Giang Tụng cuối cùng vẫn bay trở về, chẳng qua chỉ thiếu chút nữa bay mất hồn phách mà thôi.
Đêm trong thành phố không quá tối, nhưng bay trên bầu trời, nhưng luôn luôn dễ dàng bị ánh sáng chiếu vào mắt.
Hắn không thể nhìn thấy đường, nhưng hẵn cũng không thể dừng lại.
Cứ như vậy vỗ cánh bay hồi lâu, đến cuối cùng hắn cũng không biết bay đi đâu.
Chỉ biết bốn phía tất cả đều im ắng, ý đồ kêu gọi cũng chỉ là từng trận tiếng chim hót, ngược lại ở trong bầu không khí yên tĩnh có vẻ càng thêm âm trầm đáng kinh ngạc.
Cuối cùng, Giang Tụng cũng không biết rốt cuộc mình đã bay bao lâu.
Vẫn là Phàn Vũ cùng chị Tiết dựa theo khí tức tìm thấy hắn, lúc này mới đem hắn mang về căn hộ.
Nhìn hai người có chút chột dạ cúi đầu xin lỗi, hắn ngay cả lời tục tĩu cũng không có khí lực nói ra miệng, cả người giống như thoát cốt lầy nhũn trên sô pha.
Nên nói như thế nào đây …
Những người thực sự kích thích, kích thích sắp chết.
[Nụ cười mệt mỏi.gif]
Sáng hôm sau, Giang Tụng vội vàng trở về bờ biển lấy xe về, chợt trở về công ty sàng lọc quảng cáo mới.
Hơn mười một giờ trưa, Giang Tụng nhận được thông báo weibo, là Phàn Vũ gửi weibo về bữa tiệc đóng máy.
[@Phàn Vũ_Đừng chạm vào lông vũ của tôi: "Phim đã quay xong! Hôm qua khi quay xong cảnh cuối cùng, cả người tôi vẫn còn có chút hoảng hốt, lặp đi lặp lại tự hỏi: Tôi có thực sự muốn nói lời tạm biệt với Tư Tư không?
Thậm chí cho đến khi đi chụp ảnh đóng máy, tôi vẫn không thể tin được, mình lại thật sự muốn rời đi.
Tôi thật sự rất luyến tiếc, nhưng hình như ngay cả khi không nỡ, tôi cũng nên trả lại thân phận cho nhân vật Mục Tư Tư này, mà cuộc sống của cô ấy, từ nay về sau, rốt cuộc cũng có thể đến phiên cô ấy tự mình làm chủ.
Tôi là một người mới trong giới diễn xuất, vì vậy trong thời gian quay phim, tôi thực sự đánh giá cao sự chăm sóc của đạo diễn và nhân viên.
Mặc dù tôi thường xuyên phạm sai lầm, nhưng tất cả mọi người cũng rất khoan dung với tôi, điều này vô hình trung làm cho tôi thoải mái hơn, vì vậy có thể hoàn thành vai diễn này, không chỉ là nỗ lực của riêng tôi, mà là của tất cả mọi người trong đoàn làm phim, tất cả họ đều là chiến binh, tôi chỉ là một con kiến nhỏ nhìn các chiến binh xung phong ở phía trước.
Bất tri bất giác đã nói rất nhiều, tha thứ cho tôi vì tôi cũng không biết nói nhiều từ ngữ hoa lệ, nhưng vẫn là chân thành muốn nói với Mục Tư Tư một câu: Nguyện ngươi sau này có thể sống một đời bình an, tiêu dao khoái hoạt…]
Ảnh đính kèm là hình ảnh đã quay xong, còn có một tấm ảnh viết tay.
Trong ảnh đóng máy, Phàn Vũ ôm một bó hoa tươi, còn mặc bộ váy dài màu trắng, kèm theo bông tuyết nhân tạo tung bay xuống, cô thật sự giống như là người đến từ thế giới khác, đẹp như không cùng một thế giới với mọi người.
Giống như...!Ống kính chỉ cần quay đi, cô sẽ thật sự sẽ đằng vân giá sương mù, giống như rời khỏi nơi này.
Chỉ nhìn tấm ảnh này, mọi người đã không phân biệt được, rốt cuộc là Phàn Vũ lựa chọn Mục Tư Tư, hay là một thời khắc nào đó, Mục Tư Tư lựa chọn Phàn Vũ.
