Người là dao thớt, ta là thịt cá.
Không thể nói điều kiện với kẻ không biết phải trái chỉ có tức chết, Tô Thê Thê không dám mạo hiểm, nàng ở thế giới này, chỉ có Tần thị và tiểu tử chưa gặp mặt kia có quan hệ huyết thống thôi.
Lục Phương Đình trước khi đi dặn Tử Trúc không được cho Tô Thê Thê ra khỏi Tĩnh Hư Quan, nếu không thì mang đầu đến gặp, lúc này Tô Thê Thê muốn đi, Tử Trúc không thể ngăn cản, cũng muốn đi theo, Tô Thê Thê để Chung Ly Diêu giữ nàng lại.
"Sư phụ, ta sẽ không chịu thiệt, ngươi dạy ta nhiều thứ, cũng không phải là uổng công." Tô Thê Thê trước khi đi nói với Chung Ly Diêu một câu, mở ta mắt nhìn các nàng thoải mái.
"Chính ngươi phải cẩn thận." Chung Ly Diêu dặn dò.
"Dạ." Tô Thê Thê gật đầu, đi đến chỗ đám người kia.
Tên lính mặc giáp dẫn đầu, vẻ mặt hung tợn, nhìn Tô Thê Thê có chút nhan sắc.
Bọn họ không mang theo xe ngựa, chỉ mang theo ngựa, một tên lính tốt mang ngựa đến cho Tô Thê Thê cưỡi.
Tô Thê Thê chưa từng cưỡi ngựa, lúc này phải lên ngựa cao có chút sợ, nhưng có sợ cũng không làm được gì, cố gắng đi tới, bọc kỹ áo khoác, che miệng mũi lại, có người dắt ngựa cho nàng, nàng cũng không cần nắm cương chặt mà sợ ngã xuống.
Bình thường Tô Thê Thê đều ngồi xe ngựa đi, hiện tại lạnh như vậy, còn cưỡi ngựa, cho dù Tô Thê Thê mặc dày, nhưng vẫn lạnh run.
Bọn họ mặc kệ nàng có lạnh hay không, bọn họ chỉ biết nghe theo lệnh, nếu không phải Cung Hi Triều nói muốn dẫn Tô Thê Thê đến nơi an toàn, nói không chừng bọn họ bắt Tô Thê Thê đi làm quân kỹ rồi, làm gì biết nghĩ cho nàng.
Trong miệng mũi đều là khí lạnh, phổi lại bắt đầu đau, hô hấp cũng nặng nề lên, Tô Thê Thê cười khổ, còn chưa làm gì a, chắc là đến nơi sẽ bị cảm, cho dù là ho khan chảy nước mũi nàng cũng phải ráng chịu.
Cưỡi ngựa một đường, Tô Thê Thê run rẩy một đường.
Tuyết xung quanh chưa tan, khắp nơi đều trắng xóa.
Đến gần cửa thành, Tô Thê Thê đã lạnh cóng.
Bọn họ mang Tô Thê Thê vào cửa cung, để cho cung nữ và thái giám mang đi.
Cung nữ và thái giám dù sao cũng đã hầu hạ nhiều người rồi, mang theo bậc xuống ngựa, ít ra cũng không lo té ngựa khi xuống.
Vài cung nữ và thái giam đưa Tô Thê Thê đến một nơi trong cung tắm rựa ăn mặc, nước tắm còn nóng, cũng có chút thoải mái, cởi đồ cho Tô Thê Thê.
Tô Thê Thê mặc đồ đều không để ý nhiều, Chung Ly Diêu đối với đồ đệ cũng không keo kiệt, bột thuốc phòng thân đều chuẩn bị cho nàng một chút.
"Tỷ tỷ, ta có thể giữ túi hương lại được không? cái này ta luôn mang theo, đó là thói quen rồi." Tô Thê Thê nói với cung nữ muốn mang y phục và túi hương của mình đi.
"Vậy ngươi giữ đi." cũng nữ kia bóp bóp, thấy không có gì, liền đưa cho Tô Thê Thê, khiến Tô Thê Thê thở phào nhẹ nhõm một cái.
Tô Thê Thê không biết Cung Hi Triều có ý gì? thay đổi có chút vội vàng, nhưng lại bị giam trong phòng.
