Lục Phương Đình giống như một tờ giấy trắng, cái gì nàng cũng không biết, không nhớ, phản ứng ngây ngô, khả ái, khiến Tô Thê Thê rất thích, hai người gặp lại nhau sau lần đầu tiên, sau khi Tô Thê Thê chủ đạo xong, sức lực cũng đã hết, hai người thở hổn hển mềm nhũn, ôm nhau dựa vào bản năng trấn an đối phương.
Văn lộ trên mặt Lục Phương Đình đang nhạt dần, không biết là châm cứu hay là vừa rồi vận động, máu cục tan luu thông dễ hơn.
Tô Thê Thê cũng muốn kích thích Lục Phương Đình, để nàng nhớ lại, nhưng cuối cùng lại không thể khống chế được cục diện.
Nhìn ánh mắt Lục Phương Đình mờ mịt, Tô Thê Thê biết nàng không nhớ được gì, có chút thất vọng.
"Tỷ tỷ, ngươi còn muốn giết người ta sao? trước đây, mỗi ngày chúng ta đều làm như vậy.
Ngươi nói xem, ta có phải người của ngươi hay không?" Tô Thê Thê nhỏ nhẹ nói bên tai Lục Phương Đình.
"Thật sao?" Lục Phương Đình hỏi một câu, vừa rồi quá kích thích, nàng cảm thấy thần tiên cũng không được như vậy.
"Còn có thể là giả sao? còn có tư vị tốt hơn, nhưng mà hôm nay ngươi mệt rồi, hôm khác thử lại đi.
" Tô Thê Thê sờ mặt Lục Phương Đình nói, cảm giác như sói già dụ dỗ cô bé quàng khăn đỏ.
Lục Phương Đình như tờ giấy trắng, tùy ý vẽ gì là thành như thế, Tô Thê Thê vẫn là thụ, ban đầu Lục Phương Đình chỉ giả vờ xem hướng dẫn, về sau thì lộ hết bản tính, Tô Thê Thê chỉ có thể làm thụ, bây giờ Lục Phương Đình hoàn toàn không biết gì cả, cái gì cũng phải chờ Tô Thê Thê chỉ, rốt cuộc Tô Thê Thê cũng có cảm giác làm công rồi.
"Nếu mỗi ngày ngươi thật sự ở cạnh ta làm như vậy, ta sẽ không giết ngươi.
" Lục Phương Đình suy nghĩ một chút nói.
"Ngươi chỉ được làm như vậy với ta, không được cùng người khác.
" Tô Thê Thê nghe Lục Phương Đình nói, cảm giác có gì đó sai sai, vội bổ sung.
"Nếu ngươi cũng như hôm nay, thì dĩ nhiên sẽ cùng với ngươi.
" Lục Phương Đình nói.
"!.
" Tô Thê Thê muốn tức điên, Lục Phương Đình như vậy quá lạnh lùng.
"Mỗi năm, mỗi tháng, mỗi ngày, ta đều sẽ cho ngươi như hôm nay.
" Tô Thê Thê nói, khuôn mặt mỉm cười ngọt ngào.
Lục Phương Đình dường như cảm thấy không đủ, nhưng mà cả người đã mệt rồi, vuốt ve một chút liền ngủ, Tô Thê Thê cũng ngủ theo.
Ngày thứ hai Tô Thê Thê tình lại, đã thấy Lục Phương Đình mở mắt, đang nhìn nàng.
"Tỷ tỷ, ngươi có cảm thấy ta dễ nhìn không?" Tô Thê Thê thấy Lục Phương Đình nhìn chăm chú hỏi.
"Hôm qua ta mơ thấy ngươi, ngươi mặc giá y đỏ thẫm, ngươi thực sự là nương tử của ta? ta thành hôn khi nào?" Lục Phương Đình nói.
Lúc tối nàng ngủ, có thấy vài cảnh tượng hỗn loạn trong mơ, nhìn thấy Tô Thê