Đại Giá Thế Tử Phi

9: Trinh Khiết Liệt Nữ


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Chương 9: Trinh khiết liệt nữ.

Ở An Bình Hầu phủ trong phòng có lò sưởi ở Tử Phong Uyển, có mấy người đang ngồi đều là phu nhân giàu có, trước mặt các nàng là một cái bình phong hoa văn.
Ngồi đầu tác bồi ở dưới là Vương thị, khuôn mặt cũng không có uy nghiêm, đang kính cẩn hài hòa, cười với hai vị phụ nhân kia nói chuyện.

Hai vị phụ nhân, một trong số đó tuổi cũng đã khá lớn, đoan trang hiền hòa cũng không khó nhìn khi còn trẻ là một mỹ nhân, một vị phu nhân khác ngồi cùng nàng khoảng chừng hơn 30, khuôn mặt sắc bén, mang vài phần khôn khéo chuyện đời.
"Bẩm Tĩnh Dung quận chúa, Lâm An huyện chủ, phu nhân, thất tiểu thư đã đưa đến, đang ở ngoài hậu..." một nha hoàn dáng vẻ tuấn tú hào phóng vào bẩm báo một tiếng.

Tĩnh Dung quận chúa là biểu muội thế tử Trấn Nam Vương cùng tổ mẫu, Lâm An huyện chủ là cô cô ruột của tam hoàng tử, hai người kia cũng là chia hai bên đến cầu hôn.
"Cầm Ngọc, ngươi đi đi...!hỏi nha đầu kia xem..." lớn tuổi chính là Tĩnh Dung quận chúa đang chậm rãi nói chuyện.

"Đã nói xong, thất tiểu thư chọn người nào a....." Lâm An huyện chủ tuổi trẻ nói.
"Ta đồng ý, đương nhiên sẽ không từ chối..." Tĩnh Dung quận chúa thản nhiên nói, thuận tiện nhìn Vương thị, nháy mắt Vương thị rụt người lại, cảm giác như đang nói mình.

"Tĩnh Dung quận chúa, Lâm An huyện chủ, ta xin cáo lui trước..." Vương thị hành lễ rồi đi ra ngoài, cho người gọi Tô Thê Thê vào phòng của bọn họ.
"Thê Thê, ngồi xuống đây đi, mẫu thân hỏi ngươi vài câu..." Vương thị chờ Tô Thê Thê đi vào xong, ngữ điệu bình thản biểu tình hiền hòa nói.

"Thỉnh an mẫu thân..." Tô Thê Thê run một cái liền nổi da gà, cẩn thận bước đến trước mặt Vương thị, không biết Vương thị sao lại diễn trò nên cũng bồi nàng diễn theo.
"Thê Thê nhà ta mấy năm nay đã lớn rồi, cũng đến tuổi xuất giá..." Vương thị kéo tay Tô Thê Thê nói.

"Mẫu thân..." Tô Thê Thê làm bộ xấu hổ dùng khăn tay che mặt, nàng nhìn thấy, sau tấm bình phong lộ ra một góc áo, chắc là có người...

"Ở trước mặt mẫu thân không cần xấu hổ....!chúng ta cứ nói lời trong lòng đi....!mẫu thân hỏi ngươi, tam hoàng tử cùng Trấn Nam Vương thế tử, ngươi muốn ai làm phu quân của ngươi?" Vương thị mỉm cười ngữ điệu hiền hòa hỏi, trong tay lại siết chặt tay Tô Thê Thê.

"Vì sao mẫu thân lại nói như vậy? phu quân tương lai của nữ nhi không phải là Trấn Nam vương thế tử sao? mẫu thân và Trấn Nam vương phi từng có ước định, dĩ nhiên không thể vi ước...!nữ nhi mặc dù vô tài vô đức, nhưng cũng biết, người không giữ chữ tín là không được, nói là phải làm, là nữ tử phải trung thành với đạo lý.