Tô Thê Thê không sợ chết, vì không có gì đau khổ hơn xa Lục Phương Đình, nếu có thể dùng mạng đổi Tần thị và tiểu tử kia, còn có người Lục gia bình an, Tô Thê Thê cảm thấy mọi thứ đều đáng giá, nàng đã chuẩn bị xong để nịnh hót Cung Hi Triều, dùng mỹ sắc để hắn cúi đầu.
Tô Thê Thê ở đây chờ đến buồn ngủ, cửa phòng mới mở ra.
Tô Thê Thê đưa mắt nhìn, thấy không phải là Cung Hi Triều, là biểu tiểu thư Vương Sương Lộ.
"Muội muội, chịu ủy khuất rồi?" Vương Sương Lộ mặc y phục trắng thuần khiết, khác với hôm đó hoa lệ ở Tĩnh Hư Quan, khiến người ta cảm giác như đồ mới giặt có chút sáng hơn, khí chất đoan trang sinh động không ít, giữa chân mày khí thế uy nghiêm, khiến cả người thanh minh hơn vài phần.
"Sao lại là tỷ tỷ?" Tô Thê Thê kinh ngạc nói, đứng dậy nhìn Vương Sương Lộ.
"Là ta, nhờ thái tử điện hạ cho ngươi tiến cung.
Hiện tại mọi chuyện đã định xong rồi, ta cùng thở dài một hơi." Vương Sương Lộ nhìn Tô Thê Thê, ánh mắt mang tâm tình khác biệt, đến gần nắm tay Tô Thê Thê, vuốt ve tay nàng, ánh mắt nhìn chằm chằm Tô Thê Thê, khóe miệng cong lên cười.
"Tỷ tỷ đây là?" Tô Thê Thê cảm giác muốn nổi da gà, nàng cảm giác không ổn lắm.
"Muội muội ngồi xuống nói chuyện." Vương Sương Lộ kéo Tô Thê Thê ngồi xuống.
"Tỷ tỷ nói đi." Tô Thê Thê nói.
"Thật ra ta không phải là Vương Sương Lộ, ta là công chúa Triệu quốc, Triệu Kinh Hồng, ngươi có thể gọi là Kinh Hồng tỷ tỷ," Vương Sương Lộ, không đúng là Triệu Kinh Hồng mỉm cười nói.
"Kinh Hồng, tên thật dễ nghe, sao tỷ tỷ lại có thân phận này? sao lại để chính mình oan khuất như vậy?" Tô Thê Thê tròn mắt, ngoài miệng nói, trong đầu đang chạy một vạn chữ xxxxx, đây không phải là gián điệp sao? còn là gián điệp cao cấp nữa chứ? nàng nguyh trang thân phận như vậy là muốn gì?
"Ta đến đây là muốn đoạt giang sơn Đại Sở.
Hiện tại ta đã giúp tam hoàng tử lên làm thái tử, chờ tam hoàng tử đăng cơ, hắn sẽ phải nghe lời ta." Triệu Kinh Hồng nói.
"Tỷ tỷ, ngươi thật lợi hại!" Tô Thê Thê thán phục, không biết nói gì hơn, gián điệp này cũng quá lợi hại rồi, nàng mới thấy lạ, tam hoàng tử kia như vậy sao có thể thắng được những người khác lên làm thái tử chứ? đúng là kỳ quái, thì ra có người giúp hắn, còn là sủng phi của hoàng đế.
"Muội muội, ngươi như vậy thật khả ái." Triệu Kinh Hồng nhìn Tô Thê Thê, sờ má Tô Thê Thê, cười khẽ nói.
"Tỷ tỷ đùa ta a." Tô Thê Thê làm bộ thẹn thùng, trong lòng đã phát điên, mỹ nữ này thích mình à? không thể nào!!!
"Muội muội, mấy năm trước lần đầu thấy muội muội, ta đã thích muội muội.
Nhưng mà khi đó bất tiện, muội muội cũng không muốn gả cho trấn nam vương thế tử, liền nhảy hồ, không biết có nhớ hay không, là ta đã cứu muội muội ra đưa cho Tử Nhụy? ta biết muội muội không muốn gả cho trấn nam vương thế tử, cho nên ngầm an bài để muội muội gặp mặt tam công tử an quốc công, cũng cố ý sắp xếp để Hầu phu nhân và Vương phi đến đó xem, không phải là muốn hại muội muội, nếu vương phi nhìn thấy muội muội ở cùng tam công tử an quốc công thì sẽ không nhận chuyện hôn nhân đó, nếu muội muội nói