Đầu trọc nghe lạc khôi hỏi, không ngần ngại trả lời:
"đoạn phật có làm cho ngã rẽ vì thế mà biến mất? phật vô lượng, ngã rẽ vô hạn lượng, làm sao có thể chặt đứt tất cả ngã rẽ.
ta lưu lại con mắt, chính là để người tiếp nhận nó làm một chuyện."
"chuyện gì?"
lạc khôi như bị đầu trọc dẫn dắt, có chút vô thức vạ miệng theo. đợi đến khi hắn tỉnh táo lại, hắn mới thấy mình quá bị động.
về lý, đây là đồ vật do hắn đạt đến, muốn như thế nào phải nhìn ở hắn. còn nữa, đây chỉ là ý thức gặp nhau, hắn việc gì phải nghe đến tên đầu trọc giống như ra lệnh?
"thay ta giết phật."
không đợi lạc khôi làm ra cái gì, tên đầu trọc đã cười độc nói ra. hắn không nói phật ở nơi nào, ai mới là phật, nhưng lại cho lạc khôi cảm giác phật là tồn tại, việc giết đến phật tựa hồ là thực tế.
lạc khôi nghĩ nghĩ, đưa chân đạp về phía tên đầu trọc, hắn không muốn tên đầu trọc này dẫn dắt làm bậy.
thân ảnh đầu trọc liền sụp đổ xuống, nháy mắt tan thành từng điểm tối. nhưng để lạc khôi có chút trầm xuống, bầy côn trùng kia không có điểm bám vậy mà hướng hắn lao qua, bu đầy ý niệm của hắn.
...
lạc khôi có chút đau đầu, lời của tên đầu trọc kia rõ ràng mâu thuẫn, hắn không muốn phản bội phật pháp nên mới lựa chọn đoạn phật, nhưng vì cái gì lại muốn giết phật?
chưa kể phật đạo tồn tại không biết qua bao nhiêu thời gian, một tên tiểu tốt như tên đầu trọc kia nói giết liền giết?
nhưng khi ý thức lạc khôi đi vào thức hải, hắn thật sự không biết nói gì.
một con mắt đâm rễ vào vết nứt, có vô số côn trùng đang bò tới bò lui cạnh đó, cái này nói cho hắn biết, con mắt của tên viên cát kia vậy mà cũng là một loại đạo chủng, đang phát triển trong người hắn.
việc này cũng đồng nghĩa một tu sĩ không nhất định chủ tu một đạo, thế giới tu tiên quả thật không thể lấy lẽ thường đi tính toán.
nếu nói quỷ chủng buộc hắn đi theo quỷ đạo, con mắt này hắn sẽ đi theo đạo gì?
giết phật?
lạc khôi lắc lắc đầu, viên cát quả nhiên không có nói quá, nếu con mắt đạo chủng này phát triển, về lâu về dài hắn có thể dùng nó đối cứng với phật cũng không phải là không thể.
"gọi ngươi là phản đạo đi."
quỷ chủng sinh ra quỷ đạo, nếu con mắt đạo chủng muốn đi ngược với đại đa số ngươi tin theo phật, gọi nó là phản đạo cũng không quá.
có thêm một loại đạo chủng, lạc khôi cũng không quá làm bận tâm, vốn dĩ tâm tư của hắn là ở vũ trụ của riêng mình, việc đi theo đạo nào cũng chỉ là phụ trợ, cuối cùng có ngày cũng sẽ không dùng đến.
nhưng nói đi cũng phải nói lại, hiện tại quỷ đạo cùng phản đạo đối với hắn là có trợ giúp, con mắt quỷ chủng vừa mới đâm rễ, tu vi của hắn giống như lần trước nhảy lên hai bậc, bước vào luyện khí tầng bốn.
"cha, đôi mắt của con, rốt cục cùng phật đạo quan hệ như thế nào?"
lạc minh đương nhiên sẽ không biết đến đạo chủng, nhưng hắn vô tình bố cục cho lạc khôi một loại đạo chủng. có điều xuất phát điểm từ ý nghĩ ban đầu của lạc minh, không thể bỏ qua quan hệ giữa phật môn với đôi mắt của lạc khôi, lạc khôi chỉ có thể tự mò mà nghĩ.
qua nửa đêm, lạc khôi đáp thuyền cập bờ, hắn đi vào một khách điếm, để cho hầu bàn bố trí phòng nghỉ ngơi.
hầu bàn là một thiếu niên chừng mười lăm tuổi, đi đến lạc khôi nói nhỏ:
"khách quan, ngươi đi xem tân sinh các phái thi đấu?"
tại tây giang cồn ma lạc khôi có nghe đến tân sinh thi đấu, nhưng hắn không hứng thú cho lắm, hắn thậm chí còn giết đến huyền định đâu?
chỉ là khi nghe đến thái độ của tên hầu bàn, lạc khôi cảm giác có sự cẩn trọng trong lời nói, tựa hồ đối với tân sinh thi đấu giữa các môn phái rất dè chừng, không dám bàn luận ngoài mặt.
liên quan đến các môn phái toan tính, phần lớn là giành lợi ích về phần mình, một dịp tân sinh thi đấu nhìn như để các phái vỗ mặt lẫn nhau, nhưng cái này dường như không cần thiết lắm.
đa phần môn phái mạnh hay yếu là do tầng lớp thượng tầng đến quyết, tân sinh có mạnh cũng chỉ nằm ở dạng tiềm năng, cũng cần thật nhiều thời gian để phát triển.
chiếu nói như vậy, lần này tân sinh thi đấu có cái gì đó không bình thường. lạc khôi hỏi:
"tân sinh thi đấu lần này có gì biến?"
tên hầu bàn trong bụng thầm nói quả nhiên, cẩn thận mở miệng:
"không dám giấu giếm, lần này tân sinh thi đấu có tất cả mười sáu môn phái đăng ký. nghe đâu mỗi phái chỉ được cử ra một người, có điều hạn định tân sinh không quá mười sáu tuổi.
trong này có cổ mạch môn, bọn hắn mặc dù có tân sinh, nhưng bây giờ đa phần người giỏi đã bị các môn phái vét hết. cho nên..."
"cho nên ngươi là chân chạy cổ mạch môn, muốn thay bọn hắn đào người?"
không để hầu bàn nói hết, lạc khôi đã nhìn ra ý đồ bên trong, chẳng trách tên này lại thần bí như vậy. nhưng mà hắn thấy chưa hẳn mọi việc chỉ đơn thuần là đào người, đằng sau tân sinh thi đấy nhất định là có dụ hoặc gì đó, mới để các môn phái bất