Đây là mẫu thân đã dạy ta, ta nào dám quên?" Tô Thê Thê làm bộ kinh ngạc hỏi, âm thanh mang theo run rẩy.

Vương thị cùng Trấn Nam vương gia ước định, đương nhiên là con của Vương thị vợ lớn Ngũ tiểu thư, nhưng lại đem Tô Thê Thê gả thay, tự nhiên biến thành nàng, Tô Thê Thê vì cơ trí tự khen mình, cứ như vậy, liền đứng về một phương đại nghĩa...
"Trấn Nam Vương thế tử hiện tại thể nhược nhiều bệnh, mẫu thân thực sự không nỡ để ngươi, cho nên muốn để ngươi chọn một nhân duyên tốt hơn...!ngươi cảm thấy tam hoàng tử so với Trấn Nam vương thế tử như thế nào?" Vương thị cảm giác mặt có chút cay, nhìn Tô Thê Thê bộ dạng ngây ngốc khiếp sợ, duy trì biểu tình khẽ gật đầu tiếp tục nói, trong âm thanh còn mang theo sự quan tâm, không biết còn tưởng là nàng nói thật tình thật lý.

"Tam hoàng tử rất tốt, nhưng không có quan hệ gì với ta.

Phu quân tương lai của ta cũng chỉ có thể là Trấn Nam Vương thế tử, không có người khác.

Đừng nói Trấn Nam Vương thế tử còn sống, cho dù hắn bất hạnh mà chết, ta cũng là người của Trấn Nam Vương thế tử.

Sống là ta người của Trấn Nam Vương - Lục gia, chết ta là quỷ Trấn Nam Vương - Lục gia.

Ân tình mẫu thân đối với nữ nhi, nữ nhi xin nghi nhớ trong lòng, nữ nhi không thể vì chút thỏa mãn nho nhỏ trong lòng mình, khiến mẫu thân phải mang tiếng bất nghĩa." Tô Thê Thê cố gắng làm cho mặt hồng lên, lời nói dõng dạc, khiến chính mình cũng phải cảm động.
"Thê Thê, ngươi đúng là nữ nhi ngoan của mẫu thân...!ngươi chắc chắn nhận định rồi chứ?" Vương thị có chút kích động nói, đối với lời nói của Tô Thê Thê vô cùng hài lòng, đồng thời trong lòng thầm nghĩ nữ nhi mềm yếu dễ bắt nạt này sao lại khéo ăn khéo nói như vậy a, nàng nói không một từ nào là phản bác.

"Chắc chắn a! nữ nhi cũng không phải hài tử, biết sự trung thành của nữ tử a." Tô Thê Thê nói.
"Nữ nhi ngoan của ta..." Vương thị nói, hai người cũng vừa diễn xong vở mẹ hiền con thảo.


"Bên ngoài trời lạnh, con mặc thêm áo lông này đi..." Vương thị cho người tiễn Tô Thê Thê về, còn cố ý thưởng cho Tô Thê Thê một cái áo khoác lông thú.
Tô Thê Thê cũng không khách khí, mặc áo lông thú đi ra ngoài, trong gió lạnh thở phào nhẹ nhõm.

Cảm giác mười phần đã có tám chín không cần rời đi, nghĩ đến chính mình vị sợ cái vị trí thế tử phi này mà sợ mất mật, nhưng mà cái người không tiền đồ kia cũng đã đổi kiếp rồi, nếu là người khác chuyển kiếp nhất định sẽ rất là khinh bỉ mình a...!
Bên Tử Phong Uyển phát sinh cái gì, Tô Thê Thê không biết, nàng về Thanh Lan Uyển của mình, uống một chén canh ngân nhĩ ấm áp, chui vào trong chăn ngủ.
Cả ngày hôm nay thật căng thẳng, cả quá trình có thể so với một vở kịch diễn hàng năm, hoàn hảo không có gì kinh hỉ, một ngày khẩn trương, rốt cuộc cũng có thể nghỉ ngơi được rồi.

