Một đầu khớp xương một cái linh thạch.
Lạc Khôi lớn lối như thế, là lần đầu tiên Hắc Ma Tử gặp. Như mọi chuyện thuận lợi, không phải hắn không đủ khớp xương cho Lạc Khôi rút?
Hắc Ma Tử cười cợt:
"Từ trước đến nay toàn là ta rút lấy xương cốt người khác, mấy chuyện khó nhọc như này, ta sợ ngươi làm không được."
Không phải là Hắc Ma Tử nói quá, Huyết Cốt Ma Sinh đã qua hai lần thế chỗ, mà những lần đó khi hắn chui ra đều là tróc lấy xương người khác làm thức ăn, chính như đệ đệ của hắn Hắc Tử cũng không thoát được.
Xem ở bây giờ Hắc Ma Tử còn tự đại, Lạc Khôi cũng không có tức giận, hắn mới không tức giận người chết.
Lạc Khôi đến cạnh Hắc Ma Tử, hai tay nắm lấy cánh tay Hắc Ma Tử, chân thì lại đạp vào ngực Hắc Ma Tử, ra sức kéo.
Đúng, hắn mặc dù chỉ là ý niệm, nhưng đừng quên sống lưng đạo chủng nịnh nọt hắn, nó lại đang cắm lấy Hắc Ma Tử, hắn muốn gì mà không được?
Vốn Lạc Khôi có thể để sống lưng đạo chủng trực tiếp cắt xuống khớp xương của Hắc Ma Tử, nhưng Hắc Ma Tử lại cho rằng Lạc Khôi không có kinh nghiệm rút xương, hắn chỉ có thể đi học.
Kinh nghiệm phải tiến hành làm qua vài lần mới có được.
Ý niệm Lạc Khôi truyền cho sống lưng đạo chủng một điểm, lệnh nó phối hợp cắt ra một cánh tay Hắc Ma Tử, phựt một tiếng xé rách, cánh tay Hắc Ma Tử liền bị Lạc Khôi tháo xuống.
A a a a a a a.
Đau đớn cấp tốc truyền đến, Hắc Ma Tử hét lên một tiếng thảm thiết, Lạc Khôi không để ý, hắn cầm đến cánh tay Hắc Ma Tử, ngắm nghía đầu khớp xương bị mớ thịt tưa len lỏi nhỏ máu, không có tính gian:
"Cánh tay này có một khớp xương vai, một khớp cẳng tay, một khớp bàn tay, mười bốn khớp lóng tay, hết thảy là mười bảy cái. Vị chi là ngươi còn thiếu ta 1,983 linh thạch."Quảng Cáo
Nếu nói làm ác, xưa nay Hắc Ma Tử ngồi ghế phụ không ai dám tranh ghế chính, cho đến khi hắn gặp Lạc Khôi.
Hắc Ma Tử thống hận Lạc Khôi một, hắn càng thống hận mình ngu xuẩn trăm. Lấy hắn lăn lộn, vậy mà không nhìn ra được thức hải này có vấn đề. Hắn có thể đi nghĩ Huyết Cốt Ma Sinh huỷ đi thần hồn Lạc Khôi, vậy hồn hải của đối phương đâu?
Tên này vốn không có thần hồn, càng không có hồn hải, hết lần này đến lần khác lại mở ra được một cái thức hải.
Một người chỉ dùng ý niệm đi mở thức hải, há có thể đơn giản?
Đó cũng chưa phải điểm ngờ thứ nhất, thức hải này lại có một cái vết nứt, một cái đồ án hình mai rùa, một con mắt bu đầy côn trùng, hắn vậy mà bỏ qua tất cả.
Người này không đơn giản.
Hắc Ma Tử lấy đau đớn che đi mình toan tính, thất thiểu nói:
"Không cần đổi khớp xương, linh thạch ta có."
Nói rồi, một đống linh thạch thình lình rơi ra, chất đầy một khoảng thức hải.
Ánh mắt Hắc Ma Tử loé lên một tia ngoan độc, trước mắt hắn chỉ có thể như thế. Hắn muốn thoát ra khỏi Huyết Cốt Ma Sinh, cao hơn nữa là lật ngược thế cờ, cầm phải có thời gian nghiên cứu thức hải này.
Hiện tại hắn thanh toán đủ một ngày ở đậu, trong thời gian này nhất định phải bắt được nhược điểm của thức hải, làm đến một cái phản khách vi chủ.
Nếu là Lạc Khôi biết được ý đồ của Hắc Ma Tử, có lẽ hắn sẽ miễn phí tiền trọ cho tên này. Nghiên cứu thức hải này là cái dạng gì, hắn mới là muốn nhất.Quảng Cáo
Lạc Khôi hài lòng nói một câu, giống như lại gián tiếp cắt ngắn thời gian nghiên cứu thức hải của Hắc Ma Tử:
"Ta ra ngoài có chút chuyện, một phần ba khắc sau quay lại, ta cần ngươi hiến kế đánh Ô Tắc, nếu không thịt được hắn, ít nhất cũng phải tháo xuống một lớp da."
Không để Hắc Ma Tử nhận việc hay từ chối, Lạc Khôi lập tức rời đi thức hải. Có rồi