Sống lưng Hắc Ma Tử run lên, vốn Trùng Khánh Ma Môn đang tìm Hắc Ma Phái của hắn gây sự, có điều hắn chỉ có thể để lại chúng đệ tử cho Trùng Khánh Ma Môn thịt cá, hắn bắt buộc phải đi.
Bên Cổ Mạch Môn vậy mà có người làm cho Huyết Cốt Ma Sinh trong người hắn rộn rạo, không sớm không muộn, vậy mà lựa chọn đúng ngay thời điểm này.
Phải biết Huyết Cốt Ma Sinh là chủ động chọn người thế chỗ, Huyết Cốt Ma Sinh tăng cấp là tốt, nhưng nếu bỏ lỡ Trùng Động, hắn bù chẳng được mất.
Cách duy nhất, hắn phải giết tên kia trước khi Huyết Cốt Ma Sinh thế chỗ.
Hắc Ma Tử lao đến, Lạc Khôi lại nhìn về phía Hạ Cầu, tên này là người Đơn Dương Kiếm Phái, lấy Hạ Cầu biểu lộ, nhất định đã phát hiện ra hắn.
Xem ở Lão Dư, xem ở Đơn Dương Kiếm Phái bỏ ra Cửu Dương Quyết, hắn chỉ tính trên đầu Hạ Bàn cùng Hạ Bạch. Hiện tại Đơn Dương Kiếm Phái không biết tốt xấu, việc hắn xuống tay sẽ không còn bất cứ vướng bận nào.
Mạch Trần La phát giác không ổn, gấp hỏi:
"Hắc Ma Tử, Hạ Cầu, Ô Tắc đang có ý với ngươi?"
Lạc Khôi lắc đầu:
"Hạ Cầu muốn giết ta là có lý, về phần Hắc Ma Tử cùng Ô Tắc, ta không biết. Mạch trưởng lão, ngươi trước xử lý con nhặng Hồn Điện, đừng lo cho ta."
Không để Mạch Trần La phản ứng, Lạc Khôi cuốn lên giọt nước, lúc này Hạ Cầu cũng đã đưa ra cánh tay, muốn chụp đến Lạc Khôi.
Một loại kiềm chế rất đột ngột, chân Lạc Khôi có chút cứng lại, đây là uy áp do tu sĩ Hoá Chân xuất ra, có thể đem một người cầm cố dù chỉ bằng một cái trừng mắt.
Lạc Khôi hừ lên một tiếng, thân người bỗng dâng lên một cỗ khí tức kỳ lạ, uy áp kia lập tức biến mất không thấy, liền đem giọt nước vung ra ngoài.Quảng Cáo
Đúng, Lạc Khôi có thể bị uy áp của người khác áp chế, nhưng khi hắn thả mình vào Vô cảnh, vũ trụ này còn áp không nổi hắn, một tên Hoá Chân cảnh sao có thể cho hắn cuối đầu?
Thời điểm Lạc Khôi vung ra giọt nước, Hạ Cầu lại nghĩ đây là Mạch Trần La giúp Lạc Khôi xé ra áp chế, cánh tay bỗng nhiên đảo xuyến, một vòng bánh răng từ trong tay áo dốc ngược trở ra, đánh về phía Mạch Trần La.
Mạch Trần La đã sớm nhận thức Thuỷ độn của Lạc Khôi lợi hại, hắn không còn lo lắng Lạc Khôi, một đầu mũi thương đâm về phía bánh răng, đồng thời một chân lại đạp về phía tên chưởng môn của Hồn Điện Lý Phong Hồ.
Kinh một tiếng kim tinh va chạm, trường thương tuột khỏi tay Mạch Trần La, đưa bánh răng đính ở trên mặt đất. Về phần Lý Phong Hồ, quả thật hắn có chút bực mình, hắn rất muốn đem Mạch Trần La rút ra hồn phách, nhưng quả ra chân kia, có cái gì đó rất ảo giác.
Một bàn chân nhìn như trực diện đạp tới, Lý Phong Hồ lại cảm giác nó ở đâu đâu, mãi không có thấy đạp xuống. Khi Lý Phong Hồ muốn động, bên trong thức hải, thần hồn của hắn bỗng run mạnh, có một cái hư ảnh bàn chân đang hướng thần hồn đạp tới.
Đây là thần thức công kích.
Uỳnh, thức hải Lý Phong Hồ dâng lên một trận sóng lớn, vô số sóng nước xáo động bạo rần, Lý Phong Hồ theo đó cũng một trận ngơ ngơ ngáo ngáo.
Đến khi hắn giật mình tỉnh táo lại, một thanh trường thương đã cận kề trước ngực, Lý Phong Hồ biết, hắn tránh không được.
Bên này, có thể Hạ Cầu chưa bao giờ nghi ngờ thực lực của mình, nhưng nhìn cái cách Mạch Trần La vừa kiềm chế hắn, vừa có thể dồn Lý Phong Hồ vào đường chết, đây chính là biến số mà Đơn Dương Kiếm Phái chưa tính đến.
Nếu nói Đơn Dương Kiếm Phái hiện tại cần gì nhất, đương nhiên là tìm đến một đồng minh cùng nhau tiến thối, Hạ Cầu không do dự vứt qua đoản kiếm, đem trường thương chếch đi vài tấc.
Phập, trường thương vừa đâm vào vai Lý Phong