Ngủ một hồi, Tô Thê Thê bị Lăng Hương gọi dậy, thì cũng là lúc Tần thị đến.
"Quyết định việc hôn sự, tiếp nhận, hôm nay đều cùng đến hỏi cưới....!nghe nói thân thể Trấn Nam Vương thế tử yếu ớt, hôn lễ cũng nên làm nhanh một chút, nói là muốn xung hỉ..." Tần thị nín lệ mang theo tiếng nức nở, cuối cùng không nói ra lời.

"Phụ thân ngươi nói, không thể thay đổi, địa vị Trấn Nam Vương đặc thù, tuy là thất thế, nhưng ở dân gian, trong quân đội, cũng có danh vọng nhất định...!cửa An Bình Hầu Phủ sau này ngươi cũng không thể bỏ được....!sau này ngươi sẽ..." Tần thị nghẹn lại, tiếp tục nói, xem ra rất khó chịu.
Tô Thê Thê nhìn cũng là vui vẻ, khiến Tần thị cũng thoải mái một chút, bất quá thoải mái thế nào thì Tần thị cũng không vui, đơn giản Tần thị không dám khóc, sợ khóc làm Tô Thê Thê thêm khổ như vậy không tốt "mạng" càng không dễ....!
"Ngũ tiểu thư đã định làm trắc phi của tam hoàng tử..." Lăng Hương báo cáo với Tô Thê Thê.Điểm này Tô Thê Thê cũng đoán được, ngũ tiểu thư nhìn trúng tam hoàng tử, lại có mẫu thân nàng ở đó, muốn làm điều này đối với nàng cũng dễ dàng hơn.
Tô Thê Thê không để ý nhiều, im lặng thêu đồ cưới, ngồi chờ đến Trấn Nam Vương Phủ "thủ hoạt quả" cũng thăng cấp làm quả phụ.

Hôn sự của nàng vì thân thể Trấn Nam Vương thế tử nên thời gian cũng rút ngắn lại, vốn theo đúng quy trình thì phải mất hết nửa năm định lễ thì hiện tại lại làm trước tết âm lịch, rút ngắn chỉ còn hơn một tháng, chuyện khẩn cấp như vậy ít ai thấy, thế nhưng mạng người quan trọng, Trấn Nam Vương thế tử "hạ thư thông báo bệnh tình nguy kịch" đến cả quốc sư cũng xem bói, phải thành hôn trước tết âm lịch thì mới có thể gặp dữ hóa lành được.
Trong lòng Tô Thê Thê cũng phức tạp, nàng không ngờ Trấn Nam Vương thế tử thực sự sắp chết, nàng chuẩn bị

làm phụ, nói không chừng chỉ vài ngày thì thực sự làm quả phụ a, trong lòng đối với Trấn Nam Vương thế tử chưa gặp cũng có chút đồng tình.

Tình trạng Tô Thê Thê cũng không tốt lắm, nếu sau khi thành hôn Trấn Nam Vương thế tử chết, nàng lại mang mệnh khắc phu, nếu sống thì chẳng phải nàng không xong rồi sao....

Tô Thê Thê hạ quyết tâm, trước tiên đem "tỷ muội" (ây, người ta bất lực không có nghĩa là thái giám, ngụy nương a?!) quan hệ này làm cho tốt đã, làm bạn tốt với thế tử, ừm...!
Hôn sự Tô Thê Thê quyết định không bao lâu, bát tiểu thư đem ngân phiếu còn dư lại cho Tô Thê Thê, nhưng không còn khó ở như lúc trước, thấy Tô Thê Thê còn mang chút đồng tình, cũng hơi áy náy.
Thật ra Tô Thê Thê đối với bát tiểu thư này lại có vài phần hảo cảm, có ý muốn cùng nàng giao hảo, bát tiểu thư đến hơn mấy lần, thái độ đối với Tô Thê Thê càng ngày càng tốt, rốt cuộc cũng cho Tô Thê Thê nhéo mặt nàng.

