Trận chiến của Trần Phong và Huyền Vô Khuyết cũng nhanh chóng được truyền ra khắp đại lục, làm điểm Danh Vọng của Trần Phong cũng tăng như diều gặp gió, nhưng họ chỉ biết là Trần Phong xuất ra một con át chủ bài, thổi bay đối thủ ra khỏi lôi đài.
Do sự việc xảy ra quá nhanh, nên rất nhiều người không biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy Trần Phong ngưng tụ ra một đóa Hỏa Liên, sau đó trên lôi đài từ trong một kẽ hỡ không gian, vươn ra một bàn tay, kèm theo tiếng quát lạnh.
Rồi nghe ầm một tiếng,kết giới vỡ nát, không ai biết trong giây phút đó một cường giả Luyện Hư đã vẫn lạc cả, ngoại trừ đám cao tầng Cự Kiếm Môn cùng Trần Phong.
Cái chết của Lâm Khôn cũng không ai nói gì, xem như không có chuyện gì xảy ra , cũng không thể trách Trần Phong đây là do hắn tự vệ.
Trần Phong đưa chúng nữ về động phủ, dùng Thương Long Lực trị thương cho các nàng, nhìn từng vết trầy xước trên ngọc thể trắng bóng làm hắn đau lòng không thôi a.
-Các nàng bớt đau chưa, nếu không có lão gia hỏa kia nhảy ra, làm ta không khống chế được lực lượng, thì đã không có chuyện này.
Năm nữ nhân được hắn quan tâm như vậy, đều là cảm động muốn rơi nước mắt, cuộc đời còn gì hạnh phúc hơn bằng có người yêu mình quan tâm chăm sóc.
-Không có gì, chỉ cần chàng không sao là chúng tỷ muội yên lòng, có chàng ở bên cạnh thì bao nhiêu khổ cực chúng ta cũng chịu được.
-Hiện giờ chúng ta thực lực quá yếu, không giúp đỡ chàng được gì , có Chỉ Hân tỷ tỷ là có tu vi cao nhất, mà còn phải để cho chàng bảo vệ thật là xấu hổ.
Trần Mộng Kỳ ôn nhu nói, tứ nữ Hạ Ức Mộng , Diệp Chỉ Hân , Tiê Ngọc Sương cùng Cổ Cẩn Huyên đều gật đầu đồng ý.
Trần Mộng Kỳ vừa là một thê tử hiểu Trần Phong, cùng vừa là một tỷ tỷ yêu thương hắn, còn có song tu đạt tới cảnh giới linh hồn tương liên, thì mỗi khi có chuyện nàng là người đứng ra nói chuyện.
-Đúng vậy, từ nay chúng ta sẽ bế quan tu luyện trong Cửu Tôn Tháp, để sau này dù không thể chiến đầu cùng chàng, nhưng cũng có thể bảo vệ mình, không để chàng lo lắng.
Tiêu Ngọc Sương trịnh trọng nói, đó cũng là suy nghĩ của các nàng khác, dù gì cả đời cũng không thể để Trần Phong bảo vệ mãi được, phải tự mình tăng thực lực lên, ít nhất có thể bảo vệ bản thân, nếu không thì sẽ làm vướng chân tay của hắn.
-Các nàng nói cũng đúng, ta cũng không thể mãi để các nàng nấp sau lưng ta, nhưng nhớ là đừng làm mình bị thương, thì ta sẽ rất đau lòng, đến một ngày nào đó chúng ta sẽ cùng nhau đi lên đỉnh cao của thế giới này, và để cho mọi người biết ta có ngày hôm nay là vì có các nàng ủng hộ.
Trần Phong yêu thương mà ôm lấy từng người, trao một nụ hôn thật sâu, Hạ Ức Mộng nhìn vào cảnh họ thể hiện tình cảm, mà trong lòng cũng cảm thấy hạnh phúc, dù nàng chưa cùng Trần Phong phát sinh phu thê chi thực, nhưng nhìn biểu hiện của Trần Phong nàng biết mình cũng đã giao phó đúng người.
Trần Phong cũng nhanh chóng đổi ra thêm 5 triệu điểm Danh Vọng, vào Cửa Hàng May Mắn tạo mới mua cho Trần Mộng Kỳ, một môn Chân Cấp Hỏa Hệ Công Pháp "Viêm Hoàng Thương Khung Quyết" thay cho Hóa Viêm Quyết của Trần gia.
