Tiêu Ngọc Sương nghe hắn nói như vậy, thần tình trên mặt nhất thời liền biến đổi.
-Ta chết cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Nàng nhìn vẻ mặt của Trần Phong , biết rằng cơ hội sống sót của nàng gần như không có. Nhất thời cũng không cần ngụy trang nữa mà nghiến răng nghiến lợi nói, trong mắt ẩn chứa cừu hận cường liệt không gì sánh được.
-Có chết hay không thì ta cũng không chắc, còn phải coi vận khí của ngươi! Tuy ngươi tính tình không tốt, nhưng chung quy cũng đã bị ta làm rồi, trực tiếp giết ngươi thì không phù hợp với phong cách trạch tâm nhân hậu của ta! Buông tha cho ngươi thì cũng không hợp với tính cách sát phạt quyết đoán có thù tất báo của ta.
-Hắc hắc… thôi vậy đi , ta thu ngươi làm nha hoàn , bưng trà rót nước cho thê tử của ta , khi nào ta cần thì làm ấm giường là được ,nếu ngươi có biểu hiện tốt không chừng ta sẽ thả ngươi đi.
Khóe miệng Trần Phong lộ ra một nụ cười bỉ ối, chậm rãi nói , đồng thời dùng lực tiếp tục thảo phạt Tiêu Ngọc Sương ,bên trong nàng hút chặt lấy hắn , làm Trần Phong càng thêm kích thích , tốc độ nhấp nhả càng nhanh.
-Ưư… đừng…ta sai… rồi…hu hu chủ nhân tha cho nô tì đi.
Tiêu Ngọc Sương thoát lực cầu xin, nàng thật sự đã mệt lắm rồi, khoái cảm vô cùng vô tận từ cái phía dưới truyền lại , khiến nàng muốn ngừng mà không được , cơ thể vặn vẹo nghênh đón nhưng vẫn khóc lóc van xin , có thể nói là dục tiên dục tử.
Không được mấy phút, Tiêu Ngọc Sương ngất đi lần nữa , hai lần ba lượt tỉnh dậy, sung sướng và đau đớn cùng nhau kích thích, để nàng chỉ còn một ý nghĩ, thà chết rồi còn hơn bây giờ
Cuối cùng, không biết Trần Phong đã hưởng thụ cực lạc lần thứ mấy trên người nàng, hắn gồng mình một cái côn thịt trướng lên một vòng , rót từng dòng tinh hoa ấm nóng vào trong cơ thể nàng , giày vò cuối cùng cũng kết thúc.
Tiêu Ngọc Sương rất muốn bóp chết nam nhân đã không còn phòng bị trên người mình, nhưng mệt mỏi ùa tới, ý chí của nàng cũng không thể chống cự, lập tức ngủ mất.
Trần Phng phát tiết xong, cũng chìm vài giấc ngủ, con côn thị to lớn vẫn nằm lại trong cơ thể nàng không muốn rời đi.
Không biết qua bao lâu, Trần Phong tỉnh lại, thần thanh khí sảng,mắt nhìn mỹ nữ dưới người , nàng đúng là mỹ nữ cực phẩm , làm hắn muốn dừng mà không được , hắn ôn như vuốt ve mái tóc dài tán loạn dính bết vào nhau vì mồ hôi , càng nhìn xem càng ưa thích , hắn quyết định phải cải tạo nàng , từ nhỏ nàng đã bị không khí xung quanh ảnh hưởng , hắn tin tưởng mình sẽ có một ngày làm nàng cũng trở nên ôn nhu như nước.
Lúc Tiêu Ngọc Sương tỉnh lại, mạnh mẽ muốn bò dậy, nhưng trong tiểu huyệt đau rát ập tới, côn thịt của hắn vẫn còn nằm trong cái lỗ bé nhỏ đang sưng đỏ của nàng . Nàng liền phải nằm trở về, thân thể khẽ run rẩy, cảm giác mỗi một đốt xương toàn thân đều như muốn rã ra, phía dưới cùng trên ngực truyền tới từng trận đau âm ĩ.
Nàng trợn đôi mắt đẹp hung tợn nhìn Trần Phong , trong lòng tràn đầy giận dữ, lần đầu tiên của nàng mà lại bị cưỡng gian.
-Khi dễ một nữ nhân rất oai phong chứ gì!?
Nàng ủy khuất mà rơi hai dòng nước mắt , bị hắn dày vò vài canh giờ , đến cả sức lực nhấc tay cũng không có.
-Đúng vậy , hắn hãnh diện vì được khi dễ một nữ nhân boại hoại a , giờ ta đem ngươi đi tắm rửa , rồi chúng ta làm tiếp haha.
Trần Phong thuận tay tét lên cặp mông nhỏ của nàng , không biết xấu hổ nói , đối với nàng đúng là hắn yêu thích không thôi cảm khác đó khiến hắn không muốn tách ra cái nơi mát lạnh tuyệt vời đó.