Còn lục tiểu thư, đã bị gả đi không rảnh đến đây với Tô Thê Thê, gặp mấy lần cũng nhìn Tô Thê Thê như kẻ đần...
"Ah, sao ngươi không biết sau bình phong có người? nếu ngươi dám nói gả cho tam hoàng tử tại chỗ, nàng dám nói gì a? hiện tại ngươi cũng chỉ có thể cầu nhiều phúc thôi a!"
Lục tiểu thư nhìn Tô Thê Thê thương hại nói.
Tô Thê Thê không để ý, nhưng lại cảm thấy lục tiểu thư không giống người cho tam công tử An Quốc Công đến phá danh tiết của nàng.

Vì lấy hôn sự Tô Thê Thê tính theo thứ tự già trẻ, thì ngũ tiểu thư, lục tiểu thư hôn kỳ cũng đã có rồi, lục tiểu thư đã có từ sớm, ngũ tiểu thư đồ cười cũng đã sớm được Vương thị chuẩn bị xong, còn Tô Thê Thê bên này cũng thực phiền.
Đồ cưới của Tô Thê Thê Vương thị không để ý đến, mấy thứ cho Tô Thê Thê nhìn thì lớn kỳ thật thì không đáng đồng tiền, có người nói đếm 72 thứ lại thì giá trị cũng không bằng 1/10 của ngũ tiểu thư.

Tình huống này Tô Thê Thê đang nghĩ cách nên giải quyết như thế nào, thì Vương thị lại đem chút đồ tốt đến, nói vậy cũng coi như là chuyện tốt từ trời giáng xuống.
Trong cung người đến, phong thưởng cho Tô Thê Thê.

Đại nói nàng là "hiền lương thục đức" "lan tâm huệ tính" "trung trinh đại nghĩa" khoan đã, nên phong làm Trinh thê huyện chủ, ban cho 200 lượng bạc trắng, 5 cây lụa, 20 ngọc đông châu, 1 ngọc như ý, còn thưởng thêm 2 nha hoàn khí chất như hoa như ngọc, đồng thời cũng thưởng cho Vương thị, khen nàng giáo nữ nhi ngoan ngoãn.
"Chuyện" của Tô Thê Thê sao có thể truyền vào trong cung được, cũng do khi đó có Tĩnh Dung quận chúa cùng Lâm An huyện chủ, hai vị này khi tiến cung liền báo lên trên, lời truyền đi, hình tượng Tô Thê Thê "trinh khiết liệt nữ" "cao phong lượng tiết" (đạo đức tốt) liền truyền ra...!
Phong thưởng này Vương thị hoàn toàn không chuẩn bị, nữ nhi của nàng vẫn còn sạch thân, nữ nhi này sao lại thành huyện chủ rồi.
Tuy huyện chủ này không có đất phong, bổng lộc cũng không so được với các huyện chủ khác, nhưng phẩm cấp đã có, khi xuất thân cũng không còn là bình thường rồi! xuất thân đê tiện, vốn là nữ hài để nàng tùy tiện khinh mạc, nhưng phẩm cấp lại cao hơn cả nàng.

Vương thị càng thêm tức giận, gả nữ nhi cũng phải đề cao, huyện chủ xuất giá, nội vụ phủ phải đứng ra, theo cách thức, quy chế đồ cưới phải là giá 108 món để thưởng cho huyện chủ, nếu quá keo kiệt, không phải là vả mặt vua rồi sao?
Vương thị tức giận cả đêm không ngủ được, suy nghĩ một chút Tô Thê Thê sẽ gả cho ma ốm bất lực kia, nữ nhi của mình lại gả cho hoàng tử có thể trở thành thái tử, nói không chừng sẽ trở thành hoàng hậu, lúc này cơn tức mới tiêu được.