Tiêu Ngọc Sương cùng Diệp Chỉ Hân đều là Thủy hệ võ giả và có thể chất đặc biệ t, nên hắn mua lấy Chân Cấp Thủy Hệ Công Pháp, Băng Thủy Liên Tâm Quyết cho mẫu nữ các nàng cùng nhau tu luyện.
Hạ Ức Mộng thì thể chất Thuần Âm cùng tam hệ thuộc tính, Trần Phong tạm thời chưa tìm được món thích hợp cho nàng, còn Cổ Cẩn Huyên thì có Tử Điện Bạch Long Quyết, nàng cùng Hiên Viên Bạch Long cùng nhau chiến đấu cũng không tồi.
Các nàng đã quyết định bế quan tu luyện tăng thực lực, thì hắn cũng không ngăn trở tránh tổn thương lòng tự tin của các nàng, hiện giờ có tứ nữ là Nguyên Anh trung kì, chỉ có Diệp Chỉ Hân là Luyện Hư trung kì.
-Phu quân cho chúng ta vào Cửu Tôn Tháp đi, dù gì vài ngày nữa chàng cũng đi cái bí cảnh gì đó.
Trần Mộng Kỳ thay mặt làm đại tỷ, đưa ra yêu cầu
-Các nàng nhớ đừng quá sức mệt thì nghĩ, nếu dám cãi lời ta đánh mông.
Trần Phong gật đầu thu hết tứ nữ vào trong Cửu Tôn Tháp còn không quên nhe răng uy hiếp, chỉ để lại Hạ Ức Mộng bên ngoài.
-Phu..phu quân ta phải trở về, nhỡ đâu sư tôn gọi.
Hạ Ức Mộng luống cuống đỏ mặt chạy ra động phủ trở về với Ninh Cung Như, hiện giờ nàng cũng đã nguyện giao phó cho Trần Phong, nhưng nàng chưa có sẵng sàng để tiến thêm bước cuối cùng.
Trần Phong cười cười, hắn cảm thấy nàng càng ngày càng đáng yêu, đây là tất cả những gì hắn có hiện tại, Trần Phong quyết tâm dù phải có liều mạng cũng không để các nàng chịu ủy khuất.
Bảy ngày sau, trên Kiếm Minh Sơn.
Lưu Diệp sắc mặt ngưng trọng ngồi trên ghế chủ vị nhìn xuống bên dưới các đệ tử cùng với các vị trưởng lão, hắn mở miệng thanh âm uy nghiêm nói.
-Hôm nay ta liền chỉ huy các ngươi, tiến về Tây Mạc Thâm Uyên, tham gia bí cảnh Tây Mạc, 20 đệ tử tu vi từ Hóa Thần trở lên, nằm trong Thiên Bảng được phép đi vào, trong thời gian này tất cả sự vụ tông môn giao cho Đại Trưởng Lão, nếu như ai vi phạm xử trí theo môn quy.
Tây Mạc Thâm Uyên là một hiểm địa nằm ở trung tâm Tây Đại Lục, cách Mạc Thành không xa , cứ mỗi hai mươi năm cấm chế cửa vào sẽ suy yếu, do các cường gỉ mở ra để đệ tử đi vào tìm kiếm cơ duyên.
-Tuân mệnh.!
Đại Trưởng Lão chắp tay, khí thế hùng hồn, mọi người không ai nói gì, để cho Đại Trưởng Lão chấp chưởng tông môn là một quyết định sáng suốt.
-Chuẩn bị kỹ càng, ta mang các ngươi tiến nhập Mạc Thành, tùy thời chuẩn bị đi vào Tây Mạc Thâm Uyên.
Lưu Diệp nói xong, khởi động chiếc ghế trên đại điện hiện ra một trận pháp truyền tống.
-Đây là trận pháp truyền tống bí mật, là mấy ngàn năm trước lão tổ của tông môn đã tiêu hao vô số tài nguyên chế tạo, có thể trực tiếp xuất hiện tại Mạc Thành, nếu tông môn có nguy nan, có thể dùng nó để bỏ chạy.
Lời vừa dứt Lưu Diệp vung tay lên cho, hai mươi tên đệ tử đi vào cùng vài cái trưởng lão, trong đó có cả Trần Phong, Ninh Cung Như cùng Hạ Ức Mộng.
