Còn về đám người Thúy Yên Môn vây giết Trần Phong sau khi chật vật trở về thì bắt đầu suy nghĩ lại, nếu hắn bị Thiên Kiếp cho oanh chết thì, báu vật trên người hắn đâu, ít nhất phải rơi ra , nhưng khi đó họ cảm nhận được không có cái gì rơi ra.
Chỉ thấy con Huyết Sắc Lôi Long rơi xuống, nổ ầm một tiếng thì Trần Phong đã tiêu thất giữa hư không, và nghĩ hắn đã dùng một thủ đoạn nào đó đào tẩu, vì thế họ nhận định chắc chắn Trần Phong chưa chết.
Thúy Yên Môn phóng ra tin tức cho toàn Tây đai lục , Trần Phong đệ tử Cự Kiếm Môn là hung thủ giết thiếu chủ Lữ Hàn Phi của bọn họ.
Nên đã tung ra tin tức ai có thể chém giết được Trần Phong, sẽ được ban thưởng hậu hĩnh, còn việc bọn họ vây công Trần Phong bị Thiên Kiếp oanh cho sợ chạy trối chết thì không nói ra. dù gì đó cũng mà một chuyện quá mất mặt.
Nên những ngày gần đây, có vô số đệ tử của tông môn lớn nhỏ , đến bái phỏng Cự Kiếm Môn, cùng đệ tử trẻ luận bàn, nhằm tìm ra Trần Phong, nếu có thể thủ tiêu hắn thì đó là một cơ duyên to lớn.
Vì vậy không ngừng có đệ tử bắt đầu tỷ thí luận bàn với đệ tử Cự Kiếm Môn , trên các mặt Đan Đạo hay Võ Đạo đều có thể tỷ thí, Cự Kiếm Môn thì biết là bọn này đang chèn ép môn phái mình, nhưng người ta đến đây là để luận bàn không phải gây sự, nên họ cũng vô kế khả thi, cho đệ tử nhà mình tỷ thí.
Trở lại với Trần Phong, sau khi hắn luyện hóa Thương Long Tinh Huyết, thì khí chất toàn thân hắn biến đổi, trên người hắn phát ra một loại khí thế vương giả cao cao tại thượng, không còn nội liễm bình thường như trước.
Trần Phong cũng lột xác từ huyết mạch phàm nhân tấn thăng lên Thương Long Huyết Mạch, cốt cách và nhục thân hắn trở trên vô cùng biến thái, hiện giờ một kích toàn lực của Luyện Hư Kỳ thì cũng đừng làm khó được hắn.
Hắn cảm nhận được trong người hắn có một luồng sức mạnh vô cực, đó là Thương Long Lực , hắn đã tăng lên Hóa Thần trung kì, trong cơ thể hình thành ra 1500 Đế Văn, nếu hắn kết hợp Thương Long Lực cùng 1500 Đế Văn thì một quyền của hắn , dưới Luyện Hư chắc chắn phải chết, còn dưới Hợp Thể trọng thương là điều rất có thể.
Cũng có thể nói với tu vi Trần Phong hiện tại, trong Luyện Hư Kỳ là vô địch, dù cho là Luyện Hư viên mãn, hắn sử dụng Nhị Trọng Chiến Thân, thì có đủ sức đánh một trận, chỉ sợ họ thi triển không gian pháp tắc đào tẩu mà thôi.
Trần Phong trở về gặp tứ nữ, hai nàng Diệp Chỉ Hân cùng Trần Mộng Kỳ thì đang tỉ mỉ may y phục cho hắn, Tiêu Ngọc Sương cùng Cổ Cẩn Huyên thì chơi đùa với Hiên Viên Bạch Long.
Cổ Cẩn Huyên được Trần Phong đưa cho Tử Điện Bạch Long Quyết, thì nàng tu luyện lĩnh ngộ câu thông với Hiên Viên Bạch Long, nên hiện giờ nó đã là chiến thú của nàng.
Nhìn lấy các nàng mỗi người có chuyện riêng để làm, không lo không nghĩ , Trần Phong cảm thấy ấm áp hạnh phúc xông lên đầu, hắn đã sống trong Huyễn Cảnh vài trăm năm không lúc nào không nhớ các nàng.
Đôi khi hắn có ý nghĩ dừng lại, nhưng hắn cố gắn nhẫn nhịn để hoàn thành, hắn phải nhanh chóng tăng thực lực đi tìm hai người còn lại thì đã là viên mãn.
-Các lão bà, đến ta ôm một cái.
-A. phu quân ngươi trở về.
Tứ nữ thấy hắn trở về đồng thanh hô lên, nhưng khi nhìn rõ thì các nàng sững sờ, hắn cứ như đổi thành một người khác, nên không ai lao đến.
