Đệ tử tiên môn đứng xem chung quanh lại xì xào bàn tán một trận. Một màn thuật bói toán này tuy không có gì quá đặc sắc, với lại “Yển Sư Tam Vấn” cũng không phải cái gì đó quá cao thâm, bọn hắn đều đã học qua. Nhưng nghĩ lại bản thân ở trong tiên môn được chấp sự chỉ điểm từng bước, tên tạp dịch này thì lại tự mình tham ngộ, trong lòng còn có chút bội phục hắn...“Để lão phu kiểm tra trình độ dược lý của ngươi một chút!”Vị chấp sự vừa rồi muốn thả rắn cắn Phương Nguyên chấp cũng đi tới, cười hỏi:“Ngươi đọc qua dược điển chưa?”Phương Nguyên nhẹ gật đầu, nói:“Đệ tử đã đọc qua “Thần Nông Điển”, “ Hoàng Đế Học”, “Bách Thảo Kinh”, “Tây Hoang Chú”,...”“Ồ, cũng không tệ lắm!”Nghe xong, vị chấp sự kia lại tiếp tục hỏi: “Vậy ngươi tự đánh giá trình độ của mình thế nào?”Phương Nguyên nao nao: “Ý của ngài là?”Chấp sự mỉm cười, nói: “Ý của lão phu hỏi ngươi, nếu nói về tổng quát, ngươi nắm giữ mấy phần học vấn bên trong?”Phương Nguyên ngẩn ngơ, mới nghiêm túc nói: “Đệ tử thuộc toàn bộ!”"A?"Vị chấp sự kia nghe xong cũng có chút ngẩn ngơ, giận dữ nói: “Ngươi đang khoe khoang cái gì đó?”Phương Nguyên ngơ ngác thật thà nói: “... Lời đệ tử nói hoàn toàn là sự thật!”“Ha ha, tên này hơi khoác lác thì phải?”Trong số đệ tử tiên môn xung quanh, có người nhịn không được mở miệng: “Những dược điển kia, một cuốn ít nhiều gì cũng mấy vạn chữ, làm sao hắn có thể học thuộc toàn bộ?”“Con người ai mà lại có trí nhớ tốt như vậy được.”“Một phần cũng không ai rảnh rỗi để học thuộc hết mấy bộ dược điển này đâu.”Bên trong tiếng xì xầm bàn tán kia, vị lão giả kia cũng có chút tức giận, nói: “Ngươi thuộc hết thì đọc thử cho ta xem...”Phương Nguyên liền nhanh chóng bắt đầu đọc:“Xưa kia Hoàng Đế sinh ra một vị thần, từ nhỏ đã có thể nói, thật thà minh mẫn, sau này già rồi vẫn minh mẫn, sau này lên trời có hỏi thiên sứ một việc rằng: Nghe nói thời thượng cổ, con người có thể sống đến trăm tuổi, mà cử động không hề chậm chạp. Nhưng mà thời nay con người mới qua phân nửa đời người cử động đã có chút chậm chạp? Con người đã đánh mất điều gì? Kỳ Bá có viết: Thời thượng cổ con người thông thạo Âm Dương và thuật số, ăn uống điều độ sinh hoạt thường ngày, không làm nhiều việc cực khổ, do vậy có thể sống đến khi hết sạch tuổi thọ, cũng sống tầm trăm tuổi...”Chung quanh tiếng bàn luận dần dần thấp xuống, càng đọc con mắt vị chấp sự kia càng mở to.Nghe tầm một lúc, hắn rốt cục nhịn không được, hỏi Phương Nguyên:“Ngươi tính đọc hết thật à?”Phương Nguyên mờ mịt hỏi:“Việc này kỳ quái lắm sao?”Chấp sự kia nhìn Phương Nguyên giống như quái vật: “Mấy bộ dược điển này ngươi đọc qua bao nhiêu lần rồi?”Phương Nguyên suy nghĩ một lát, thật thà nói: “Ít nhất cũng ba lần!”Miệng của vị chấp sự càng há to ra: “Ba lần đã có thể học thuộc?”Phương Nguyên vẫn còn mờ mịt: “Ba lần còn chưa đủ?”“Việc này... Ngươi đã vượt qua kiểm tra!”Vị Chấp sự kia rốt cục vẫn không biết nói gì cho phải, nhìn Phương Nguyên thật sâu, quay người rời đi.“Ha ha, rất tốt!”Vân trưởng lão từ đầu đến giờ vẫn một mực ngồi ở trước điện xem náo nhiệt, lúc này đã cầm lấy một đạo quyển trục được đồng nhi bên cạnh đưa tới, bên trên là tư