Hạ Ức Mộng muốn theo Trần Phong lịch luyện, dù nàng chưa đạt Hóa Thần nhưng với thực lực hiện tại của Trần Phong có thể bảo vệ nàng an toàn, nên Ninh Cung Như mới đáp ứng cho nàng đi theo.
Tất cả mọi người bị đẩy tới trung tâm trận pháp, Lưu Diệp tiện tay vung lên, vài ngàn khối Linh Thạch bị đánh vào bên trong trận pháp, nhất thời hào quang quả tỏa sáng, tất cả đệ tử đều hít vào một hơi, không biết lần này còn sống sót mà trở về được hay không.
Lần này tiến nhập bí cảnh Tây Mạc sẽ là một lần lịch luyện lớn của các đệ tử Hóa Thần Kỳ, cũng không ai biết có thể từ trong đó đi ra hay không, nếu như toàn vẹn trở ra thì thực lực của họ sẽ có mức đột phá lớn.
Những người không may thì sẽ vĩnh viễn nằm lại nơi đó, làm đá kê chân cho người khác, trở thành phân bón cho Tây Mạc bí cảnh, nhưng cả đám không hề sợ hãi, mà chiến ý bốc cao.
Tử vong cũng không đáng sợ, đáng sợ là cả đời chỉ xếp dưới người khác, vì lẽ đó biết là cơ hội sống sót trở ra khá thấp, mặc dù cửu tử nhất sinh cũng không hối hận.
Đó là tín ngưỡng của lực lượng, không có ai can tâm làm người yếu kém, muốn trở thành cường giả đỉnh cao , phải đạp lên thi cốt của rất nhiều cường giả khác để leo lên.
Trận pháp bắt đầu khởi động, hào quang phóng ra bốn phía ,mọi người đều nín hơi ngưng thần, trong nháy mắt cả đám biến mất tại sảnh nghị sự Cự Kiếm Môn.
Mạc Thành...
Mạc Thành là thành trì lớn nhất toàn bộ Tây đại lục, không biết nó tồn tại bao lâu, chắc có lẽ từ khi đại lục bị phân cách đã hình thành , nội thành chu vi mười vạn dặm, võ giả như mây , hơn nữa nơi này cũng là nơi ở thích hợp của vô số tán tu và các đại gia tộc mạnh mẽ không nằm trong Thất Đại Tông Môn.
Mạc Thành chỉ cai quản trong phạm vi của họ, không quan tâm đến tranh chấp của các thế lực trên toàn Tây đại lục.
Có người nói, Thành Chủ Mạc Thành, chính là một Đại Thừa Kỳ cường giả, nên không có người nào dám làm loạn, tất cả ân oán sẽ được lên lôi đài giải quyết.
Hiện tại hầu như tu luyện giả toàn Tây đại lục đều tụ tập tại Mạc Thành, trình độ đông đúc không có nơi nào sánh được, dù Trần Phong đã tới đây hai lần, nhưng hiện tại vẫn bị choáng.
Cường giả Hóa Thần thì như là rau ngoài chợ , chạy đầy trên đất, còn về Luyện Hư Kỳ có thể tùy ý thấy được, trong mắt đám đệ tử thì là ngạc nhiên, dù gì lần này Tây Mạc bí cảnh mở ra hấp dẫn tới vô số cường giả, dù chỉ có 1000 người được đi vào, nhưng ai mà ngại xem náo nhiệt chứ.
-Nơi này là Mạc Thành, sau ba ngày chúng ta sẽ tiến về Tây Mạc Thâm Uyên, trước đó cần đi một chuyến tới Bách Tông Liên Minh, muốn có danh ngạch đi vào Bí Cảnh phải tới đó lãnh minh bài.
-Trong lúc này, bất luận người nào cũng không cho phép gây chuyện thị phi, nếu như đắc tội người không thể trêu, sợ là ngay cả ta là môn chủ, đều bảo vệ không được các ngươi, lần này đi tới Tây Mạc bí cảnh, ta không hi vọng xuất hiện bất kỳ sai lầm nào.
Lưu Diệp căn dặn đám đệ tử, để tránh cho họ mắt cao hơn đầu mà gây chuyện không nên, đến lúc đó thì phiên phức, dù gì đây là lớp đệ tử trẻ lần đầu tham gia Tây Mạc bí cảnh.
Trần Phong cùng Hạ Ức Mộng đi phía sau nắm chặt