-Làm sao vậy?
Trần Phong nhìn phản ứng của các nàng nghi hoặc hỏi.
-Phu quân, là ngươi sao?
Các nàng đều nhìn hắn bằng ánh mắt quái dị, loại khí tức phát ra từ người hắn , làm các nàng cũng có một loại cảm giác muốn quỳ xuống, không dám đối mặt với hắn.
Trần Phong cũng ngu, đành vỗ đầu một cái nhớ ra, hiện tại hắn không thu liễm , làm Long uy toát ra ảnh hương đến linh hồn sinh linh khác cấp thấp hơn phải e sợ, hắn đành xấu hổ thu liễm hết khí thế, áp chế tu vi thành Nguyên Anh viên mãn.
-Hiện tại mới là người chúng ta quen biết a.
Tứ nữ cùng bình thường trở lại , mỗi người đều lao lên ôm hắn, tự động dâng lên môi thơm, rồi tự kiện y phục rơi xuống, các nàng cũng giúp hắn cởi hết y phục trên người.
Rất nhanh chóng , bốn thân thể băng cơ ngọc cốt hiện ra, nhanh chóng cùng Trần Phong quấn cùng một chỗ, phiên vân phúc vũ qua đi, cả năm người nằm vật ra ôm lấy nhau mà vuốt ve an ũi.
-Ta nghe nói có nhiều gia hỏa không biết sống chết đến tìm ta, các nàng có cùng ta đi xem một tý không?
Trần Phong tay phải ôm lấy Diệp Chỉ Hân, tay trái ôm Trần Mộng Kỳ hỏi.
-Chúng ta ở lại, may y phục cho chàng, để khi chàng khoác lên người, dù là đi đâu thì cứ như chúng ta luôn ở bên cạnh chàng.
-Đúng rồi, Huyên Huyên cũng phải tranh thủ tu luyện cùng Hiên Viên Bạch Long giúp phu quân ca ca.
-Chàng đi tìm Hạ Ưc Mộng đi, nhanh chóng bắt nàng vào tay, để chúng ta có thêm người chia sẽ, nàng ấy là một nữ tử thiện lương không nên để mất a.
Tứ nữ đều từ chối ra ngoài mỗi người có một lý do, các nàng cũng rất yêu mến Hạ Ức Mộng, nên phải thúc giục hắn thu vào, để các nàng có thêm tỷ muội mà chà đạp hắn.
Trần Phong cũng hết cách, đành mặc quần áo , hắn để lại vài ngàn khối Linh Thạch Thượng Phẩm cho các nàng tu luyện, rồi đắp chăn cho các nàng, hôn mỗi người một ngụm rồi ra khỏi Cửu Tôn Tháp.
Trần Phong đi tới nơi ở của Ninh Cung Như, vừa vào cửa thì đã thấy nàng đang ngồi trên một cái ghế đá nhấp từng ngụm trà, đôi môi hồng đỏ thắm cộng với khí chất thành thục động lòng người, làm Trần Phong cũng âm thầm kinh diễm.
-Khụ... sư tôn khỏe.
Ninh Cung Như bỏ tách trà xuống liếc hắn nhàn nhạt nói.
-Đến đây làm gì?đừng gọi ta là sư tôn, ta không có gì để dạy cho ngươi.
-À , đến ngắm dung nhan Thiên Nữ a, với lại ngươi là sư tôn của Mộng nhi, dù không chỉ dạy gì một tiếng gọi này cũng là nên phải.
Trần Phong giả ra bộ dáng sắc lang nhìn Ninh Cung Như, làm nàng cũng đỏ mặt hoàn toàn không nghe thấy câu sau, sẳng giọng mắng.
-Miệng chó không mọc được ngà voi , đến ta cũng muốn đùa giỡn.
Trần Phong nghiêm chỉnh, trịnh trọng nói.
-Chó thì làm sao mọc được ngà voi, nói thật, sư tôn cứ như là Tiên Nữ buông xuống thế gian, nhìn xem cái dáng vẻ này, cái khí chất này chậc chậc!
Ninh Cung Như nghe hắn tâng bốc cũng cảm thấy khác thường hỏi.
-Vậy ta , và các nàng ai đẹp hơn.?
Ninh Cung Như cảm thấy vui vẻ, nhớ lại hắn bịa chuyện ở Thiên Nữ Hồ, buộc miệng hỏi một câu, nhưng sau khi nói lại cảm thấy hối hận, lời này cũng quá mập mờ đi, đúng là không khác gì ẩn ý đưa tình.
Trần Phong cười tà ác, chỉ cần là nữ nhân thì sẽ thích được người ta ca ngợi, có vài người