Mà ảnh viết tay, Phàn Vũ cũng cố ý dùng bút lông viết.
Chữ viết của cô rất xinh đẹp, có chút khác biệt so với tính cách mạnh mẽ của cô.
Mà nội dung trong thư cũng là từng chữ chân thật, từng câu từng chữ chân thành, không ai sẽ không vì sự chân thành động dung của nó.
Sau khi weibo này được đăng tải, lập tức thu hút người hâm mộ Phàn Vũ: đám lông vũ khen ngợi vây xem.
Bởi vì nói quá chân thật, một số fan tương đối nhạy cảm, thậm chí khóc.
Khu vực bình luận cũng là một dòng nước chúc phúc Mục Tư Tư có thể tuổi tác bình an, còn có là chúc phúc Phàn Vũ.
Trong siêu thoại tự nhiên cũng bắt đầu phô thiên cái địa tiến hành chuyển tiếp, mà chủ yếu nhất là viết thư tay, rất nhanh cũng bị fan tuyên truyền ra ngoài, để cho càng nhiều người thấy được sự chân thành của Phàn Vũ.
Tài khoản chính thức của "Thần Quân Vạn An" cũng đăng weibo này, đồng thời kèm theo bài viết: "Hy vọng Mục Tư Tư và Phàn Vũ giống nhau, đều có thể tiêu dao khoái hoạt, tuổi tác bình an không quên sơ tâm."
Mà các diễn viên khác trong đoàn làm phim, đương nhiên cũng đều đến tương tác.
Bọn họ nhao nhao chúc mừng Phàn Vũ đóng máy đại cát, đồng thời cũng giống như nàng, chúc phúc nhân vật trong phim có thể ở một thế giới khác, cùng bọn họ diễn vui vẻ vui vẻ như vậy.
Càng ngày càng có nhiều người tương tác, Phàn Vũ đăng weibo này, cũng rất nhanh liền lên hot search đuôi.
#Phàn Vũ đóng máy Đại Cát# treo ở cuối bảng hot search, cũng bị càng nhiều cư dân mạng đang lướt web nhìn thấy, tò mò bấm vào xem nội dung.
Ban đầu thì không sao, hầu hết cư dân mạng đều cảm thấy rất cảm động.
Thậm chí còn có fan nguyên tác chạy tới, dùng những câu cổ điển trong sách bình luận, cũng dùng cái này để chúc phúc cho tất cả các nhân vật trong bộ phim này.
Nhưng mà sau khi càng ngày càng nhiều người qua đường không rõ nguyên nhân gọi vào, hướng đi của khu vực bình luận cũng thay đổi ——
[Cứ hai ngày ba ngày lại lên hotsearch, có tiền nhưung không có chỗ tiêu tiền sao? Đừng đến mỗi ngày để tra tấn cư dân mạng [mỉm cười].]
[Đóng máy mà thôi, cần phải làm ra trận chiến lớn như vậy sao?]
[Tôi cảm thấy như vậy không có gì phải không? Hơn nữa viết rất tốt, người như vậy trong giới rất hiếm thấy a!]
[Cùng cảm nghĩ với bình luận phía trên, tôi cũng cảm thấy chuyện này không có gì, khi nhìn thấy tiếng mấy bình luận chửi rủa trong khu bình luận, còn tưởng rằng đó là vấn đề của tôi…]
[Fan cũng đừng tẩy nữa, thật sự rất ghét loại tài nguyên này không nhúc nhích liền lên hot search.]
......
Trên mạng ồn ào đến mức đó mới gọi là một trời tối, mà nhân vật trung tâm của đề tài đang làm cái gì vậy?
Lúc này Phàn Vũ đang nằm trong phòng ngủ chung cư, tay trái ôm mèo đen, tay phải vuốt ve chuột đồng nhỏ, vui vẻ đuổi theo kỳ thứ tư và thứ năm của [Trục Mộng Thiếu Nữ] đã bỏ sót lúc trước, căn bản không đi ứng với gió tanh mưa máu dưới khu bình luận của mình, qua đó mới gọi là khoái hoạt.
Cho dù cầm điện thoại lên xem bình luận, cô cũng không để ý nhiều.
Chương 39
A a a A A Tiểu Mạt Lị, chị Phàn Vũ ngày mốt sẽ đi thăm báo bối!
-
Hai ngày sau, Giang Tụng mang theo Phàn Vũ đi xem tam công [Trục Mộng thiếu nữ].
