-Này Hằng nhi tại sao lại phát động cái nhiệm vụ khó nhằn kiểu này thì sao mà làm? , tu vi nàng là Hợp Thể nha , là Hợp Thể đó ..
Trần Phong hơi do dự , làm bầm lầu bầu hỏi thăm .
Do Hệ Thống căn cứ theo tâm tình của công tử mà phát động , với lại hoàn thành nhiệm vụ có thể giúp ích được công tử sau này
Hằng nhi rất kiên nhẫn mà giải thích .
-Ngoài hợp thể song tu ra cũng có cách khác mà đúng không? Hắn vẫn chưa hết hi vọng mà tiếp tục dò hỏi .
-Dùng cách nào cũng được miễn là giúp nàng giải độc thành công , là hoàn thành nhiệm vụ .
Lúc này Thanh Nguyệt Tâm nàng cảm thấy như bị ai đó theo dõi , Hồn Lực phóng ra ngoài phát hiện Trần Phong đang có bộ mặt quẫn bách đứng dưới một gốc cây cách đó khá xa . Nàng lạnh lùng quát lên .
-Là ai , mau đi ra là nam nhân trốn trốn tránh tránh có mặt mũi gì?
Nghe tiếng quát Trần Phong giật mình , nhìn thấy Thanh Nguyệt Tâm dáng vẻ thống khổ , khuôn mặt đỏ bừng phát sốt , hắn cũng không muốn nhìn nàng thống khổ lấy hết dũng khí ưỡn thẳng sống lưng hiên ngang bước ra .
-Ta hay là có thế giúp gì cho ngươi ?
Thanh Nguyệt Tâm nhìn Trần Phong từ từ bước lại gần cách nàng một trượng khoảng cách , nàng ánh mắt lạnh xuống nhìn Trần Phong như một người chết , từ từ kéo áo lên trong con ngươi mang theo một tia sát ý .
-Ngươi đã nhìn thấy tất cả ?
-Ta cái gì cũng không thấy .
Trần Phong hơi tức giận , nữ nhân này vừa thấy mình liền chất vấn còn mang theo sát khí , đã có ý tốt giúp nàng không cảm ơn thì thôi còn muốn giết người diệt khẩu . Đúng là ngông cuồng tự cho là đúng , nếu không có nhiệm vụ gặp nữ nhân loại này , hắn đã quay đầu bỏ đi .
Thanh Nguyệt Tâm vẫn như cũ dùng ánh mắt chết người nhìn hắn hỏi
-Ngươi là ai , vì sao lại trốn tránh mà nhìn trộm nơi này ?
-Ta chỉ đến nơi này hái thuốc , trong lúc vô tình đi ngang qua thấy ngươi có vẻ thống khổ , ghĩ cách giúp một phen nhưng chưa có kết quả đành đứng đó thôi , nếu ngươi không cần hiện tại ta liền đi .
Trần Phong cũng là lạnh lùng nói , nhưng trong tâm lại rủa thầm "mẹ nó, ngươi không phải lạnh lẽo sao, lão tử cũng lạnh cho ngươi xem cùng lắm mất một cái tiểu cảnh giới còn ngươi mất cả đời tu hành .
-Bây giờ ngươi đã nghĩ ra cách làm sao giúp ta chưa ?
Thấy hắn có vẻ tức giận , Thanh Nguyệt Tâm thầm nghĩ mình cũng hơi quá đáng nên thu hồi sát khí nhẹ nhàng hỏi.
-Vừa nghĩ ra một cách , ta dùng thân thể ta để giúp ngươi thế nào ? haha ý tưởng không tồi chứ?
Trần Phong thấy nàng đã thỏa hiệp cười nói .
-Chuyện này không buồn cười chút nào! Nàng vẫn như cũ giữ nguyên lạnh lùng .
-Mặc kệ ngươi tin hay không tin , ta chỉ là muốn giúp ngươi mà thôi , cũng không muốn nhìn thấy một đại mỹ nhân phải hủy cả đời a . Nhưng mà ngươi phải đảm bảo giữ bí mật nếu mà thành công .
Vừa nói hắn triệu hồi ra Lôi Đình Chân Hỏa quơ qua quơ lại trước mặt nàng .
-Đây là hỏa gì , có thể giúp ta sao? Thanh Nguyệt Tâm cảm nhận được ngọn lữa khủng bố cũng đã tin lời Trần Phong có thể giúp đỡ mình .
-Đó là đương nhiên ,nhưng chắc chỉ có 50% cơ hội , nào đến đây cho ca ôm một cái rồi truyền hỏa diểm vào trong cơ thể ngươi .! Trần Phong cũng đã biết đôi chút tính cách của nàng nên liền đùa giỡn .
-Nếu ngươi có thể cứu ta , Thanh Nguyệt Tâm này thiếu ngươi một món nhân tình , nếu ngươi có tâm tư khinh bạc chiếm tiện nghi ta sẽ giết ngươi .
Thanh Nguyệt Tâm vẫn lạnh lùng nói , cao ngạo mà nhìn Trần Phong sát khí phóng ra bốn phía .
-Yên tâm đi , ta đây anh tuấn hào hoa phong nhã , là một cái chính nhân quân tử tâm tư vô cùng thuần khiết .! Trong lòng hắn bồi thêm một câu "trong tâm không chiếm , dùng tay hay các bộ phận khác chiếm cũng được chắc không sao nhĩ" .
-Hi vọng Lôi Đình Chân Hỏa có thể giúp ngươi giải độc đi .
Hỏa diễm trong tay Trần Phong bốc lên , một chưởng đánh vào đan điền Thanh Nguyệt Tâm , từng dòng tử sắc hỏa diễm theo cánh tay hắn tràn vào trong cơ thể nàng .
Chốc lát Thanh Nguyệt Tâm cảm thấy toàn thân thoải mái không ít , nhưng rất nhanh mất đi hiệu quả , độc càng phát tác càng nhanh .
Trần Phong giật mình rút tay về , nhìn xem vẻ mặt khó coi của Thanh Nguyệt Tâm , hắn biết là không ổn rồi .
-Xảy ra chuyện gì ?
-Ngươi đưa vào trong người ta loại hỏa diễm này , giúp ta có thể khôi phục thực lực nhưng độc phát tác càng lúc càng nhanh ta sắp không chống đỡ được .
Thanh Nguyệt Tam yếu ớt nói , nàng cũng không muốn cả đời làm người vô tri nhưng còn cách nào, lệ tuôn rơi mà xuống , nàng có thể cảm nhận từng dòng độc khí theo máu nàng chạy khắp cơ thể , cả người nóng bừng như lò lửa , nàng ngước mặt lên nhìn Trần Phong với đôi mắt đỏ ngầu , cắn răng làm ra một quyết định .
-Ta không chịu nổi nữa , ta sắp mất đi thần trí , ta ..ta muốn ngươi .