Tô Thê Thê được phong hào huyện chủ, đương nhiên hài lòng, cảm giác các tỷ muội có hâm mộ có ghen ghét, bề ngoài không phản ứng nhưng nội tâm lại thoải mái đến méo mó.
Trước không nói phong thưởng bạc ngọc, vẻn vẹn hai tiểu tỷ tỷ nha hoàn có giá trị nhan siêu cao này cũng để nàng hài lòng muốn khóc.


Tiểu tỷ tỷ trong cung quả nhiên khác nhau, tướng mạo vóc người đều số một, cử chỉ ưu nhã, giọng nói êm tai, so với tiểu thư khuê các còn khuê tú hơn, đối với Tô Thê Thê cũng rất lễ phép, tùy tiện cho nàng nhéo mặt, đến cả dáng cười...
Phỉ nhổ duy nhất chính là phong hào huyện chủ này, lại còn là trinh thê, sao có cảm giác mùi vị tam trinh cửu liệt, cảm giác khó chịu, "chân thê" (vợ thiệt) còn có giả sao?"
Đây là chuyện nhỏ, Tô Thê Thê không để ý nhiều, tiếp tục chờ gả.
Đồ cưới của nàng dựa vào chính nàng cũng không được, phải mua thêm thành phẩm đã được thêu, còn phải gọi thêm hai nha hoàn Tuyết Trản cùng Tuyết Minh thêu cùng, Tần thị cũng đến hỗ trợ.

Ngoại trừ Tô Thê Thê phải thêu đồ cưới, còn phải theo ma ma giáo dưỡng học đủ loại quy củ, an bài đầy đủ, bề bộn nhiều việc.
Toàn bộ An Bình Hầu Phủ, ngày mùa đông lâm vào khí thế bận rộn ngất trời.

Tử Nhụy sau khi khỏi bệnh đến bên cạnh Tô Thê Thê, Tô Thê Thê không thể đi xem Tử Nhụy, chỉ có thể nhờ Lăng Hương thường xuyên đến xem thử, mang cho nàng chút đồ ăn, mời đại phu tốt cho nàng.
"Tiểu thư....!tiểu thư không việc gì rồi, tốt quá." Tử Nhụy thấy Tô Thê Thê liền quỳ xuống nói mấy lời này, nước mắt liền trào ra có vẻ kích động.

"Tử Nhụy, ngươi đứng dậy rồi nói..." Tô Thê Thê nghe Tử Nhụy nói như vậy có chút cảm động, Tử Nhụy bị đánh 20 bản đuổi đến phòng giặt đồ, chịu khổ không ít, người cũng gầy đi nhiều, trong trí nhớ khuôn mặt nhỏ tròn cũng nhọn đi.
Dáng dấp Tử Nhụy coi như thanh tú, so với Lăng Hương, Tuyết Trản cùng Tuyết Minh nổi bật thì chỉ là bình thường.

Bất quá Tử Nhụy cũng có tỉnh cảm với thất tiểu thư mấy năm, trước kia thất tiểu thư rớt xuống nước, cùng là Tử Nhụy nhảy xuống cứu, Tô Thê Thê nhớ kỹ, lúc này không thể trông mặt bắt hình dong, Tử Nhụy ở cạnh nàng cũng coi là thân phận đại nha hoàn.

Nói nàng thành huyện chủ, đại nha hoàn hạn ngạch cũng tăng lên bốn bậc.
Thời gian thuận lời trôi qua, ngũ tiểu thư cùng lực tiểu thư lần lượt xuất giá, sau cũng đến lúc Tô Thê Thê cùng Trấn Nam Vương thế tử đại hôn rồi.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Thị tử: Thê, ta phong hào cho ngươi có thích không?
Thị tử: Tác giả, còn chưa kết hôn, xem đại đao 40m của ta...
Thị tử không ra nhưng khắp nơi có bóng thị tử...!
Ed: hôm qua đăng xong kiểm tra lại mới biết mình hố, sorry các thím nhá, ed bị hố do coi người ta chơi PUBG nên đăng lộn chương ^^~.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện