Lúc này Từ Vũ Hàn đã chết không thể chết lại , nhưng có thể thây sâu trong ánh mắt hắn còn mang theo vô cùng hoảng sợ , không cam lòng và khó tin nhưng tất cả đã không còn ý nghĩa , chết vẫn là chết .
-Không xong rồi , tiểu tử này gây ra đại họa
-Đúng đấy , người của Lâm Kiệt mà hắn cũng dám giết , xem ra hắn nhất định không sống đến ngày mai
-Lâm Kiệt công tử là đệ tử hạch tâm của Cự Kiếm Môn , tu vi Nguyên Anh hậu kì , nếu như cái chết chửa Từ Vũ Hàn khiến hắn nổi giận san bằng Thanh Hạ Thành thì nguy to
-Còn có thành chủ Từ Nhiên cực kỳ bao che cho con , hắn sẽ không tiếc đại giới mà giết người trẻ tuổi này
Cái chết của Từ Vũ Hàn khiến không ít người hiếu kỳ vây xem cảm thán , thế nhưng có những người thích xem náo nhiệt nhao nhao nghị lận . Nhưng cũng rất hả hê , tên Từ Vũ Hàn này ngày thường khi nam phách nữ , ngông cuồng tự đại nhưng hắn là người của Cự Kiếm Môn không ai dám chọc đến hắn , nếu đắc tội hắn chẳng khác nào tìm cho mình đau khổ hay sao
Nhưng hôm nay lại bị một người trẻ tuổi chém chết , đây cũng là một sự kiện khoái hoạt nhân tâm a .
-Con của ta a !
-Kẻ nào , kẻ nào dám giết con ta !!
Một tiếng rống giận dữ từ xa truyền tới , uy áp tỏa ra làm mọi người hít thở không thông , chốc lát sau trên không trung trước cửa đình viện của Cổ lão đầu xuất hiện một người trung niên
Hắn tầm khoảng 40 tuổi , mặc một bộ y phục xa hoa , nhưng trên thực tế hắn đã trên trăm tuổi , mái tóc dài đen tuyền đã điểm lưa thưa vài sợi bạc
Hắn là thành chủ của Thanh Hạ Thành , Từ Nhiên một tu sĩ Nguyên Anh trung kì cũng là một trong những cao thủ đứng đầu Lam Vân đế quốc , hắn từ trẻ đến giờ đã cưới rất nhiều thê thiếp , nhưng gần ba mươi năm trước hắn mới có một đứa con đó là Từ Vũ Hàn
Nên hắn hết mực yêu thương đứa con này , bao che khuyết điểm mặc hắn hung hăn càn quấy nhưng giờ phát hiện linh hồn bài vỡ vụn làm sao không giận . Hắn truy theo khí tức còn sót lại của con trai xuất hiện tại nơi này .
Từ Nhiên quan sát toàn trường thấy con trai nằm chết trên mặt đất , cổ bị vặn gãy , hắn từ trên không lao xuống ôm Từ Vũ Hàn vào lòng mà khóc rống .
-Là ngươi giết nhi tử ta?
Từ Nhiên quan sát toàn trường hắn nhìn về phía Trần Phong đứng ngạo nghễ cách đó không xa âm lãnh hỏi .
-Là ta , thế nào muốn vì nhi tử ngươi báo thù?
Trần Phong rất sảng khoái mà thừa nhận
Từ Nhiên nhìn về phía Cổ lão đầu đang phè phỡn hút thuốc lim dim mắt mở miệng nói .
-Cổ lão đầu , tên này giết nhi tử của lão phu? , nhi tử của lão phu chết ở nơi này ngươi nên cho ta một cái công đạo !
Hắn cũng biết lão đầu cũng thâm sâu khó lường , là Luyện Dược Sư nổi tiếng ở đây , hắn cũng biết Luyện Dược Sư là không dễ đắc tội , hắn muốn giết người trẻ tuổi trước mắt này báo thù cho con trai , nhưng mặt mũi Cổ lão đầu vẫn phải cho .
-Từ thành chủ , thứ lỗi lão già ta gần đất xa trời chỉ có một cuộc sống an nhàn , hôm nay lệnh công tử đến đây hò hét , không để bộ xương già này vào trong mắt , nên đã có người thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ , ta chỉ ngồi đây hưởng thụ một ít lạc thú của cuộc đời , ngài tới chỗ ta mà đòi công đạo thì nhầm địa phương rồi .
Cổ lão đầy vẫn ung dung ngồi trên ghế đung đưa tẩu thuốc , híp mắt nhàn nhạt nói
-Nói như vậy , ta đây chém tiểu tử này Cổ lão không ý kiến
Từ Nhiên khuôn mặt âm trầm lạnh lẽo nói , sát khí tỏa ra bốn phương tám hướng .
-Lão già ta đây sao dám có ý kiến , ngài là thành chủ cứ việc phóng ngựa mà làm , nhưng lão phu khuyên nhủ Từ thành chủ một câu , ân oán nên giải không nên kết hậu quả rất nghiêm trọng
Cổ lão đầu biết sức chiến đấu của Trần Phong khủng bố Nguyên Anh trung kì chưa chắc đã làm gì được hắn nên quyết định không nhúng tay vào . Còn tốt bụng đưa ra lời khuyên có tiếp thụ hay không là tùy vào Từ Nhiên rồi .
-Tốt nếu đã như vậy , tiểu tử dám giết nhi tử ta hôm nay ta phải bắt ngươi chôn cùng nó!
Từ nhiên nổi giận gầm lên một tiếng , tế ra một thanh kiếm trực tiếp xông về phía Trần Phong , toàn bộ lực lượng Nguyên Anh trung kì tràn ngập toàn trường .
-Trần tiểu tử , nếu tha được thì tha dù sao người ta cũng là một người cha bị mất con
Cổ lão đầu thở dài nói , hắn cũng đã từng là một người cha bị mất con , nên hắn hiểu cảm giác của Từ Nhiên lúc này , nhưng dung túng cho con làm bậy là cái sai của Từ Nhiên hắn không tiện can thiệp chỉ nói với Trần Phong
-Tiền bối không cần quan tâm , Hỏa hoạn đêm đông gió xuân thổi lại sinh , Diệt cỏ phải diệt tận gốc để tránh đêm dài lắm mộng
Trần Phong kiên định nói , hắn cũng không phải thiện nam tín nữ gì , tha hắn một lần lỡ đâu "tro tàn lại cháy" sử dụng âm mưu quỷ kế hãm hại người bên cạnh mình , nên phải bóp vỡ nguy cơ này từ trong trứng nước
Cổ lão đầu nghe Trần Phong ý quyết tâm trong lời nói , cũng chỉ biết lắc đầu thở dài
Tiếng nói vừa dứt Trần Phong cầm lấy Ám Dạ Phần Thiên Kiếm lao lên đối chiến với Từ Nhiên một chiêu cứng đối cứng
-Tiểu từ cuồng vọng , muốn chết! dám cùng lão phu liều mạng
...Keng...
Hai thanh kiếm chạm nhau tóe ra tia lửa bốn phía , Trần Phong ầm ầm lùi lại gần mười bước bàn tay run rẩy có cảm giác tê