Hắn rút côn thịt ra ôm nàng biến mất tại chỗ , xuất hiện trước một cái hồ , hắn bế nàng xuống hồ nhẹ nhàng tẩy rửa chu đáo không bỏ sót bất cứ vị trí nào , nhìn cái hoa huyệt trinh nguyên màu hồng phấn , đã bị hắn hành cho sưng đỏ lên ,nhìn vào như sắp chảy máu làm hắn cũng hơi đau xót.
Nguyên lực tinh thuần tràn ra , nhanh chóng chữa trị cho nàng , dù gì đã là nữ nhân của hắn , tính tình có thể sửa đổi , dù nàng có hận hắn nhưng đối với nữ nhân của mình không thể quá mức vô tình , để sau này con lưu lại một kỉ niệm đẹp mà nhớ đến.
Nàng cảm nhận động tác ôn nhu , kĩ càng của hắn trong lòng có một cảm giác ấm áp kỳ lạ chạy qua , đầu óc trống rỗng không suy nghĩ được gì , đành há mồm cắn mạnh vào vai hắn khóc lóc nói.
-Vì sao , vì sao người đối với ta như vậy?
Trần Phong mỉm cười ôm làng vào lòng , vuốt ve tấm lưng trần của nàng , họn nhẹ lên trán nàng một cái nói khẽ.
-Bởi vì ta đã thu ngươi làm nha hoàn , đối xử với người một nhà phải khác với địch nhân đúng không?
Trần Phong sau khi chữa trị xong cho nàng , ôm nàng lên bờ hồ thuận tiện lấy ra một tấm da thú trải lên mặt cỏ rồi đặt nàng nằm xuống.
-Từ nay gọi ta là công tử , hiện tại ngươi đã là nha hoàn của ta , phải có trách nhiệm làm ấm giường cho chủ nhân nha , biểu hiện cho tốt sau này ta sẽ thả tự do cho ngươi trở về.
-Dạ công tử, nô tì sẽ hảo hảo nghe lời , chỉ cần công tử đừng ghét bỏ nô tì là được.
Nàng nhu thuận đáp ứng , nhưng trong lòng khá là bối rối , hắn chiếm lấy thân thể nàng cũng như là đã gả cho hắn , nhưng thù hận lần đầu mà bị hắn thô bạo hành hạ suốt mấy canh giờ không thể bỏ qua được , nhưng xem tình trạng hiện tại đã có tiến triển ,sau này trả lại thù này cũng không muộn.
Trần Phong nằm xuống đặt Tiêu Ngọc Sương nằm trên người mình xoay nàng lại , hai tay hắn tách chân nàng ra , liền nhìn thấy cái tiểu huyệt trơn bóng hồng hào không có một ngọn cỏ ấy , hắn không tự chủ được vươn ra đầu lưỡi quét dọc cái khe thịt hé mở , rồi ngậm cả hạt đậu đỏ cứng rắn đang nhô ra phía trên say sưa hút.
Bên dưới Tiêu Ngọc Sương theo sự chỉ đạo của Trần Phong ,nàng cầm lấy thân côn thịt to lớn , cúi đầu xuống, lưỡi nhỏ thè ra liếm láp quy đầu.
Dần dần, Tiêu Ngọc Sương bắt đầu há miệng nhỏ ra ngậm lấy đầu khấc nuốt vào nhả ra ,lưỡi nàng không ngừng phe phẩy dạo quanh , lúc lên lúc xuống.
Trần Phong nhìn bảo bối của mình biến mất rồi lại xuất hiện dưới cái miệng của nàng , hắn càng cảm thấy hưng phấn , hay tay ôm chặt lấy cặp mông nàng tận tình xoa bóp , đầu lưỡi tiến vào bên trong tiểu huyệt nàng thăm dò , bốn phía vô số vách thịt non ẩm ướt mà mát mẽ không ngừng hút lấy lưỡi hắn.
-Ư!ưm...sướng..công..tử...làm nô tì...thật sảng..khoái.
Hông Trần Phong bắt đầu nhấp nhẹ, cây côn thịt hắn nhấp nhả chậm rãi trong miệng Tiêu Ngọc Sương
Nàng bị hắn làm cho sảng khoái không thôi , nhả ra con thịt mà thở dốc rên rĩ rồi lại ngậm đi vào, cặp mông trắng tròn xoe áp xuồng , hai đùi ngọc kẹp chặt lấy đầu Trần Phong không cho hắn rời khỏi.
Trần Phong nhìn lên phía trên cách cái khe suối ướt át một tí là cái cúc hoa bé nhỏ , bàn tay hắn lập tức tiến đến, hắn dùng ngón tay xoa xoa xung quanh cúc hoa Tiêu Ngọc Sương , một ngón tay vạch ra, sau đó đút một ngón tay khác vào bên trong.
–Ưm… ưm… Ứ… ư…
Tiêu Ngọc Sương bị kích thích, ngón tay hắn vừa mới đút vào được một nửa, đít nàng lập tức thít chặt kẹp lấy ngón tay hắn. Trong miệng Tiêu Ngọc Sương giống như muốn nói gì đó, nhưng con thịt hắn lấp kín cả miệng chỉ có thể phát ra âm thanh rên rĩ.
Hắn lấy một ít dâm thủy bôi vào