Lúc xuất phát, nhìn cô xách theo một cái túi to như vậy lên xe, Giang Tụng đã bất đắc dĩ đến mức không biết nên nói cái gì cho phải.
"Những thứ này đều là vật phẩm tiếp ứng của cô?" Hắn chỉ chỉ túi, "Không khỏi...!Quá nhiều, phải không?"
Phàn Vũ hừ hừ đem túi xách bỏ vào trong cốp xe, nghe vậy cực kỳ sảng khoái vén tóc xuống, cả người đều lộ ra kích động khó có thể diễn tả thành lời.
Cô nói: "Tôi đã chọn và chọn rất lâu, trong nhà vẫn còn rất nhiều tôi đã không lấy."
Dừng một chút, cô liền lấy điện thoại di động ra lắc lư, cực kỳ thần bí nói: "Hơn nữa tôi đã dùng acc nhỏ cùng fan của Mạt Lị ước định xong, chuyện tiếp ứng tôi cũng đã xử lý xong, đến lúc đó bọn họ sẽ cho tôi thẻ đèn và thẻ nhỏ hạn chế thật vất vả mới cướp được, tôi kiếm được rồi!"
Giang Tụng: "...?"
Giang Tụng: "!!"
Lại là một chuyện mà hắn hoàn toàn không hiểu.
Giang Tụng cực kỳ bất đắc dĩ ấn mi tâm, rốt cuộc cũng không nói thêm gì, giúp cô đem túi xách còn có một cái ba lô phi thường nặng nề lên xe, hai người liền đồng loạt chạy tới hiện trường.
Sân khấu chính thức của Tam Công là lúc 11 giờ.
Nhưng hiện trường ứng cứu cần bố trí trước, bởi vậy fan các nhà đều đến sớm, tất cả đều vô cùng sôi nổi đến tiếp ứng cho người mình yêu thích.
Lập bảng biểu, băng rôn, bảng chữ ký tự chế...!Ngoài ra còn có các biểu ngữ siêu dài được làm bằng màu sắc khác nhau, hoa tươi cũng được đặt ở hai bên, làm cho toàn bộ sân khấu trông cực kỳ trẻ trung và dễ chịu.
Ngay cả người qua đường đi qua bên ngoài sân khấu, nhìn thấy hình ảnh này cũng nhịn không được dừng chân chụp ảnh.
Thậm chí có người còn cùng thiếu nữ lập bài tự sướng, sau đó đăng lên nhóm bạn bè khoe khoang, cũng coi như vô hình trung tuyên truyền cho các thiếu nữ tam công.
Lúc Giang Tụng và Phàn Vũ đến vừa vặn mười giờ, đất đánh bài của Mạt Lị đã bố trí không sai biệt lắm.
Khi hai người mang theo một đống đồ đạc đi qua, lại còn khiến cho fan của các thiếu nữ khác vây xem, nhao nhao kềm cổ nhìn lại, muốn biết bọn họ rốt cuộc cầm cái gì, cư nhiên lớn như vậy.
[Nhà Mạt Lị thật sự có rất nhiều phú bà a, vừa rồi tôi đều nhìn thấy có mỹ nữ lái Maserati, sau đó vác một cái túi lướn đựng rất nhiều đồ đạc tới đây, vừa nhìn đã biết là hàng đặt riêng, kết quả cư nhiên còn tất cả đều là miễn phí phát cho fan!]
[Đừng nói, chảy nước miếng.
Họ cũng sẽ gửi cho người qua đường, miễn là bỏ phiếu là miễn phí.]
[Cũng không biết hai người này lấy cái gì, có chút tò mò.]
[Ha ha...!Hơi chờ một chút, tôi làm sao nhìn thấy nữ sinh kia có chút quen mắt…]
[Vãi chưởng! Đó không phải là Phàn Vũ sao? Tôi cũng muốn đến!]
......
Đám người trong nháy mắt nhộn nhịp, hiện trường đã có fan phàn Vũ muốn tiến lên xin chữ ký, nhưng suy nghĩ một chút tình huống hiện tại, vẫn tạm thời đè xuống suy nghĩ, quyết định chờ sân khấu chấm dứt rồi mới đi.
Mà địa điểm đánh thẻ của Mạt Lị, nhóm hoa nhài nhìn thấy Giang Tụng và Phàn Vũ tới, nhất thời kích động.
