Người dịch: Vũ Huy QuangBiên: Cao Đức Hiếu“Tất cả đều đi hết rồi sao?”Ngay khi Phương Nguyên vội vã khẩn cấp chạy tới bên trong Thái Nhạc thành, không ngờ hắn lại phải nghe thấy một tin tức khiến cho tâm tình của hắn trở nên rất xấu.Tất cả đệ tử của Thanh Dương tông đi đến đây hàng yêu phục ma chung với hắn đều đã lên pháp chu tiến về khu vực có yêu ma phá hoại.Hiện tại, ở trong Thái Nhạc thành chỉ còn lại duy nhất một mình hắn là đệ tử tiên môn, cùng với một đám giáp sĩ đang hò hét ầm ĩ, chỉ chực chờ xông ra ngoài để tương trợ cho các tiểu tiên gia đang hàng yêu, thành chủ Thái Nhạc thành Lữ Mai Am, Kỳ tướng quân cùng với một đám quý tộc trong thành cũng muốn đi xem náo nhiệt.“Không sai, con ta nói trừ yêu như cứu hỏa, không thể nào chậm trễ được, đợi một lúc không thấy Phương hiền chất trở về đành phải mang theo các tiên môn đệ tử khác đi trước một bước. Phương hiền chất cũng không cần phải quá vội vàng, cứ theo chúng ta cùng đi tới là được...”Kỳ tướng quân cười uy nghiêm mà lại không mất đi sự độ lượng, đắc ý mà cũng không tùy tiện.Nhìn thấy hơn một nghìn binh giáp của Thái Nhạc thành đã xếp thành đội hình, thành chủ cùng với Kỳ tướng quân thì đã mặc áo giáp ngồi sẵn trên ngựa, tất cả quý tộc trong thành cũng đã có mặt, Phương Nguyên nhịn không được liền híp mắt lại. Hắn lờ mờ đoán ra được nguyên nhân tại sao mà Kỳ Khiếu Phong không đợi mình trở về liền đã gấp gáp lên đường hàng yêu. Bởi lẽ, chỉ cần mình không có mặt trong lúc hàng yêu, thì đừng nói gì đến việc kiếm được công đức, nói không chừng lại còn có thể bị tiên môn trách phạt nữa!Dù sao thì những chuyện như thế này, nói lớn thì là lớn, nói nhỏ thì là nhỏ.Nói nhỏ chuyện đi, thì là do thực lực của mình quá kém, không thể trợ giúp gì được trong lúc hàng yêu.Nói lớn chuyện ra, thì là ngay trong thời điểm quan trọng khi hàng yêu trừ ma mà mình lại lâm trận bỏ chạy...“Phương hiền chất, nếu như ngươi sốt ruột muốn đi gấp, ta đã chuẩn bị sẵn cho ngươi một con ngựa tốt!”Thành chủ Lữ Mai Am thấy Phương Nguyên như thế, cũng trầm giọng mở miệng, dường như cố ý, lại tựa như vô tình giải thích một câu:“Yêu ma làm loạn, chuyện xảy ra đột ngột, Kỳ hiền chất sợ rằng chậm trễ sẽ để mất thời cơ, liền đi trước một bước mang theo các đệ tử tiên môn cùng với Chu hiền chất Chu Thanh Việt, điều khiển pháp chu đi tới Ngọa Ngưu Sơn ở ngoài thành ba mươi dặm. Trước khi hắn rời đi cũng để lại một câu, hi vọng Phương hiền chất cưỡi khoái mã đi tới tương trợ...”“Vậy mà còn có cả Chu Thanh Việt?”Phương Nguyên nhớ tới tên khí đồ này, trong chốc lát cũng không nói nổi một lời.Hắn nhìn thoáng qua thấy Kỳ tướng quân dường như là đang đắc ý, lại liếc mắt nhìn thấy vẻ mặt thâm trầm của thành chủ Lữ Mai Am.Kỳ Khiếu Phong bỏ lại một đệ tử tiên môn như mình ở lại, lại mang theo Chu Thanh Việt đi hàng yêu, cuối cùng là hắn đang có dụng ý gì?Vào lúc này, bầu không khí ở trên đường cái bên ngoài phủ thành chủ dường như đang bị đè nén lại vậy.Một đám quý tộc trong thành này đều đang cẩn thận quan sát Phương Nguyên. Ở yến tiệc ban nãy, bọn họ nghe Kỳ Khiếu Phong nói về mâu thuẫn giữa Phương Nguyên và Chu Thanh Việt, mặc dù không biết thật giả ra sao, cách bọn họ nhìn Phương Nguyên cũng đã hơi thay đổi.Nhất là nhìn sự việc diễn ra cho tới hiện tại, bọn hắn đều có thể nhìn ra được Phương Nguyên bị các đệ tử tiên môn khác nhắm vào, nhất thời cũng có hơi lo sợ, cũng không biết vị phượng hoàng con xuất thân hàn môn này có