Đợi Tiêu Chính Thuần đi khỏi , Trần Phong mới thở ra một hơi, lấy ra cái giơi chỉ , đi lại đưa cho Diệp Chỉ Hân nói.
-Nhạc mẫu đại nhân , đây là sính lễ mà tiểu tế mang đến lần này , mong người chấp thuận cho Ngọc Sương theo ta.
Diệp Chỉ Hân gật đầu vươn tay tiếp lấy giới chỉ , khi tiếp xúc trong nháy mắt đó Trần Phong mới biết được Tiêu Ngọc Sương là kế thừa thể chất từ mẫu thân nàng.
-Cái này , ngươi!
Khi nàng dùng Hồn Lực dò xét , thì chấn kinh trợn to đôi mắt đẹp , bên trong là hai món vũ kỹ Linh Cấp hệ Thủy , hai món pháp khí Linh Cấp , một Công Pháp Chân Cấp cùng một cái hộp nhỏ.
-Đây là sính lễ của ta , bên trong có một cái hộp chứa một viên Tôn Cấp Đan Dược ,Sinh Cơ Tái Tạo Đan , ta nghe nói nhạc phụ bị thương trong người không cách nào đột phá Hợp Thể Kỳ.
-Sau khi phục dụng đan dược này có thể chữa trị thương thế mà thực lực cũng tăng thêm một bước.
Trần Phong tỉ mỉ giải thích.
Diệp Chỉ Hân thoáng sửng sốt một chút ,rồi cười khổ , cả đời nàng chưa bao giờ gặp qua đồ vật bậc này, nàng biết cái này quá đáng giá, mà hắn có thể bỏ ra được , chứng tỏ hắn yêu con gái thật lòng, cùng hậu trường sau lưng hắn cũng khá kinh khủng , nàng nhìn xem Trần Phong càng ngày càng thích.
Vì không cảnh nào đột phá, dẫn đến tính tình hắn hơi táo bạo , nhưng ta sợ tên kia cứng đầu , không muốn nhận lễ vật của ngươi.
-Việc này thì dễ rồi , nhạc mẫu cứ nói là có người khác biết ngài ấy bị thương ,tặng lên đan dược nếu lúc nhạc phụ dùng xong , thì dù có lật lộng ta cũng có cách để đối phó.
Trần Phong cười âm hiểm , môt khi Tiêu Chính Thuần sử dụng Sinh Cơ Tái Tạo Đan , thì hắn cũng có cách chơi lão này hết đường chối cãi.
-Ý kiến hay , đi ra ngoài ta dẫn chàng đi dạo Vi Thủy Các.
Tiêu Ngọc Sương vui vẻ , nhanh chóng kéo Trần Phong đi ra đại điện , dạo quanh toàn Vi Thủy Cac.
Trong một đình viện của Vi Thủy Các.
Tiêu Chính Thuần đang cầm chén rượu uống từng ngụm , đôi mắt trông về xa xa phía chân trời không biết suy nghĩ gì.
-Ngươi tại sao lại làm khó hắn như vậy?, dù gì Sương nhi cũng đã là người của hắn, ta thấy đứa nhỏ này rất tốt, sau lưng chắc cũng có chỗ dựa.
Bất chợt từ sau lưng Tiêu Chính Thuần, Diệp Chỉ Hân đã bước đến bên cạnh hắn cũng nhìn về phía xa nhàn nhạt nói.
-Ta cũng biết , đây chỉ là khảo nghiệm dành cho hắn thôi , nếu hắn e sợ ta, chứng tỏ hắn không có tư cách mà bảo vệ Sương nhi.
-Ta cũng đã hứa với lão đại, phải thủ hộ bảo vệ hai người chu toàn , dù một điểm thương tổn cũng không được , lần trước Thúy Yên Môn đến, ta nghĩ cho Sương nhi có một chỗ dựa vững chắc sống tốt.
-Đến lúc đó , ta cũng trả Vi Thủy Các về Diệp gia các ngươi, dù gì ta cũng là người ngoài,nhưng nhờ ơn của lão đại hi sinh ta mới sống tới hôm nay , vì vậy ta rất long lắng cho nàng , xem nàng không khác gì con ruột,nếu nàng xảy ra mệnh hệ nào ta sao còn dám đối mặt lão đại.
-Nhưng tên Trần Phong này không phải người thường , hắn rất kiêu căng nếu không thức thời sẽ bị người ta chém chết, ta không an lòng để cho Sương nhi theo hắn, huống chi theo ta biết bên cạnh hắn còn vài nữ nhân.
-Ta không muốn hắn đi vào vết xe đổ của ta , không có thực lực mà còn ngông cuồng, thì dẫn đến hậu quả không thể tưởng tượng.
Tiêu Chính Thuần ánh mắt đau buồn như nhớ lại những ký ức không vui.
-Vậy ngươi xác định sau khi cho Ngọc Sương theo hắn , ngươi sẽ buông tay đi trả thù.?
Diệp Chỉ Hân hỏi.
-Có lẽ là như vậy, thù giết cả gia tộc, còn có lão đại vì ta mà bỏ mình, còn có các ngươi trở thành cô nhi quả phụ suốt bao năm , ta cũng chỉ đóng thế vai diễn, cho Sương nhi có đầy đủ tình cảm gia đình, đồng thời đáp ứng di ngôn của lão đại.
Tiêu Chính Thuần vừa nói , bóp nát chén rượu trong tay, đôi mắt là hận ý dâng trào, bao năm qua hắn không giờ phút nào quên đi thù hận.
-Năm đó , hung thủ cũng đã đạt Hợp Thể Kỳ , mà hiện tại ngươi bị thương làm sao mà đi trả thù? , chỉ có bồi mạng mình đi vào.
Diệp Chỉ Hân khuyên nhủ, dù nàng biết hắn rất cố chấp, nhưng vẫn ra sức , nếu hiện tại hắn đi liều mạng thì chắc chắn chết.
-Cùng lắm thì đồng quy vu tận , ta cả đời này cũng không thể đột phá Hợp Thể ,sống còn có ý nghĩa gì , Ngọc Sương đã trưởng thành lập gia đình , ta cũng không còn lý do ở lại đây mà làm Các chủ.
-Thù của gia tộc , của đại ca , ta phải đánh cược một lần , sau khi hai đứa nhỏ đi , ta sẽ giao quyền lại cho lão Các chủ , tùy ý ông ấy lựa chọn Các chủ mới.
Tiêu Chính Thuần phẫn hận nói, năm xưa cũng chỉ vì có chút thực lực mà hắn cũng dẫn đến cả nhà bị diệt, giờ đây hắn quyết chí đi trả thù.
-Vậy ngươi xem cái này.
Diệp Chỉ Hân đưa cho hắn không gian giới chỉ sính lễ của Trần Phong.
-Nếu ngươi đã quyết định rời đi, thì cố gắn lĩnh ngộ quyển Chân Cấp Công Pháp đó , bên trong cái hộp là một viên đan dược Tôn Cấp, không những trị hết thương thế của ngươi mà thực lực còn tăng tiến.
Nàng nhanh chóng giải thích những vật phẩm bên trong làm cho Tiêu Chính Thuần hai mắt đỏ hồng.
-Cái này , tẩu tử ta làm sao có thể , ta đã nợ các ngươi quá nhiều , đồ vật quý giá như vậy dù có mười cái mạng ta cũng không thể nào nhận.
Tiêu Chính Thuần tay chân run rẩy, hắn không ngờ vì hắn mà Diệp Chỉ Hân lại đưa dồ vật quý giá như vậy.
-Không có gì , chỉ cần