Hội trưởng hội hậu viện là một cô gái đáng yêu, sau khi nghe thấy thanh âm vội vàng buông đồ xuống chạy tới, vui vẻ không thôi nói: "Trời ơi, anh Giang cư nhiên thật sự dẫn chị Phàn Vũ tới đây! Chúng ta vừa rồi còn tụ tập cùng một chỗ tán gẫu, nói để lại cho hai người hai cái thẻ nhỏ đẹp nhất còn có đồ tiếp ứng..."
Nói đến đây, hội trưởng liền nhìn chằm chằm Phàn Vũ hồi lâu, chợt đỏ mặt nói: "Không, nhưng mà… chị Phàn Vũ thật sự so với trong ảnh nhìn đẹp hơn nhiều! Còn có anh Giang cũng rất đẹp trai, hai người vừa tới, nhất thời liền cảm giác điểm điểm tiếp ứng của chúng ta đều đang phát sáng."
Ô ô ô, nhất là fan của các nhà khác đều nhìn bọn họ…
Cảm giác này thật sự là quá sảng khoái quá đi!
Nghe vậy, Giang Tụng và Phàn Vũ nhịn không được cười khẽ.
Hội trưởng cũng lúng túng gãi gãi đầu, chợt những hoa nhài khác cũng tiến lại gần, vẻ mặt hưng phấn, líu ríu kéo hai người tán gẫu.
Ảnh chụp chung đương nhiên cũng không thể thiếu, đương nhiên, chẳng qua đại đa số đều là Phàn Vũ túm lấy bọn họ chụp.
Thậm chí còn lấy ra giấy bút, muốn Phàn Vũ ký tên, nàng cũng ôm hết, nhìn không ra nửa điểm giá đỡ, nhất thời làm cho người trong hiện trường hảo cảm bạo liệt.
Giang Tụng ngược lại cũng không có tiến lên, chỉ chụp hai tấm, liền lui sang một bên giúp hội trưởng tiếp tục dựng đất của Mạt Lị, sau khi làm xong, còn chụp mấy tấm ảnh, định chờ đến lúc đó gửi cho Mạt Lị xem.
Mọi người cứ như vậy tán gẫu hồi lâu, ảnh chụp cũng đã chụp đủ, chữ ký cũng đều có trong tay, hội trưởng và nhóm hoa nhài liền quyết định phân phát vật phẩm ứng cứu trên sân khấu cho mọi người trước.
Phàn Vũ nghe vậy nhất thời lấy lại tinh thần, vội vàng tiến lên lựa chọn.
Thấy ánh mắt cô sáng quắc nhìn chằm chằm tạp nhỏ tinh xảo nhất trong đó, hội trưởng lúng túng khoát tay áo, khẩn trương nói: "Cái kia...!chị Phàn Vũ, cái này không thể cho chị, đây là quà tặng mà chúng ta đã hẹn trước với một fan hâm mộ, người đó còn chưa tới, cho nên tạm thời chỉ có thể để lại..."
Hội trưởng còn chưa kịp nói xong, đã thấy Phàn Vũ cười tủm tỉm xách túi xách cùng ba lô tới.
"Ở đây! Đây là bức tranh ứng cứu mà tôi mang đến, tất cả đều là phiên bản tôi đã thiết kế cẩn thận trước khi đến!" Ánh mắt cô lóe ra, xoa xoa tay nói, "Mọi người nhìn xem có được không, nếu có thể.
Cậu có thể đưa cho tôi thẻ nhỏ và đèn!"
Hậu viện hội: "...?"
Người hâm mộ: “...?"
Chờ đã! Chị, chị vừa nói gì vậy?
Có thể đổ một cái băng hay không, bọn họ vừa rồi khẳng định nghe lầm đúng không!
Thấy tất cả mọi người còn có chút bối rối, Giang Tụng đúng lúc gật gật đầu, "Hai người không nghe lầm, fan lúc trước có liên hệ với hai người...!Chính là Phàn Vũ trước mắt mọi người."
Mặc dù hắn không muốn thừa nhận nó, nó thực sự là sự thật.
Hậu viện hội: "!!"
Người hâm mộ: "!!"
Tất cả mọi người ở hiện trường đều sửng sốt hồi lâu, thẳng đến khi quản lý thúc giục fan vào sân, lúc này bọn họ mới rốt cục toàn bộ phục hồi tinh thần.
Hội trưởng lấy điện thoại di động ra, mở ra chú ý,