long linh Phượng
linh.
Và quá trình đó đương nhiên là đau khổ.
Mục Trần nhìn vào huyết trì cuồn cuộn, tay nắm lại, không do dự lột sạch quần áo nhảy vào huyết trì.
(LTC: hình như ở trên lột hết rồi mà nhỉ...)Huyết trì bồng bềnh bắn lên, Mục Trần xếp bằng dưới hồ kết ấn, những
dòng máu đỏ hình thành xoáy nước, tâm xoáy chính là vị trí hắn đang
ngồi.
Những tiếng xoáy nước rít lên dữ dội, tinh huyết cuồn cuộn thành một con rắn chín đầu nho nhỏ, lao vào cắn xé thân thể hắn
Mục Trần run lên kịch liệt, đau đớn vô cùng như bị... kiến cắn, làm cho mặt hắn trắng bệch ra.
Nhưng đau đớn dữ dội như thế cũng không làm hắn mất tỉnh táo, ngược
lại còn hít sâu một hơi, múa ấn pháp theo bài múa đã chép trong Long
Phượng Chân Kinh.
Ngay lúc đó, long văn trên ngực, phượng văn trên lưng cùng lúc sống dậy, những đốm sáng bay ra cùng với thanh âm
long ngâm phượng khiếu, khiến cho con Cửu Đầu Huyết Xà bị chấn nát, chảy vào da Mục Trần, chui vào long phượng đồ văn.
Tinh huyết Viễn Cổ Cửu Đầu Xà bá đạo tuyệt luân, nhưng đối diện Chân Long Chân Phượng vẫn còn kém một bậc.
Dù vậy Mục Trần vẫn biết thần huyết luyện thể cũng chỉ mới bắt đầu.